Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 81:
Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:12:15
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vệ tỷ tỷ, nàng chịu ủy khuất .” Ninh Phu thể đồng cảm với nỗi khổ của nàng.
“Đại ca của nàng thế nào ?” Vệ Tử Y một lúc, lau nước mắt .
“Nàng mới là chịu ủy khuất, đến giờ còn quan tâm .” Ninh Phu .
Vệ Tử Y lắc đầu, : “Đại ca của nàng nửa lời, chỉ thất vọng , nếu thích , sẽ còn đến quấy rầy nữa. nào thích , là sợ thể con, trở thành tội nhân của Quốc công phủ.”
Thử hỏi ai nguyện ý đẩy phu quân ngoài, bản nàng cũng lòng như cắt.
Vệ Tử Y đem chuyện y nguyên cho nàng , đây Vệ thị chỉ hết lời khuyên nhủ vài câu mặt nàng, trực tiếp tìm hai nữ tử xinh , bảo nàng mang về viện tử, cũng còn khách khí như .
“Các ngươi thành đầy một năm, Đại bá mẫu ép vài , cũng quá sốt ruột .” Ninh Phu bất bình nàng , ngay cả Tuyên Vương phủ, năm đó cũng sẽ công khai nhắc chuyện nạp mặt nàng, dù Tuyên Vương phi oán trách nàng thể con, cũng chỉ lén lút vài câu với khác lưng.
Vệ Tử Y : “Mấy ngày Đại bá mẫu tìm đại phu nổi tiếng nhất Lang Nha, khó thụ thai, dù điều dưỡng cũng chắc ích, bởi bà sốt ruột .”
“Dù bà sốt ruột đến mấy, đợi thêm hai năm thì ? Đại ca chẳng lẽ khả năng sinh sản ?” Ninh Phu , hơn nữa nếu chỉ vì con cái, hà tất nhắc đến tình cảm.
Vệ Tử Y cúi đầu : “Vậy ? Nếu thể sinh con, Đại ca của nàng nạp , là chuyện sớm muộn, chi bằng để sớm nạp , cũng cần ngày ngày đau khổ.”
Ninh Phu nghĩ đến Mộ Nhược Hằng, lẽ đưa Vệ tỷ tỷ đến chỗ xem thử, thể cách.
Chỉ là bằng lòng giúp đỡ việc .
Ninh Phu ngày thứ hai, lấy cớ dạo cho khuây khỏa, dẫn Vệ Tử Y khỏi phủ, nàng tiện tự gửi thư, cũng nhờ Phó Gia Hối giúp đỡ, bảo nàng gửi thư cho một tên Tống bá ở Linh Lung Đài.
Phó Gia Hối cất kỹ thư, : “Ninh Quốc công phủ gần đây thế nào ?”
Thực nàng đang hỏi trưởng của , Ninh Phu nghĩ nghĩ, : “Trong phủ chuyện đều , chỉ là trưởng hồi kinh lâu, ngoài việc trong cung, cũng ít các tửu lầu.”
Phó Gia Hối đưa cho nàng hai tờ phiếu, : “Ninh công tử nếu thích thỏa mãn khẩu vị, hãy để đến Tĩnh Thiện Lâu mới mở của nếm thử, cũng tiện thể quảng bá giúp .”
Thực tế, gặp mới là thật, Phó Gia Hối cũng Ninh Tranh còn trốn tránh đến khi nào, nhưng dù trốn tránh, cũng vô ích, chỉ là như thì dùng chút thủ đoạn để .
Ninh Phu mỉm ngọt ngào với nàng: “Huynh trưởng của nhất định sẽ đến.” Dù là dụ dỗ, nàng cũng sẽ dụ trưởng tới.
Hai ngầm hiểu ý , Phó Gia Hối thấy Ninh Phu hề bài xích , trong lòng liền nhẹ nhõm vài phần, con gái nhà thương gia gả gia đình quyền quý, chuyện dễ dàng, hơn nữa nàng còn nắm giữ việc kinh doanh của gia tộc, càng là điều cấm kỵ.
Ba đầu thuyền thưởng , gió nhẹ thoảng qua, khiến lòng cũng tĩnh lặng.
“Thế tử, đó Phó cô nương ?” Mục Lục mấy ngày , gặp Phó Gia Hối một , trong kinh thành khắp nơi là việc kinh doanh của nàng, hôm qua du hồ, cũng là nàng sắp xếp một chiếc thuyền .
Ninh Phu khỏi qua, liền thấy Tông Tứ và Mục Lục, cầu cách vài bước chân.
Ba thuyền, đều dậy hành lễ.
Tông Tứ liếc mắt cây trâm gỗ đầu Ninh Phu, liền dời tầm mắt , lạnh nhạt ứng phó với các nàng, cùng Mục Lục nơi khác.
“Ánh mắt của Tuyên Vương phi thật tồi.” Vệ Tử Y khen ngợi : “Ngày thường Thế tử xưa nay luôn giữ lễ, vẫn là đầu tiên thấy Thế tử, đưa nữ quân ngoài chơi.”
Phó Gia Hối khỏi Ninh Phu.
Lúc , nàng cũng Thế tử ý định gì, khi thấy cây trâm gỗ đầu Ninh Phu, khỏi hỏi: “Ninh , cây trâm gỗ của thật độc đáo, mua từ nơi nào ?”
“Là Lục công tử tặng.” Ninh Phu thản nhiên .
Phó Gia Hối khựng một chút, nghĩ đến cây trâm ngọc lan trắng trả về , dường như nắm manh mối, nhất thời thần sắc phức tạp.
Nếu là nàng , e rằng cũng sẽ nghĩ thông, cây trâm chế tác từ ngọc bạch dương chi vạn vàng khó cầu , thua ở điểm nào.
Mục Lục sang Tông Tứ bên cạnh, chỉ cảm thấy chút thất thần, liền hỏi: “Thế tử đang nghĩ gì?”
Tông Tứ lời nào.
“Chàng là phu quân của , tâm sự của , chẳng lẽ nên cho ?” Mục Lục hỏi.
Tông Tứ chút lạnh nhạt : “Ta đây với Lục cô nương , đưa nàng ngoài du ngoạn, là tròn tình chủ nhà.”
“Tuyên Vương phi thích , đối với cũng hài lòng, chuyện hôn sự của chúng , sẽ vấn đề gì .” Mục Lục , ban đầu nàng còn chút sợ , nhưng khi gặp vài , nàng liền cảm thấy nàng từ nhỏ đến lớn ai thích nàng, ở cùng Tông Tứ nhiều , chắc chắn cũng sẽ là ngoại lệ.
Chỉ là Tông Tứ, lúc hứng thú chuyện hôn sự.
“Ta còn việc, A Ngưng một lát nữa sẽ đến bầu bạn cùng Lục cô nương.” Tông Tứ khi nàng chừng mực như , tự nhiên rút lui.
“ bầu bạn.” Mục Lục .
Tông Tứ còn chần chừ, khi Tông Ngưng đến, liền dậy rời .
Khi lật lên ngựa, cũng vặn bắt gặp Ninh Phu cùng Vệ Tử Y lên xe ngựa, nàng rõ ràng thấy , nhưng vẫn giả vờ như thấy.
Tông Tứ khựng một chút, trở về Vương phủ.
Chiến sự ở Bắc Địa dần đến hồi kết, Tông Đạc đến Bắc Địa một chuyến, hai xong chuyện chính, chợt Tông Đạc : “Mấy ngày ở Lục phủ, gặp Ninh Tứ cô nương.”
Một câu đơn giản, nhưng trăm mối tơ vò, tư vị trong đó, chỉ Tông Đạc tự hiểu, “Cũng chuyện của nàng và Hành Chi, sắp định .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-81.html.]
Nếu vì Lục Hành Chi một bước, trong chuyện của Ninh Phu, lúc đó sẽ dễ dàng từ bỏ như !
bây giờ, chuyện cũng qua , cũng chỉ cảm khái vài câu thôi!
Tông Tứ như thể thấy.
Tông Đạc cũng gì thêm.
Vật tư ở Bắc Địa đến, Tông Tứ mấy ngày nghỉ ngơi , hôm nay mới dịp ngủ một giấc.
Trong mơ, Ninh Phu ở trong tẩm cư của sách, thấy tỉnh , liền mỉm gọi một tiếng: “Lang quân tỉnh , hôm nay ngủ lâu, chắc hẳn là vì từ Bắc Địa vội vã trở về quá mệt mỏi.”
Hắn dậy ôm nàng, nàng tựa n.g.ự.c , Tông Tứ ôm chặt nàng, nhẹ giọng : “Ta mới là lang quân của nàng, đúng ? Lục Hành Chi .”
“Lục Hành Chi mới , mới là, lang quân đừng để ý đến .” Ninh Phu tủm tỉm , mắt sáng lấp lánh.
“Nàng , mặt , mới là phu quân của nàng. Nàng cũng luôn thiên vị hơn.” Tông Tứ rũ mắt .
“Sao thế.” Ninh Phu ôm lấy mặt : “Nếu thiên vị, cũng là thiên vị .”
Tông Tứ tỉnh giấc mơ, mở mắt lâu động đậy.
Khi đến tiền viện, Tuyên Vương phi : “Ninh Tứ cô nương dường như sắp kết với Lục phủ , Hành Chi việc, đối với Ninh Quốc công phủ, nên khách khí hơn một chút ?”
Tông Tứ dừng , : “Đã xác định ?”
“Xem thái độ của Lục phủ và Ninh Quốc công phủ, sẽ sai .” Tuyên Vương phi : “Bây giờ Ninh Tứ theo Lục Hành Chi, cũng tệ, liền cần lo lắng nàng luôn tơ tưởng đến .”
Tông Tứ thản nhiên : “Mẫu phi đối với nàng , cần đối đầu như .”
Tuyên Vương phi còn kịp gì, thấy dậy bỏ , dường như tâm trạng cực kỳ tệ, khỏi ngẩn .
Về phía Ninh Phu, mấy ngày nàng nhận thư phúc đáp của Mộ Thần y.
Mộ Nhược Hằng bảo nàng đưa Vệ Tử Y một chuyến Linh Lung Đài.
"Vệ tỷ tỷ, chuyện nhất định giữ bí mật, cho bất kỳ ai chúng ." Ninh Phu dặn dò xe ngựa tới Linh Lung Đài.
Lần viện cớ, là nàng dẫn Vệ tỷ tỷ tới Thanh Thiên Các, Phó tỷ tỷ sẽ giúp các nàng che đậy.
"Ngươi cứ yên tâm, nhất định sẽ giữ kín bí mật." Vệ Tử Y thấy nàng vì mà , vô cùng cảm kích, thể cản trở nàng .
Chỉ là đầu tới nơi như , Vệ Tử Y thấy những nam tử bán khỏa , vẫn khỏi đỏ mặt.
Ninh Phu mặc nam trang, trái tỏ vẻ tự tại.
"Công tử, lâu tới, Mộ Dung vẫn luôn chờ đợi đó." Người nữ dẫn đường .
"Vậy thì dẫn y tới gặp ." Ninh Phu nhẹ nhàng phe phẩy quạt xếp, khí độ ung dung tự tại.
"Công tử theo ." Người nữ .
Mộ Dung lúc đang gảy đàn, thấy tiếng bước chân mới lạnh nhạt liếc mắt một cái, đó cúi đầu tiếp tục gảy đàn. Khí chất thanh quý của y khiến ngỡ như một quý công tử nào đó lưu lạc bên ngoài.
"Đã lâu gặp." Ninh Phu .
Mộ Dung gì.
"Dạo , chút bận rộn."
Mộ Dung nhàn nhạt : "Là ngươi khác mê hoặc ."
"Ta vẫn nhớ tới ngươi mà." Ninh Phu phong lưu .
Mộ Dung cụp mắt xuống : "Ngươi hề, trong lòng ngươi nhớ khác."
Cứ như thể nàng là kẻ phụ bạc .
Ninh Phu khỏi Mộ Dung thêm một .
Y đeo mặt nạ hoa văn mãng xà đen, thần sắc đều che giấu, nhưng khí độ khiến cảm nhận sự lạnh lùng và xa cách. E rằng điều nhiều yêu thích, chính là phong thái ngang hàng với quý công tử của y.
Trêu ghẹo y, y chìm đắm trong tình ái, tình khó kìm chế, cầu xin ban cho, sẽ khoái cảm như bẻ gãy đóa hoa lạnh lùng tuyệt diễm đỉnh núi.
Tuy nhiên, nếu Ninh Phu cần dùng y để che mắt khác, nàng sẽ kính trọng mà tránh xa loại . Ở Linh Lung Đài, mỹ nhân càng , càng nguy hiểm, và những khách quen phía cũng càng phức tạp.
"Nếu nhớ ngươi, hôm nay tới Linh Lung Đài?" Ninh Phu diễn kịch với y, tới bên cạnh y xuống, , "Trong nhà quản lý nghiêm ngặt, gặp ngươi một chuyện dễ dàng. Xoa bóp trán giúp ."
"Ta từng , để hầu hạ, cái giá ngươi thể gánh vác nổi." Mộ Dung nàng, khẽ nhếch môi chậm rãi .
Đây chính là những khách quen khác chiều hư , trả tiền bạc, thì việc hầu hạ khác lẽ là phận sự. Tuy nhiên nàng cũng kiêng dè chiều chuộng y như , e rằng lai lịch nhỏ.
Ninh Phu gấp quạt xếp , gõ nhẹ lòng bàn tay, : "Vậy thì bảo quản sự tìm cho một công tử khác tay nghề ."
Vừa định dậy hỏi, Mộ Dung ấn nàng yên tại chỗ, đó hai tay đặt lên trán nàng. Tuy thành thạo, nhưng khi nàng chỉ điểm vài câu, y nhanh chóng tìm kỹ thuật, khiến nàng vô cùng dễ chịu.