Đứa Con Bất Hiếu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-13 02:00:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nằm chiếc giường bệnh, bật nức nở. Nước mắt cứ thế tuôn , chảy dài gương mặt hốc hác. Trong khoảnh khắc cô đơn nhất, hồi tưởng về thời gian xa xăm, lúc vẫn còn một gia đình êm ấm, tràn đầy tiếng . Ngày đó, một chồng hết mực yêu thương, luôn lo lắng cho vợ con. Bên cạnh là một đứa con trai ngoan ngoãn, lúc nào cũng quấn quýt bên , chỉ cần gọi là nó chạy ngay đến, bao giờ để việc một . Nó từng là niềm hy vọng, là động lực để bước qua nhọc nhằn trong cuộc sống lam lũ.

 

còn nhớ rõ, thằng bé lon ton chạy , đôi mắt sáng rỡ, miệng hồn nhiên mà : “Mẹ ơi, hôm nay bán cá hả? Để con bán cá với nha.”

 

Nghe con , lòng ấm áp lạ thường. mỉm , xoa đầu nó, đáp bằng tất cả yêu thương: “Ừ, con ngoan của . Con hiểu chuyện như , chỉ mong con lớn lên, trưởng thành, gia đình bình an, lúc đó mới yên tâm.”

 

Đôi mắt con lấp lánh, giọng nó rành rọt như khắc sâu lời hứa: “Sau con lớn lên, con nhất định sẽ ở bên , nhất định sẽ cho một mái ấm, sẽ bao giờ để cực khổ như thế nữa.”

 

Nghe con , trái tim rung lên từng nhịp. kìm , nước mắt cứ lăn dài, nhưng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc.

 

Chiều hôm , hai con mang cá chợ bán. Người mua kẻ bán tấp nập, tiếng rao hòa lẫn với tiếng mặc cả. bận rộn cân cá, còn con thì nhanh nhẹn chạy tới chạy lui, giúp hăng hái khoe với khách rằng cá của tươi ngon lắm. Khi trở về, trời nhá nhem tối, hai con mệt nhoài nhưng lòng tràn đầy niềm vui vì bán nhiều. Vừa bước nhà, chồng về tự bao giờ. Vừa thấy cha, con trai chạy đến ôm chầm lấy ông, đôi mắt sáng long lanh đầy tự hào: “Ba ơi, hôm nay con giỏi lắm đó. Con còn bán mấy con cá to phụ , kiếm tận ba trăm ngàn luôn. Ba mua gì cho con ?”

 

Chồng bật hiền, xoa đầu con, từ trong túi áo lấy mấy viên kẹo nhỏ. Anh dịu dàng : “Hôm nay ba mua cho con mấy viên kẹo nè. Con cứ ngoan ngoãn như thế , ba sẽ mua kẹo cho con ăn mỗi ngày.”

 

Đứa trẻ ôm kẹo, reo lên trong niềm vui sướng tột độ: “Hôm nay kẹo ăn nữa , con thích quá.” Nó nhảy chân sáo khắp nhà, tiếng lanh lảnh khiến căn nhà nhỏ như bừng sáng.

 

chồng đang cưng chiều con thì cau mày, lên tiếng trách: “Ông đừng mua kẹo cho nó nhiều, ăn nhiều sẽ sún răng đó. Ông cứ chiều mãi là hư con đấy.”

 

Anh , giọng ấm áp: “Có mấy viên kẹo thôi mà bà. Miễn con vui là .”

 

Nghe chồng , cũng chẳng trách thêm. Thế là tối đó, cả nhà bên mâm cơm giản dị nhưng ấm cúng. Tiếng vang khắp gian nhà nhỏ, khiến ngỡ rằng cuộc sống hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi.

 

, sóng gió ập đến. Một ngày, khi đang giặt quần áo cho chồng, bất ngờ phát hiện áo một vết son đỏ nhạt. Bàn tay khựng , trái tim như ai bóp nghẹt. Từng ý nghĩ u ám dồn dập kéo đến, lòng gào thét: “Vết son là gì? Chẳng lẽ phản bội , phụ nữ khác bên ngoài?”

 

Cơn giận trong bùng lên. quyết định chờ chồng về để hỏi cho lẽ. Chiều , khi bước nhà với gương mặt hớn hở, con trai chạy ùa ôm lấy cha. , trong cơn nóng giận, ném thẳng chiếc áo xuống đất, giọng như nổ tung cả căn nhà: “Anh , vết son ? Ai để ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-con-bat-hieu/chuong-4.html.]

 

Con trai hoảng hốt, còn đang ôm cha thì kéo mạnh . quát lớn: “Con đến gần ông . Đứng qua một bên.”

 

Đứa bé sợ hãi, đôi mắt đỏ hoe, nấc lên: “Mẹ ơi, tại như ? Có chuyện gì xảy với và ba ?”

 

gắt lên: “Con im , để giải quyết chuyện .”

 

Nó nấc nghẹn, nước mắt rơi lã chã, chỉ cha trong hoang mang. Còn , vẫn trừng mắt chồng, tiếp tục chất vấn: “Anh im lặng để gì? Hãy giải thích . Vết son là như thế nào?”

 

Anh lúng túng, ấp úng: “Em , như em nghĩ . Anh hề phản bội. Vết son chỉ là…”

 

Chưa kịp hết, giáng cho một cái tát thật mạnh. Tiếng tát vang vọng trong căn nhà nhỏ. gào lên: “Chỉ là cái gì? Anh ngoại tình lưng , qua với những đàn bà khác, để dấu vết nhơ bẩn áo, đúng ?”

 

Anh hoảng loạn, vội vàng phân trần: “Không, em . Hôm đó tiếp khách với sếp, ép tới quán bia ôm. Các cô gái ở đó cứ bám lấy, áo mới dính son. Anh hề phản bội em.”

 

gạt , bất kỳ lời giải thích nào, giáng thêm một cái tát nữa. “Đừng ngụy biện. bao giờ tin lời . Từ nay hãy biến khỏi cuộc đời . Chúng sẽ ly hôn.”

 

Anh quỳ xuống, đôi mắt ầng ậc nước, van nài trong tuyệt vọng: “Anh từng phản bội. Em cho một cơ hội . Nếu còn ép đến quán đó, sẽ để họ đụng chạm. Anh thề là bao giờ phản bội em.”

 

lòng lúc sục sôi, tai chẳng còn lọt lời nào. nắm tay , lôi khỏi nhà, giọng rắn rỏi như d.a.o cứa: “Anh . Ngày mai chúng tòa, từ nay còn là vợ chồng nữa.”

 

Anh khụy xuống ngay bậc cửa, như mất hết sức sống. vẫn đầu. Trong lòng chỉ còn nỗi uất ức và nỗi đau phản bội. nào ngờ, chính quyết định nóng vội xô đẩy cuộc đời sang một ngã rẽ đầy bi kịch.

 

Tài

mất chồng vẫn luôn âm thầm yêu thương , mất chỗ dựa vững chắc nhất. Con trai , từ một đứa trẻ ngoan ngoãn, bắt đầu nảy sinh oán hận, dần trở nên hư hỏng. Tất cả những gì đang gánh chịu hôm nay đều bắt nguồn từ quyết định sai lầm ngày .

 

Nếu khi đó bình tĩnh hơn, nếu chịu lắng và tin tưởng đàn ông của đời , lẽ gia đình tan nát. Giờ đây, một chiếc giường bệnh lạnh lẽo, chỉ còn trách mù quáng, để tự đẩy bản và cả đứa con trai duy nhất bi kịch lối thoát.

Loading...