Full 18 Truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh - Chương 32: Tân Di 7: Bào Thai Quỷ Mẫu 4
Cập nhật lúc: 2025-03-25 13:26:16
Lượt xem: 165
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Màn hình điện thoại phát ánh sáng trắng nhạt. Tiếng chuông vang lên, chính là nhạc chuông mặc định của máy.
Trong khung cảnh nửa đêm tĩnh mịch, cuộc gọi khiến thứ trở nên quái dị.
cau mày chiếc điện thoại: "Nghe máy ."
Dư An ngây một lúc, đó run rẩy đưa tay bấm nút .
"Tít tít... xì xì... tít tít..."
Ngoài âm thanh nhiễu điện, bất kỳ giọng nào khác.
Người xem bắt đầu cảm thấy ớn lạnh.
[Nổi da gà luôn , cái đáng sợ quá.]
[Liệu ai đó đang chơi khăm ?]
[Ai mà rảnh trò chứ? Tân Di Đại sư mau giúp , trông chút nào.]
Quả thật, sắc mặt Dư An kém.
Quầng mắt thâm đen, trong mắt đầy tơ máu.
Nhìn khuôn mặt , cau mày: "Em gửi cho chị ngày giờ sinh của . Để chị xem thử em thứ gì đó bám theo ."
Dư An vội vàng theo, lập tức gửi riêng thông tin ngày giờ sinh.
dữ liệu nhẩm tính một lúc lâu.
Qua vài phút, vẫn im lặng, chỉ sắc mặt ngày càng nghiêm trọng.
Dư An bắt đầu lo lắng: "Chị Tân Di, chuyện khó xử lý lắm ạ?"
ngước lên, trầm giọng hỏi: "Chiếc điện thoại , chắc chắn là nhặt ?"
Dư An sững , trong mắt ánh lên chút hoảng loạn:
"Chị Tân Di, chị hỏi thế? Chiếc điện thoại là em nhặt mà?"
Những xem trực tiếp, phần lớn là fan lâu năm của , nhận điều gì đó khác thường.
[Sao Tân Di Đại sư hỏi ? Chắc chắn điều gì đơn giản .]
[Xem chừng chiếc điện thoại do nhặt nhỉ?]
[Hay là trộm thậm chí là cướp nó?]
Dư An thấy dòng bình luận liền tức giận phản bác: "Không ! Các đừng bậy!"
Giọng điệu của bỗng trở nên hung dữ, khác hẳn vẻ ngoan ngoãn ban nãy.
cũng phủ nhận lời của xem: "Chiếc điện thoại trộm cướp, mà vốn dĩ là của ."
"Cậu cố tình che giấu điều là vì giấu những việc với chiếc điện thoại đó."
Dư An, sắc mặt dần tái nhợt.
Cậu cố gượng: "Chị Tân Di đang gì thế..."
"Đã gọi một tiếng chị gái, thì chị đây sẽ xem là em trai mà dạy bảo." điềm tĩnh , "Bây giờ hãy thú nhận những gì sai, lẽ còn cứu mạng sống của ."
Dư An hoảng sợ: "Cái gì?" Cậu chằm chằm, nên lời.
mất hết kiên nhẫn.
"Nếu , để ."
"Ba tháng , tình cờ quen một bạn mạng. Đó là một đứa trẻ bỏ ở nông thôn, mắc chứng trầm cảm. Cậu kết bạn, chuyện với mỗi ngày."
"Đừng nữa!" Dư An mất bình tĩnh, hét lên: "Chị đừng nữa!"
Người xem cảm thấy bối rối:
[Cậu gì? Theo như chị , đang việc mà?]
"Làm việc ?" lạnh lùng. "Vậy việc xúi giục khác tự s..át cũng coi là việc ?"
[Cái gì??]
[Trời ạ, thật thể tin nổi...]
[Quả thật là táng tận lương tâm mà!]
Dư An kết bạn với đứa trẻ đó, nhưng để giúp đỡ. Cậu liên tục gieo rắc những lời tiêu cực, phủ nhận giá trị sống, khiến đứa trẻ mất hết hy vọng cuộc đời. Cuối cùng, Dư An giả vờ là đồng cảnh ngộ và đưa lời mời gọi đáng sợ:
"Nhìn xem, thế giới cần chúng . Chúng hãy cùng rời ."
Dư An xúi giục mắc trầm cảm tự sát. Và đáng sợ hơn, thành công.
"Người đầu tiên tự sát là một đứa trẻ sống với ông bà ở nông thôn. Sau khi qua đời, ông bà cũng đau buồn đến mức qua nổi một tháng."
"Cái c.h.ế.t đó khiến cảm thấy thỏa mãn, bắt đầu tìm kiếm nhiều nạn nhân hơn."
"Cậu trộn các nhóm chat, tìm kiếm những đối tượng tiếp theo để xuống tay. Cậu kết bạn với những trầm cảm, giả vờ kết bạn, tâm sự cùng họ, tiếp tục trò tàn ác ."
"Trong ba tháng qua, phá hủy bao gia đình, đếm ?"
Dư An , gương mặt vặn vẹo: "Không liên quan đến chị! Không liên quan đến chị!"
" , liên quan đến ."
lạnh lùng : "Vậy nên bây giờ họ đến tìm . Điều cũng chẳng liên quan gì đến ."
Những linh hồn oan khuất của những đứa trẻ c.h.ế.t vì lời xúi giục của về.
"Chúng chết, tại sống?
"Cậu dùng chiếc điện thoại nên từng lời nguyền c.h.ế.t chóc, chúng sẽ dùng chính nó để nhắc nhở rằng, cũng chết."
Như thế cũng là công bằng mà, đúng ?
Người xem phẫn nộ, những lời trách móc dồn dập xuất hiện màn hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/full-18-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-32-tan-di-7-bao-thai-quy-mau-4.html.]
Dư An chịu nổi nữa, định tắt ngay buổi phát trực tiếp.
lúc tay chạm con chuột, chiếc điện thoại bàn đổ chuông.
Tiếng chuông bình thường trong đêm khuya biến thành âm thanh tử thần, từng hồi từng hồi vang lên.
Dư An thậm chí thể cảm nhận phòng của dường như thêm thứ gì đó.
Cuối cùng sụp đổ: "Tân Di Đại sư! Cầu xin chị cứu em với! Em còn trẻ, em c.h.ế.t !"
Trẻ ? Ai mà chẳng trẻ?
Trong những đứa trẻ xúi giục tự s..át, đứa nhỏ nhất chỉ mới 11 tuổi.
Người xem trong phòng phát trực tiếp thể thấy, nhưng thấy rõ ràng.
Phía Dư An, mấy oán linh, trông vẫn như những đứa trẻ.
Điện thoại liên tục reo, với Dư An mà , đó chẳng khác nào lệnh đòi mạng.
Nếu sớm hối , sớm tỉnh ngộ, lẽ còn thể cứu .
bây giờ, quá muộn .
Dư An cảm thấy khí xung quanh dần dần trở nên lạnh hơn, bắt đầu thở nổi.
khuôn mặt ngày càng méo mó, khẽ thở dài.
"Tiền tặng, sẽ bộ tài khoản của .
"Buổi livestream hôm nay đến đây thôi."
giơ tay ngắt kết nối phát trực tiếp.
Cư dân mạng mãi lâu mới phản ứng .
Có rụt rè hỏi:
【Tân Di Đại sư, thật sự cứu nữa ? Đứa trẻ đó cũng tội nghiệp mà.】
【Tội nghiệp? Đáng ghét thì !】
【 đó, lỡ đứa trẻ nào sắp khỏi bệnh , chỉ vì chuyện thêm vài câu với mà bệnh nặng hơn tutu, thì thật sự đáng chết.】
trầm ngâm một lúc.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Không cứu, mà là thể cứu .
"Khi xem bát tự cho , thấy rõ , sắp tới . dù giỏi đến cũng thể giành với Diêm Vương ."
Cư dân mạng giữa đêm vẫn tỉnh táo.
Họ tiếp tục bàn tán màn hình.
Lúc gần một giờ sáng, ngáp một cái.
"Mọi , vẫn khuyên các bạn một câu: Đừng nhặt bừa đồ đường, lỡ gặp mấy thứ mượn mệnh, mượn vận, mượn tuổi thọ, cũng kêu ai ."
Cư dân mạng vẻ lời.
【Biết , , từ nay tuyệt đối nhặt đồ lung tung nữa.】
【Sợ c.h.ế.t mất, tan thấy mấy cái đèn nhỏ bên đường trông định nhặt về, đại sư thế, bỏ hết .】
【Ôi trời, dám nhặt mấy thứ đó ?】
【Cậu đoán xem tại khác nhặt ?】
【Cẩn thận thứ gì đó theo về nhà nhé.】
……
nhẹ, nhắc nhở: "Bạn mến, về nhà nhớ treo một hộp kim chỉ ở cửa nhé.
"Chúng sợ ngàn , chỉ sợ một thôi."
Đêm khuya, thật sự chịu nổi nữa .
ngáp thêm một cái: "Tạm biệt , ngắt livestream đây. Hẹn gặp ngày mai."
Sau khi tắt buổi phát trực tiếp, rửa mặt, vệ sinh cá nhân lên giường.
Nghĩ ngợi một hồi, vẫn quyết định lấy điện thoại gọi cho sư phụ.
"Tút... tút... tút..."
Sau vài tiếng chờ, giọng quát giận dữ của sư phụ vang lên bên tai như sấm:
"Nghiệt đồ! Giờ còn gọi, ngươi hại sư phụ c.h.ế.t sớm ?"
vội đưa điện thoại xa khỏi tai, đợi vài giây mới đưa gần.
"Sư phụ ơi, giúp con một việc ạ?"
"Chuyện gì?"
"Thầy giúp con thắp vài ngọn đèn vãng sinh ở Quan Đạo Quán của nhé. Danh sách tên, lát nữa con sẽ gửi cho thầy."
Sư phụ vẻ khó chịu nhưng vẫn đồng ý.
bồi thêm: "Thầy nhớ mua thêm nhiều đồ ăn vặt với nước ngọt nữa nha."
"Con định đùa giỡn với sư phụ hả?!" Sư phụ bắt đầu nổi giận.
"Không mà!" vội vàng nhận , "Chúng đều là mấy đứa trẻ thôi. Đứa nhỏ nhất mới 11 tuổi thôi. Sư phụ chăm sóc tụi nó giúp con nhé."
Sư phụ hừ lạnh một tiếng: "Biết ."
Nói xong, ông cúp máy ngay lập tức.
Nghe tiếng bận trong điện thoại, bất giác mỉm .
Sư phụ của đúng là ngoài lạnh, trong ấm mà.