Full 18 Truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh - Chương 42: Tân Di Tập Đặc Biệt 3: Món Hầm Trăm Năm 2
Cập nhật lúc: 2025-03-25 13:26:34
Lượt xem: 146
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tân Di nghiêm túc hỏi: "Cô phát hiện điều gì kỳ lạ khác về quán món hầm đó ?"
cố nhớ , dè dặt : "Có một , tối muộn quán để lấy đồ, thấy bọn họ đóng cửa quán . Chuyện đó tính ?"
Lúc đó, chỉ nghĩ rằng hai vợ chồng họ cãi , can thiệp nên lấy đồ xong thì về.
Nghe kể, Tân Di trầm ngâm một lúc thẳng dậy hơn: "Dựa những gì cô mô tả, một giả thuyết.
"Cô bao giờ về... cương thi ăn xác, còn gọi là 'thực thi quỷ' ?"
Tân Di với giọng trầm thấp, đầy vẻ nghiêm trọng:
"Trong cuốn Thuật Dị Ký của nhà toán học nổi tiếng thời Nam Bắc triều, Tổ Xung Chi, ghi chép về một loại yêu quái cổ xưa gọi là thực thi quỷ."
Thực thi quỷ tồn tại từ thời xa xưa. Khi , chiến tranh liên miên dứt, những sinh vật bao giờ thiếu nguồn thức ăn. Trên các chiến trường hoang tàn, chúng thường xuất hiện, chuyên ăn x..ác ch..ết.
Trước khi ăn, chúng sẽ tang cho nạn nhân, đó l..ột da và ăn hết phần thịt bên trong, cuối cùng mặc lớp da đó lên và rời .
Người xưa quan niệm "nhập thổ vi an", cho rằng thể dù c.h.ế.t cũng tổn hại. Vì thế, thực thi quỷ trở thành nỗi kinh hoàng, săn đuổi và gần như tuyệt diệt ba trăm năm .
Tuy nhiên, một ít vẫn sống sót.
Chúng bắt đầu học cách nguỵ trang.
Chúng khoác lên lớp da , bắt chước dáng vẻ con và dần dần hòa thế giới loài .
bản năng ăn thịt của chúng thể kiềm chế, đành đào những quan tài mới chôn cất, lôi x..ác ch..ết bên trong để ăn.
Cho đến thời hiện đại, chọn hình thức mai táng truyền thống ngày càng ít, đa phần đều lựa chọn hỏa táng vì tiện lợi và thiện với môi trường. Vì , nguồn thức ăn của lũ thực thi quỷ cũng ngày càng khan hiếm.
Giọng của Tân Di trầm thấp, nhưng những lời cô vô cùng kinh hãi.
Cô : "Hiện tại, thực thi quỷ ẩn trong các khu chợ, trường học, chúng học cách săn mồi chủ động."
Có màn hình bình luận hỏi:
【Trời ơi, thật sự sinh vật đáng sợ như thế sống quanh chúng ?】
【Vậy tần suất thực thi quỷ ăn thịt là bao lâu?】
【Chúng săn mồi như thế nào ?】
Tân Di liếc các dòng bình luận, lượt trả lời từng câu hỏi.
"Chúng thực sự tồn tại quanh chúng , nhưng lượng ít. Theo tài liệu nội bộ của chúng , hiện chỉ đến mười con."
"Một con thực thi quỷ mỗi năm cần ăn hai đến ba ."
"Chúng học cách săn mồi từ con , chủ động tỏ thiện với con mồi để giảm bớt sự đề phòng. Đôi khi chúng còn nuôi dưỡng con mồi, khi con mồi mất cảnh giác, sẽ tay hạ s..át."
Cư dân mạng sững sờ, nhưng nhanh chóng hiểu .
【Vậy quán đồ ăn mà chị Chu Nhan kể là do thực thi quỷ mở ? Họ đang nuôi dưỡng con mồi của !】
【Hơn nữa, tiếng nửa đêm mà chị từng lẽ là tiếng thực thi quỷ khi ăn xác, nghĩ mà sợ!】
Tân Di : "Chuyện đó dám chắc, nhưng khả năng chúng vẫn giữ thói quen khi ăn."
sợ hãi, định hỏi thêm vài câu thì thấy một dòng bình luận lạc điệu hiện lên.
【Đừng lừa nữa! Cô là đạo sĩ giả từ tới thế? là đạo sĩ của đạo quán Trọng Quang, thời nay gì còn thực thi quỷ nữa? Hơn nữa, hai con phố thương mại ở Thiên Kiều, chúng kiểm tra cách đây lâu, chỉ thực thi quỷ, ngay cả oán linh bình thường cũng chẳng thấy, cực kỳ sạch sẽ. Đừng tung tin gây hoang mang nữa!】
Người bình luận tên "A Mạn" dùng giọng điệu đầy châm chọc.
Tân Di phản ứng lớn gì.
Cô hỏi: "Việc kiểm tra hiện tượng bất thường ở Thiên Kiều thật sự do đạo quán Trọng Quang phụ trách ? Ai là kiểm tra?"
A Mạn đầy vẻ đắc ý trả lời: 【Đích .】
"Ồ." Tân Di gật đầu, "Vậy chắc là do kỹ năng của còn kém."
A Mạn giận dữ, định thêm vài câu thì Tân Di chặn lời.
Khi một cư dân mạng bắt đầu nghi ngờ cô, Tân Di gọi tên .
"Chu Nhan." Giọng cô vẫn điềm tĩnh như thường, "Khi quán đồ ăn trăm năm đó khai trương hai con phố thương mại ở Thiên Kiều, họ đặt thứ gì đó ?
"Ví dụ như giỏ hoa, sư tử đá, một tấm bảng hiệu lớn?"
" ! Họ đặt một giỏ hoa ở mỗi đầu phố, đến giờ vẫn còn đó!"
sống ngay đối diện, kéo rèm cửa, chĩa camera điện thoại về phía bên đó.
"Các bạn ."
Tân Di ngừng một chút hỏi tiếp: "Cô thể xuống đó một chút ? Đến chỗ giỏ hoa đó."
Lúc mới chỉ mười giờ tối, phố thương mại vẫn còn khá đông qua .
cũng quá sợ hãi, liền mở cửa xuống nhà, vài bước đến nơi.
Chĩa điện thoại giỏ hoa, theo lời Tân Di vạch những bông hoa , để lộ lớp đất bên .
Ở giữa lớp đất, một mẩu xương nhỏ cắm thẳng , đó còn buộc một sợi dây đỏ.
"Đây là thứ gì ?" theo phản xạ định đưa tay lấy nó, nhưng Tân Di kịp thời ngăn .
"Đừng động ." Tân Di , "Thực thi quỷ ý thức lãnh địa, chúng đặt xương của con mồi ăn còn ở đầu phố để cảnh báo các loài yêu quỷ khác rằng đây là địa bàn của chúng, tất cả con mồi trong khu vực là của chúng..."
Cô chuyển giọng: "A Mạn, đây chính là lý do các tìm thấy một oán linh nào.
"Còn về thực thi quỷ, chúng là quỷ thực sự mà gần như là một dạng yêu quái. Chúng thật thể, ngụy trang, thường khó phân biệt. Các quá chú trọng việc tìm những linh hồn thực thể, mà bỏ qua chúng."
A Mạn vẫn đang online nhưng còn gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/full-18-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-42-tan-di-tap-dac-biet-3-mon-ham-tram-nam-2.html.]
rời xa giỏ hoa trong sợ hãi. Đang định thì va từ phía .
đầu , đó cúi đầu khẽ gật khom lưng bước phố thương mại.
ngẩn một lát, vô thức đuổi theo.
Gương mặt nghiêng của đó giống Trình Hạo!
"Đừng đuổi theo!"
Nghe thấy giọng Tân Di, lập tức dừng bước.
Lúc mới nhận điều bất thường.
Anh thể là Trình Hạo!
Trình Hạo gặp sẽ phản ứng như ...
Đứng tại chỗ, run rẩy hỏi: "Tân Di Đại sư, bạn trai ... còn sống ?"
Tân Di im lặng. cắn môi, nước mắt ngừng tuôn trào.
và Trình Hạo yêu năm năm. Dù đôi lúc cũng những trận cãi vã, nhưng phần lớn thời gian đều ngọt ngào và hạnh phúc. coi là của từ lâu.
Chúng còn dự định năm sẽ về quê tổ chức đám cưới...
Giọng trầm của Tân Di vang lên bên tai : "Chu Nhan, tuy thế phần đúng lúc, nhưng bây giờ cô đừng vội đau buồn. Xung quanh cô gì đó . Mau chóng về nhà ngay!"
giật , lau vội nước mắt và quanh.
Phố thương mại ban nãy còn qua , giờ đây vắng tanh một bóng .
Những ngọn đèn đường vàng nhạt bỗng chuyển thành ánh sáng trắng lạnh lẽo.
Sương mù dày đặc bao phủ, tầm giảm đến mức đáng sợ.
"Chuyện gì đang xảy ?" hoảng hốt quanh, thấy ai cả!
vội vàng chạy về theo đường cũ.
Chỉ mất đầy năm phút, về đến khu căn hộ, do dự đẩy cửa bước .
Thế nhưng, cảnh tượng mắt khiến ngẩn .
Đây... là nhà !
nhầm ?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
định mở cửa , nhưng lưng chỉ là một bức tường cũ kỹ, loang lổ. Cánh cửa lúc nãy biến mất !
Làm thế nào mà lúc nãy bước đây ?!
Cả lạnh toát, gai ốc nổi khắp .
May mắn , điện thoại vẫn còn kết nối với livestream của Tân Di. Giọng cô giúp bình tĩnh phần nào.
"Do sơ suất . Không nên để cô xuống đó." Tân Di vẻ hối hận, giọng cô trầm xuống. "Cô lạc một mê chướng . Đừng hoảng loạn. đang đường tới khu Thiên Kiều Nhất Lộ."
Giọng run run: "Vậy bây giờ gì?"
"Cứ yên tại chỗ, đừng di chuyển."
"..."
Tình huống hiện tại cho phép như nữa.
Ngay lúc , thấy tiếng bước chân từ xa vọng , ngày càng gần.
Không còn thời gian để thêm. vội bước nhẹ sang bên cạnh vài bước. Ánh sáng mờ ảo bao trùm gian, liếc thấy một cái giỏ tre lớn đặt ở góc phòng.
Không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng bước tới, cúi chui bên trong đậy nắp giỏ .
Nín thở, tập trung lắng âm thanh.
Tiếng bước chân càng lúc càng rõ. Cùng với đó là âm thanh nhỏ nhưng lạ tai, như tiếng nước sôi ùng ục.
Qua khe hở của giỏ tre, thấy hai bàn chân ngang qua.
Chúng trông vô cùng kỳ quái. Bàn chân lớn, chỉ bốn ngón với móng dài và nhọn hoắt. Phần gót chân chạm đất, giống hệt chân thú.
Sinh vật đó từ từ bước xa dần. cẩn thận theo, thấy cả bóng lưng của nó.
Đây hình dáng của con !
Cơ thể nó cao lêu nghêu, tứ chi dài ngoằng, lưng cong còng, từng đốt xương sống nổi rõ lớp da sạm màu.
Đầu của nó cúi thấp, khiến rõ mặt.
Nhớ những gì Tân Di , khỏi rùng .
Thực thi quỷ!
Sinh vật đó chậm rãi tiến về phía bức tường, chạm tay đó. Căn phòng lập tức sáng bừng lên.
Nheo mắt để thích nghi với ánh sáng, đưa mắt quan sát.
Đây... giống như một căn bếp phía nhà hàng.
Xung quanh nhiều tủ kim loại đựng đầy nồi niêu xoong chảo.
Ở giữa phòng một bàn chế biến lớn.
Cuối phòng, một cái nồi lớn đang bốc khói nghi ngút. Trên nắp nồi in bốn chữ lớn: "Bách Niên Lỗ Chử" (Món Hầm Trăm Năm).
Mắt mở lớn vì kinh ngạc.
Đây chính là khu bếp của quán món hầm trăm năm!