Full 18 Truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh - Chương 69: Tân Di 12: Hồn Ma Trong KTX Nam 4
Cập nhật lúc: 2025-03-25 15:27:03
Lượt xem: 144
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
thu ánh mắt , lạnh lùng đáp: "Wow, thông minh quá. Chuyện rõ như ban ngày mà cũng nhận ?"
Tống Huy: "..."
Tống Nam Thành nhận thấy biểu hiện khác thường của chúng . Ông chợt như nghĩ điều gì đó, thử thăm dò: "Đại sư Tân Di, chuyện trong trường xử lý xong ?"
"Chưa." lắc đầu. "Còn một chạy mất."
"Cái gì?"
"Chạy mất?" Ông biến sắc, giọng run nhẹ: "Ai chạy?"
Ánh mắt lướt qua Tống Nam Thành, dừng ở phụ nữ vẫn cầu thang.
khẽ cất giọng, hỏi nhẹ nhàng: "Diệp Mai, đến bắt cô, cô tự theo ?"
Nghe thấy cái tên "Diệp Mai," cơ thể Tống Nam Thành cứng đờ như đá.
Ông thậm chí dám đầu .
Người phụ nữ cầu thang bật khúc khích, đưa tay che miệng:
"Thật chẳng gì thú vị. chỉ thử xem vợ đàn ông sẽ . Không ngờ, mới đầy một tiếng đồng hồ khiến buồn nôn chết."
Vừa dứt lời, từ thất khiếu khuôn mặt bà trào một luồng hắc khí đen đặc.
Cơ thể bà lập tức mất ý thức, ngã nhào xuống cầu thang.
Hắc khí tụ cầu thang, từ từ hóa thành hình dáng của một .
Trong chớp mắt, bóng ma xuất hiện lưng Tống Nam Thành.
Một đôi tay gầy gò nhưng lạnh lẽo đến thấu xương, với những móng tay đỏ như máu, nhẹ nhàng đặt lên vai ông .
Giọng ma quái, mơ hồ như vọng từ cõi xa xăm vang lên bên tai ông: "Nam Thành, ông còn nhớ ?"
Toàn Tống Nam Thành như đông cứng, thể cử động .
Ánh mắt ông tràn đầy tuyệt vọng, cầu cứu như thể là hy vọng cuối cùng của ông.
thở dài, bình tĩnh :
"Diệp Mai, liên tục lễ siêu thoát cho cô suốt nửa tháng qua, oán khí cô gần như tiêu tan. Cô suy nghĩ kỹ. Nếu g.i.ế.c ông , cô sẽ biến thành lệ quỷ thực sự. Đến lúc đó, với trách nhiệm của , sẽ để cô rời khỏi biệt thự ."
Tống Huy , lập tức hoảng sợ: "Đại… đại sư! Chị định cứu chú ?!"
nhún vai: " cũng lắm, nhưng giờ ông quỷ kề sát lưng , khó mà can thiệp ."
"Huống chi, nợ m.á.u trả bằng máu. Chú hôm nay c.h.ế.t ở đây cũng oan. Cứ yên tâm, sẽ giúp chứng minh vô tội với cảnh sát. quen bên trong cảnh cục."
Tống Nam Thành trừng mắt giận dữ, nhưng thấy định tay, ông buộc cố gắng trấn tĩnh. Ông nuốt nước bọt, giọng run rẩy: "Diệp Mai… là với em. Bao năm qua, luôn sống trong dằn vặt và hối hận. Đêm về vẫn thường mơ thấy em. Ngay cả khi trung niên, quá khứ, mới nhận yêu nhất từ đầu đến cuối vẫn là em."
"Diệp Mai, thật sự hối hận vì ngày đó đủ dũng cảm. Nếu thể , nhất định sẽ đối xử với em. Em thể cho một cơ hội để sửa sai ?"
Lời lẽ của ông khiến và cả Tống Huy sững sờ.
Rõ ràng Tống Nam Thành giỏi dùng những lời đường mật để lừa dối khác. Nhìn bộ dạng thì thời trẻ chắc ông ít dùng chiêu trò để quyến rũ phụ nữ.
"Thật ?"
Giọng Diệp Mai lộ sự vui mừng: "Nam Thành, em yêu em mà."
Tống Nam Thành thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ kịp chỉnh thì bỗng thấy tiếng rợn của Diệp Mai: "Hì hì… tin ."
Cơ thể ông giật nảy. Ông cảm nhận đôi tay lạnh như băng đang dần siết chặt cổ , khiến khí xung quanh rút cạn từng chút một.
nheo mắt, tay từ từ đặt lên chuôi kiếm gỗ đào bên hông.
Mặt Tống Nam Thành đỏ bừng, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc ông choáng váng, mắt tối sầm. Ông cố sức cào cấu cổ nhưng ngoài những vệt m.á.u loang lổ, thể gì khác.
Nếu ông c.h.ế.t ngay mắt , chắc chắn sẽ sư môn trục xuất.
siết chặt chuôi kiếm, chuẩn hành động. khi bước một chân lên phía , từ lầu bỗng vang lên tiếng cửa mở.
Bầu khí căng thẳng trong phòng khách lập tức đông cứng .
đầu Tống Huy, nghiêm giọng hỏi: "Nhà chú còn ai nữa?"
Sắc mặt Tống Huy trắng bệch: "Em họ , nó mới năm tuổi!"
"Ba ơi? Mẹ ơi? Ba ở ?"
Một giọng trẻ con non nớt vang lên từ cầu thang.
Cùng với giọng đó, một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện lầu, chầm chậm xuống cầu thang, mắt nhắm mắt mở trong cơn ngái ngủ.
Áp lực cổ Tống Nam Thành đột ngột biến mất, ông ngã nhào xuống sàn.
Ông hoảng loạn hét lớn: "Nam Nam! Quay về ngay! Đừng xuống đây!"
cũng lập tức chạy về phía bé để bảo vệ.
kịp chạm tay bé, một luồng hắc khí bao trùm, kéo cửa sổ chỉ trong tích tắc.
Cậu bé treo lơ lửng bên ngoài cửa sổ, thét lên vì sợ hãi.
Tống Nam Thành cũng gào lớn, mắt đỏ rực: "Diệp Mai! Đừng động nó!"
lên tiếng khuyên nhủ: "Diệp Mai, ngăn cản cô báo thù, nhưng đứa trẻ vô tội. Bình tĩnh !"
Diệp Mai , ánh mắt lạnh lùng khóa chặt Tống Nam Thành. Giọng nhẹ như gió thoảng nhưng rõ ràng từng chữ:
"Muốn cứu con trai ông ?"
"Đừng hại nó!" Tống Nam Thành mất kiểm soát, quỳ xuống liên tục dập đầu: "Em gì cũng , chỉ xin đừng hại con trai ."
Diệp Mai im lặng một lúc bật khẽ:
"Không ngờ ông vẫn một cha . năm đó, đứa con trong bụng cũng là của ông, nhẫn tâm với nó như thế?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
" sai … tất cả là của … Xin em, tha cho nó."
Tống Nam Thành nức nở, thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/full-18-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-69-tan-di-12-hon-ma-trong-ktx-nam-4.html.]
Diệp Mai chậm rãi: "Trên bàn con d.a.o gọt hoa quả. Cầm d.a.o đó, đ..âm thẳng tim . sẽ thả con trai ông."
Tống Nam Thành sững sờ, con d.a.o bàn, mặt méo mó vì đấu tranh nội tâm.
Tống Huy hoảng loạn kêu lên: "Chú! Đừng điều dại dột!"
Tống Nam Thành cầm lấy con dao, đứa con trai đang treo lơ lửng ngoài cửa sổ, ánh mắt toát lên vẻ quyết tuyệt. Không chần chừ, ông mạnh tay đ..âm con d.a.o thẳng n.g.ự.c .
"Chú!"
Tống Huy hét lớn, lao tới đỡ lấy cơ thể đang lảo đảo của ông.
ngước cửa sổ.
Luồng hắc khí cuộn trào, lúc đặc lúc loãng, phát tiếng lẫn tiếng hỗn loạn.
Đứa trẻ thả , rơi xuống sàn, hôn mê bất tỉnh.
tập trung, rút một lá bùa, dán mạnh giữa luồng khí. Chuông Tam Thanh vang lên khẽ khàng trong bầu khí hỗn loạn. Trong khoảnh khắc , chắp tay niệm cuối bài chú siêu độ cho Diệp Mai:
Sau khi xe cấp cứu đưa Tống Nam Thành , cũng tất việc thanh tẩy hết âm khí còn sót trong biệt thự.
Tống Huy bệt bậc thềm cổng, mặt mày vẫn hết bàng hoàng.
Hắn thở hắt , giọng run rẩy: "Chú đưa cấp cứu . Bệnh viện gọi báo, con d.a.o đ.â.m lệch vài centimet, may mắn chạm đến tim…"
bên cạnh, im lặng đáp.
Một lát , lên tiếng: "Chị xem… liệu Diệp Mai ?"
, chậm rãi : "Cô . Cô rõ nhát d.a.o đó thể g.i.ế.c c.h.ế.t Tống Nam Thành. cuối cùng cô vẫn buông tha cho ông . Cậu vì ?"
Tống Huy ngẩng đầu, đầy nghi hoặc.
"Bởi vì cô là một cô gái . Dù còn sống chết, cô vẫn thiện lương hơn nhiều . Nếu tối nay Tống Nam Thành chọn hy sinh để cứu con trai , ông chắc chắn mất mạng. Diệp Mai cho ông một cơ hội, cũng là cho bản cô một lối thoát."
Tống Huy cúi đầu trầm mặc, chẳng rõ đang nghĩ gì.
vỗ nhẹ lên vai , giọng bình thản nhưng kém phần nghiêm khắc:
"Cậu còn trẻ, nhưng là một đứa trẻ ngây ngô nữa. Làm cần nghĩ khi và hành động. Những gì với đây, còn tính sổ ."
Tống Huy cúi đầu thấp hơn, khuôn mặt đỏ bừng vì hổ.
" cũng nhận báo ứng ."
Tống Huy ngớ : "Báo ứng gì chứ?"
mỉm đầy ẩn ý: "Những ai từng quỷ nhi nhập sẽ vài… 'hậu di chứng'. Cậu sẽ nhận thôi. Cứ yên tâm, chỉ kéo dài một năm thôi, ráng chịu nhé."
...
Sau khi tiễn nốt đám cô hồn dã quỷ còn sót trong ký túc xá nam, cũng thủ tục xin nghỉ việc.
Cưỡi chiếc xe máy điện khỏi cổng trường, dọc đường thấy những tiếng bàn tán của đám sinh viên.
"Nghe ? Tiểu tử Trương Thần bên khoa Thể thao , thi cuối kỳ bỗng dưng nhất lớp!"
"Thật á? Chắc nó gian lận !"
"Không ! Kỳ thi giám sát chặt lắm, cửa mà gian lận. Trương Thần bảo nó học hành gì cả, nhưng cứ như thể kiến thức tự chui đầu nó !"
"Quái thật, chắc gặp ma …"
"Ha ha, tao cũng gặp loại ma đó!"
"À, tin ? Phó viện trưởng của trường từ chức đấy."
"Sao cơ? Không thể nào!"
"Thật mà! Nghe ông bệnh nặng, cả đời sống dựa máy trợ thở ."
"Ôi chao, đời đúng là vô thường…"
"Ừ đúng thế. À mà , tao còn một chuyện bí mật nữa."
"Gì đấy? Nói nhanh lên!"
"Biết tiểu tử Tống Huy bên khoa Huấn luyện thể thao ? Anh họ tao thực tập ở bệnh viện nam khoa, hôm tao qua đó chơi, tình cờ gặp nó luôn!"
"Sao? Nó gì ở bệnh viện nam khoa?"
"Thì… đó là mày hiểu đấy!"
"Không thể nào! Ha ha ha ha ha! Thằng đó trông cao to vạm vỡ thế mà… Tao còn bảo nó bạn gái liên tục cơ mà!"
"Ha ha ha ha ha! Lần chắc nó hổ quá bỏ học luôn !"
khẽ, bấm còi "tít tít," lớn: "Tránh đường cho nào, các trai, nhường đường cho cái nào!"
Chiếc điện thoại trong túi rung liên tục.
tấp xe lề, rút điện thoại : "Gì thế?"
"Chị Tân!" Giọng Tống Huy bên đầu dây nghẹn ngào:
"Chị… chị ơn ban cho loại linh đan thần dược gì đó … chữa khỏi cái bệnh cho với!"
"Đã bảo mà. Một năm sẽ khỏi thôi. Cứ sống cho tử tế, đừng mấy trò thiếu đạo đức nữa, và nhớ đừng quấy rối con gái lung tung."
Trước khi kịp gì thêm, khẽ, nhắn nhủ câu cuối cùng:
"Không chuyện thì sợ ma gõ cửa. Tin chị Tân, hưởng phúc trọn đời. Thế nhé, cúp máy đây!"
lái xe quanh khuôn viên trường, thong dong một vòng rời khỏi cổng trường.
Bên ngoài trời nắng , ánh nắng ấm áp rọi xuống khiến cảm thấy thật dễ chịu.
Không xa phía , một đàn ông trẻ tuổi, dáng vẻ cao ráo về phía . Nhìn thấy nụ của , tâm trạng càng hơn.
Anh mặc chiếc áo phản quang lên . Giọng trầm thấp đầy mê hoặc của vang lên:
"Đồng chí, mũ bảo hiểm của cô ?"
khựng , méo xệch. Trời ạ, đúng là thoát nổi phạt!