Sau khi trở về nhà, con của ăn tô cơm đó, thậm chí nó còn quát mắng rằng:
“Hừ, cái loại vô dụng như bà cũng thương xót ? bà đừng mơ ăn một thứ gì hết! Kể từ bây giờ hãy nhịn đói ! Ngày mai công việc cho bà !”
Thế là nó ăn cơm xong ngủ. Còn thì đó, bụng đói cồn cào. cũng chẳng gì trong tình huống , chỉ thể trong sự đau đớn của bản , khi cả đời nuôi con khôn lớn nhưng chẳng thể nào ngờ rằng sẽ một ngày nó phản bội , xem như một con chó, hơn hết còn cho ăn nữa chứ?
Có lẽ đây chính là cái nghiệp của . Thời gian bắt đầu trôi qua, đến sáng hôm nó ngay lập tức đánh thức dậy, trong khi cơ thể của thì mệt lả. Có lẽ bệnh , nên cả cứ nóng sốt miết, nhưng nó vẫn mặc kệ. Trong những lời cầu xin của , nó liền kéo lên xe.
“Con , dường như bệnh , con thể đừng bắt , cho ở nhà ?”
“Cái gì? Cho dù bà bệnh cũng kiếm tiền cho , thậm chí còn kiếm tiền nuôi cái bản của bà, mua thuốc cho bà uống nữa chứ! Ở đó mà giả bệnh! Với để cho bà : bây giờ bà ở trong nhà thì mỗi ngày kiếm 500k khi bán những thứ , còn thì cút , sẽ tống bà khỏi nhà đó!”
trong sự bất lực khi những lời vô tâm . Giờ đây nó chở đến đầu hẻm, đó ném cho một thùng cá, bắt bán hết, thậm chí còn dặn cân điêu cho nữa. Sau khi căn dặn vài thứ, ngay lập tức nó bỏ , vì nghĩ rằng sẽ dùng để lấy lòng thương hại của , đó lấy tiền đó để nó tiêu xài.
bán, nhiều thương hại . Thậm chí họ còn quyên góp tiền mua cá cho . Mặc dù cân điêu nhưng họ cũng kệ, vì họ nếu bán , chắc chắn con sẽ về đánh c.h.ế.t mất. Với phận của khổ , nên họ thương xót một chút. Thậm chí những cảnh của , họ lên tiếng chỉ trích và trách móc:
“Này, bà cân điêu ? Bà ăn bao nhiêu tiền của ? Để kêu chính quyền xuống xử lý bà!”
Nghe những lời đó, giải thích thế nào. May mắn , những xung quanh giải thích cho họ, khiến họ nguôi cơn giận, đó còn bố thí cho một ít:
“Này, phận của bà nghiệt ngã. Con trai của bà là một kẻ ăn bám, bây giờ còn bắt già đường bán cá, còn bảo bà cân điêu để lấy lòng thương hại của khác... Nếu cô báo chính quyền, thì bà sẽ chịu một cái giá vô cùng đắt. Hơn hết, con bà sẽ đánh c.h.ế.t bà mất. Vậy nên bà hãy trả cá hoặc bỏ một ít lòng thương để bà sống qua ngày !”
Tài
“Phải, phụ nữ vô cùng đáng thương. Chúng chứng kiến phận nghiệt ngã của bà , thế nên mong bà hãy thông cảm !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-con-bat-hieu/chuong-7-tan-cung-su-bat-luc.html.]
Nghe , phụ nữ trỗi lòng thương xót mà trả lời:
“Được , đây là cuối. thấy bà bán ở đây ngày mai nữa! Thế nên hãy mau dọn hàng là . Bằng , sẽ gọi cảnh sát đến bắt bà đó!”
những lời mà chỉ im lặng. Thời gian dần trôi qua, cũng chỉ bán 300k mà thôi. Khi trở về nhà, lúc con trai đến đón, nó hỏi :
“Này, hôm nay bà kiếm bao nhiêu , bà già?”
trả lời nó trong sự run rẩy:
“Mẹ chỉ kiếm 300k ...”
Nghe , nó vô cùng tức giận, vung tay tát mặt ba cái, đó đá ngã xuống đất mà bảo:
“Này, bây giờ bà tự lết về nhà ! Và để cho bà : kể từ bây giờ bà ăn cái gì hết, rõ ? Còn nếu ăn thì tự kiếm mà ăn!”
nức nở trong sự đau lòng, trong khi nó trở về nhà. Còn thì lê cái già về nhà để nghỉ. Nằm bao lâu thì nó phòng, bưng tới một chén cơm trắng, ngay lập tức nó nắm lấy đầu , ấn chén cơm mà :
“Ăn ... Bà ăn ! Không thì bà c.h.ế.t đói, ai kiếm tiền cho ! Thậm chí cho bà ăn như cũng là nhân nhượng cho bà đó, bà già! Hơn hết, để cho bà : Nếu bà nuốt hết cơm , trong vòng 3 ngày nữa bà sẽ c.h.ế.t đói, bởi vì ba ngày tới sẽ cho bà ăn ...”
Dứt lời, nó còn ấn đầu chén cơm nữa, lập tức rời trong sự ấm ức của . chỉ , nhặt từng hạt cơm lên để ăn vì sợ trong vòng 3 ngày nữa nó bỏ đói , khiến sức việc mà nó giao, nó đánh đập hành hạ nữa. Với , chắc chắn nó đang dằn mặt , bởi vì kiếm tiền cho nó.
Thời gian cứ như tiếp tục trôi qua. Hằng ngày, chịu khổ để kiếm tiền cho nó. Nếu kiếm 500k hoặc hơn thì , nó còn cho ăn cơm với một chút rau. nếu kiếm 500k, nó sẽ đánh tới bờ tới bến, chẳng khác gì một con ch.ó nó nuôi.
Giờ đây tàn ma dại, hơn hết bản cũng ho máu. rốt cuộc gì nữa. mong rằng thể c.h.ế.t sớm, để giải thoát khỏi những đớn đau . Cuộc đời trải qua nhiều bi kịch . mong rằng con của sẽ chịu khổ. Và nếu cái c.h.ế.t của thể đổi sự bình yên cho nó, cùng với sự căm ghét biến mất, thì chắc chắn phận của nó sẽ hơn. Nên nếu kêu chết, cũng cam lòng. Miễn nó thể đổi bản , cũng vui ...