Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 88:
Cập nhật lúc: 2025-09-05 11:44:24
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tông Tứ lẳng lặng nàng: “Nàng những công tử nào?”
“…” Ninh Phu liền hỏi nữa, chỉ vội vã về.
“Muốn vị Lục công tử ư?” Tông Tứ hỏi ngược .
“Chàng đừng bậy, hỏi về y.” Ninh Phu liên lụy đến Lục Hành Chi.
Tông Tứ cũng hỏi thêm.
Ninh Phu trở về Quốc Công phủ khi Ninh Tranh đến một lúc, nhưng thần sắc thể là thả lỏng.
“Ca ca, thế nào ?” Ninh Phu khỏi lo lắng hỏi.
“Không gì.” Ninh Tranh thấy nàng, liền mỉm , : “Tuyên Vương phủ cùng Thế tử, đều khó .”
“Vậy đang nghĩ gì?” Ninh Phu vẫn còn chút yên tâm hỏi.
Huynh nghĩ đến chuyện của Phó Gia Hối, nhưng thể nhắc đến.
“Đang nghĩ về trận mã cầu vài ngày tới. Phần thưởng giành thật sự chút hấp dẫn, nhưng cùng đội với Tứ hoàng tử, trình độ của ngài …” Ninh Tranh tiện hoàng tử, tiếp lời: “Không trình độ của Lục đại nhân thế nào, nếu kỹ thuật của y vẫn , thắng cũng là thể.”
Ninh Phu : “Lục công tử ở những giải đấu loại , đều .”
“Muội cũng khá hiểu y đấy chứ.” Ninh Tranh trầm tư , “Đến lúc đó, hãy theo cung, cổ vũ thế nào?”
A mẫu cũng từng với về chuyện của Lục Hành Chi. Y tự lập căn cơ sâu, hèn mọn kiêu ngạo, tài học xuất chúng, vài phần tâm tư với A Phu, ở Lương Châu đối với phụ cũng vô cùng chu đáo. Một em rể như , tự nhiên chấp nhận, cũng ý tác hợp.
Đợi đến trận mã cầu, sẽ tìm cơ hội để tác hợp cho họ.
Ninh Phu tự nhiên tin lời Ninh Tranh , rằng điều khiến thất thần chỉ là chuyện mã cầu.
trưởng nhắc đến, nàng liền cũng hỏi nhiều.
Sau khi Tông Tứ thương lượng với trưởng về việc quân vật tư, Ninh Phu chút bất ngờ, nhưng nhanh liền đoán , đây là lợi lộc mà Tông Tứ ban cho nàng.
Ninh Phu rũ mi, chỉ là lợi lộc , chắc là thạch tín.
Ngày thứ hai, Lục Hành Chi đến Quốc Công phủ một chuyến.
Ninh Phu chỉ ở đằng xa liếc y một cái, nhưng tiến lên, giờ đây nàng gây rắc rối cho y.
Sau khi Lục Hành Chi chuyện xong với Ninh Tranh, Ninh phu nhân nhiệt tình mời y ở dùng bữa tối.
“Đa tạ phu nhân, nhưng ngày mai còn rời kinh, hôm nay cần về sớm chuẩn .” Lục Hành Chi kiên nhẫn giải thích với nàng.
Nhiệm vụ của y đa phần là nguy hiểm, Ninh phu nhân thở dài một tiếng, : “Y cũng dễ dàng gì.”
Trong lòng khó tránh khỏi lo lắng, nếu con gái theo y, khi thành , công việc của y vẫn cứ nặng nề hiểm nguy như , con gái còn trẻ, lỡ góa bụa thì .
điều lo lắng hơn cả là sự an nguy của Lục Hành Chi, so với hôn sự của con gái , Ninh phu nhân càng mong y thể bình an vô sự.
“Phu nhân cần lo lắng cho , sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.” Lục Hành Chi ngữ khí bình tĩnh, nhưng ánh mắt vì sự quan tâm của nàng mà thêm vài phần xúc động.
“Ngươi là ân nhân của A Phu, cũng giúp phụ A Phu ít, trong lòng , xem ngươi như nhà.” Ninh phu nhân thật tình , kỳ thực lời hợp tình lý, nhưng là lời từ đáy lòng nàng.
Lục Hành Chi nhớ về kiếp , nhất thời khỏi vạn mối tơ vò, im lặng giây lát, trong lời mang theo vẻ đắng chát khó tả: “Là điều nên .”
Ninh phu nhân cũng con gái đối với xung quanh đều ôm lòng thiện ý, tay giúp đỡ là chuyện thường tình, hề nghĩ nhiều.
Mà Lục Hành Chi vì thế, nhớ đến nhiều ký ức. Nàng khi y là ai, bất chấp tất cả để cứu mạng y, tủm tỉm hỏi y đau . Cuối cùng nghĩ đến ngày nàng thành , dáng vẻ mặc hỷ phục.
Những tham dự yến tiệc hôn lễ đó, hẳn ai thấy nàng xinh , chỉ cần một cái liếc thoáng qua, cũng đủ khiến chấn động khôn nguôi.
Ngày đó ai , y, vốn dĩ luôn lạnh nhạt, lén trộm nàng bao nhiêu , ngay cả nàng cũng .
Y từng nghĩ một ngày, nàng sẽ chết.
Khi y vội vã trở về, nàng khoác vải trắng, yên lặng trong quan tài, giống như đang ngủ say. Rất nhiều đến tiễn nàng chặng cuối, ít đều từng chịu ơn huệ của nàng.
Y từng lúc nào đau khổ hơn thế, di thể của nàng, còn khiến y khó lòng chấp nhận gấp vạn so với khi tin nàng qua đời.
Ninh phu nhân đến xé ruột xé gan, của Tuyên Vương phủ cũng đều rơi lệ, ai bi thương.
“Đã đến lúc khiêng quan , Quốc Công phủ thiếu nam đinh, hôm nay khiêng quan, ngoài vài vị công tử Tuyên Vương phủ, Đại công tử Quốc Công phủ, còn mạc liêu của Thế tử là Lục đại nhân. Thế tử phi từng giúp đỡ Lục đại nhân, hôm nay Lục đại nhân giúp đỡ là thích hợp nhất.” Người lo tang sự .
Y lẳng lặng lắng .
Ninh phu nhân đột nhiên cảm xúc kích động.
“Ngươi thích con bé, tại đưa con bé về Quốc Công phủ cho đàng hoàng! Tại ép con bé đến bước đường cùng, ngươi trả A Phu của đây!” Ninh phu nhân nước mắt đầm đìa đ.ấ.m Tông Đạc, mất lý trí, “Ta mất con trai, giờ đến con gái cũng các Tuyên Vương phủ ăn tươi nuốt sống!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-88.html.]
Y nghiêng mắt , phụ nhân lọt mắt, sớm còn dáng vẻ dung tục đại lượng ngày xưa, lưng còng xuống, thống khổ vô cùng. Y khỏi nắm tay thành quyền, cố nén cảm xúc.
“Phu nhân, nhận lầm , đây Thế tử, đây là Nhị công tử, Thế tử ở đằng .” Nha tiến lên ngăn cản nàng.
Tông Đạc đỡ nàng, : “Phu nhân bớt đau buồn.”
Ninh phu nhân trượt xuống đất, dường như hận đến cực điểm, nhận ai là Tam lang của Tuyên Vương phủ, nức nở rơi lệ : “Tam lang, nếu ngươi thích A Phu, ngươi nên đưa con bé về nhà, ngươi vứt bỏ như giẻ rách, nhưng nó là trân bảo của Quốc Công phủ chúng , là mạng sống của !”
Sau khi Ninh Phu hạ táng, Ninh phu nhân kéo tay áo y, còn khó coi hơn cả , : “Tam lang, thoát khỏi A Phu , trong lòng ngươi nhất định vui sướng ?”
Y khựng , giải thích với nàng, nhưng nôn một ngụm máu.
…
Lục Hành Chi thu hồi suy nghĩ, nghĩ thêm nữa.
Trước khi rời , y thấy Ninh Phu đang trong lương đình, thấy y sắp , nàng liền dậy mỉm với y.
Trong lòng Lục Hành Chi chợt dâng trào cảm xúc, cuối cùng cũng mỉm đáp nàng.
Giờ đây nàng bình an vô sự, kiếp , y sẽ bảo vệ nàng thật .
Mà Ninh Phu vốn dĩ cho rằng, từ khi nàng chủ động nhắc đến việc nguyện ý thử qua với y, y tìm nàng lẽ sẽ ít. liên tiếp mấy ngày, nàng vẫn nhận tin tức y bảo nàng đến Thanh Thiên Các.
Trở học đường, các nữ quân đang túm năm tụm ba một chỗ, bàn tán về trận mã cầu vài ngày tới. Điều khiến các nữ quân hưng phấn tự nhiên là trận đấu, mà là ngày đó thể quang minh chính đại ngắm các vị quý công tử, cùng với cơ hội hiếm cung.
Rất nhiều nữ quân, vẫn từng cung .
“Ninh tỷ tỷ, đây là phương pháp và ví dụ giải học mà Tam ca sắp xếp xong, tỷ hãy cầm về xem.” Tông Ngưng thấy nàng, liền đổi chỗ sang cạnh nàng. Kỳ thực trong lòng nàng cũng chút ghen tị, Tam ca bao giờ kiên nhẫn như mà sắp xếp bài tập sai cho .
Ngay cả cưỡi ngựa b.ắ.n cung, y dạy vài , nếu nàng học , y cũng hết kiên nhẫn, bảo nàng tự suy ngẫm. ngày đó dạy bài tập cho Ninh tỷ tỷ, như .
Lâm gia cô nương : “Ngưng , thể cho xem một chút ?”
Tông Ngưng thể tự quyết, chỉ Ninh Phu, đợi nàng đưa ý kiến, thấy nàng gật đầu, mới : “Mọi cùng dùng .”
Ninh Phu tự nhiên vui vẻ chia sẻ, học của nàng chỉ ở mức trung bình, nhưng nữ quân giỏi. Nếu đến lúc đó trong các nữ quân thể xuất hiện một đạt điểm tuyệt đối, đó cũng là vinh quang cho các nữ quân khóa .
Từ đến nay, trong các nữ quân, vẫn từng ai đạt điểm tuyệt đối.
“Tam ca rời kinh , e là trận mã cầu mới kịp về.”
Tông Ngưng điều cũng là với Ninh Phu, nhưng đối với ngoài , giống như đang cùng chuyện phiếm.
Chủ đề liên quan đến Tuyên Vương phủ, tự nhiên thể thu hút sự chú ý của các nữ quân. Bình thường Tông Ngưng ít khi nhắc đến Tam ca của , đối với hành tung của Tông Tứ càng kín như bưng, hôm nay chủ động như , khiến các nữ quân vô cùng hứng thú.
“Nghe phần thưởng của giải cưỡi ngựa , là chiếc trâm cài hoa cuối cùng mà Tiên đế từng cài cho Thái hậu. Nếu giành tặng cho nữ quân yêu mến, đó là chuyện oai phong chừng nào. Huynh trưởng còn đoạt giải quán quân, đến mặt tẩu tẩu mà khoe công đấy.” Lâm gia cô nương .
Chẳng nam tử nào mong vợ thể bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
“Huynh trưởng ngươi cũng là thể thắng cái . Những công tử hôn sự, hẳn sẽ tranh giành, nếu những vật mang ý nghĩa tình cảm nam nữ thế , cũng ai để tặng.” Người là một nữ quân mới nhập học, Ninh Phu cùng nàng còn quen .
“Thế tử, Tông Nhị công tử, Lục công tử, Ninh Tam công tử đều là những giỏi cưỡi ngựa, hôn sự của họ đều định, họ tự nhiên sẽ tranh. Huynh trưởng ngươi cố gắng thêm, lẽ thể thành công.” Vinh Mẫn cũng phụ họa .
Tông Ngưng liếc Ninh Phu một cái, mà nàng thì đang im lặng bài tập bên cạnh, hề để tâm đến chủ đề .
Số học sắp thi , trâm cài hoa tính là gì, nàng thì giờ mà buôn chuyện phiếm .
về ngày cung, Ninh Phu dậy sớm, A Hà hôm nay cũng cùng. Đây là đầu tiên nàng cung, khó tránh khỏi chút hưng phấn, thử mấy bộ váy, đợi chuẩn xong xuôi, cũng còn sớm nữa.
Ninh Tranh vận cẩm y, dáng thẳng tắp, đợi các nàng một lúc .
“Ca ca đối với trận đấu , để tâm, tặng phần thưởng cho ai đây.” Ninh Phu cố ý trêu chọc .
Ninh Tranh khỏi ánh mắt tối , tự nhiên tặng, chỉ là Phó Gia Hối còn ôm ảo tưởng, bởi bận tâm phần thưởng là gì.
Hiện giờ chỉ thắng.
“Ta hứng thú với phần thưởng.” Ninh Tranh .
Ninh Phu liếc một cái, uyển chuyển : “Công danh lợi lộc đều là hư ảo, trưởng nếu trong lòng ý, thì cứ tranh thủ thôi. Yêu thích một khó , một đời dài, nếu để tiếc nuối cả đời, nỗi đau thể kéo dài lâu đấy.”
Ninh Tranh mím môi, đến chủ đề với nàng. Đã thể mang hạnh phúc cho thích, hà tất lỡ dở khác, chi bằng tự cô độc đến già.
Chuyện cũng vội vàng gì, Ninh Phu cũng thêm.
Trong cung vốn dĩ luôn canh phòng nghiêm ngặt, công tử và nữ quân cung nhiều như , đây là đầu tiên.
Phía các công tử, Tông Tứ, Tông Đạc đang chuyện với Mạnh Triệt, thấy bóng dáng Mạnh Trạch.