Hận và Yêu - CHƯƠNG 2: Ký túc xá A
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:11:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
(Daniel Volkov)
Cơn mưa cuối thu rơi đều như cách đang thử độ kiên nhẫn của thế giới. Những giọt nước dài trượt xuống khung cửa kính, loang thành những vệt mờ cảnh vật ngoài nhạt nhoà, như thể cả thành phố đang đắm trong một thở dài và lạnh.
Học sinh tụ tập thành từng nhóm nhỏ dọc hành lang rộng của toà nhà chính. Người thì cợt, thì nhíu mày căng thẳng. Một bảng thông báo lớn dán lên tường, những tờ giấy trắng mỏng thêm như cánh bướm mùa mưa ghim . Trên đó, danh sách phân phòng ký túc xá xếp ngay ngắn, dòng tên chạy dài theo hàng chữ in sắc nét. Phía đầu bảng, một dòng chữ to, rõ và sáng rực màu đỏ ghi "BẢNG PHÂN LẠI KHU KÝ TÚC XÁ".
Phân ?
cách đó vài bước, dựa lan can đá nhẵn lạnh, một tay đút túi quần, tay lười biếng giữ quyển cẩm nang trường chẳng buồn mở. Không tỏ vẻ ngầu. Đơn giản là quá quen với cái cảnh để chen . Người thì sẽ ở khu A. Chẳng cần xác nhận cũng .
Tiếng rì rầm của đám học sinh cứ thế lớn dần. Cũng đúng, danh sách ký túc xá cũng chẳng khác gì danh sách xếp lớp. Giàu, giỏi, thì cứ đẩy thẳng khu A - Nơi cho là một tầng lớp quý tộc với một đẳng cấp khác tại ngôi trường Sterling danh giá .
Thằng học sinh nào bảng thở dài khoái trá:
"Ê, vô khu A là auto rich kid nha."
"Chắc năm nay chỉ Volkov ."
"Cậu năm nào chả thế."
chẳng buồn phản ứng. Đám đó đúng mà. Ở Sterling, tiền và quyền giống như cái chìa khoá vạn năng. Ai thì bước thẳng. Ai thì học cách nép sang một bên.
hôm nay, cái gì đó lệch quỹ đạo vốn một chút.
Tiếng dép lẹp xẹp vang lên từ đầu hành lang, hoà cùng mùi mưa ẩm nhè nhẹ còn bám quần áo. Một cô gái bước chậm, mái tóc nâu sẫm rối, vài sợi dính gò má vì gió và mưa. Trông cô như thể mưa phiền, mà ngược , giúp cô sống một mùa hè quá dài và ngột ngạt.
Isabell Don.
Isabell dừng bảng, kiễng chân, cố tìm tên giữa rừng họ Anh, Nga, Pháp trộn lẫn. Nghĩ cũng buồn . Ngôi trường giống chợ ngoại quốc hơn là trường nội trú. Còn , nhét đây từ lúc cách cài cúc áo blazer.
Cô từng dòng, khựng .
Isabell Don - Khu A
Ừ. Tên cô đó, cạnh dòng ký hiệu phòng thuộc khu ký túc xá dành cho con nhà gia thế.
Isabell nhíu mày, miệng thầm rủa một câu bằng tiếp Pháp. Phải, cô rằng trúng tuyển độc đắc, đơn thuần chỉ là một cơn ác mộng thể nào tồi tệ hơn. Vì , cũng trong khu A.
khẽ bật . Thế giới thật đúng kiểu cách trêu ngươi khác.
, giữa tiếng xì xào bàn tán, ai đó lên tiếng:
“Ê, Don? Cái tên ai ?”
“Isabell Don? Ủa, là con nhỏ hôm qua đ.á.n.h hả?”
"Cái quái, học sinh chuyển trường do đ.á.n.h lộn mà phân vô khu A á??”
Một thằng con trai gần đó bật :
“Không nhầm chứ? Cô mà vô khu A thì dọn luôn.”
Isabell ngước lên, ánh mắt sắc như d.a.o cạo, nhạt:
“Ừ, nhớ cho lẹ.”
Đám im bặt. cái kiểu Don. Miệng bén hơn cả dao, chẳng cần vũ khí nào khác.
nén , chống tay lên lan can. Vẫn cái điệu bộ đó, vẫn ánh đó. Mười năm , và cô vẫn y nguyên — chỉ khác là giờ đ.á.n.h mắt hơn.
Cô , đúng lúc bắt gặp . Một tích tắc thôi, mà khí như đông . Không ngỡ ngàng, cũng chẳng hẳn là thù ghét. Chỉ là... nhận . Như một vết sẹo cũ chạm da, nhói nhẹ, nhưng quên .
“Daniel.” Cô gọi thẳng tên, chẳng cần kính ngữ.
Theo đó là vài tiếng xì xào từ đám học sinh:
"D-Daniel? Volkov chẳng bào giờ cho ai gọi thẳng tên thế cả."
"Gọi bằng họ thôi cũng c.h.ế.t khiếp ."
là lũ phiền phức.
Chẳng buồn quan tâm đến những lời lẽ , đáp Isabell giọng lười nhác:
“Isabell.. Còn đuổi tiếp ?”
Khóe môi cô cong lên. “Đang tính xem trường mới đứa nào đáng để đ.á.n.h .”
“Chúc mừng. Ở đây thứ nên động .”
“Có nữa chứ?”
khẽ nhếch môi. “ ngoài danh sách đó.”
Cô trả lời, chỉ khẽ liếc qua vai rời . Bóng cô lẫn dần hành lang đầy mưa, để mùi thơm hoa nhài thoảng — thứ hương định nhớ, nhưng vẫn nhận .
Trời sẫm tối.
Khu A tĩnh lặng như một nhà thờ cổ.
Đèn tắt dần theo dãy hành lang, chỉ còn ánh sáng vàng yếu ớt từ khu A và B. mở cửa sổ, hít mùi mưa còn đọng. Không khí trong lành nhưng nặng.
Đang định tắt đèn thì tiếng lạch cạch ngoài cửa.
Ba tiếng gõ.
cần đoán.
“Vào .”
Cửa mở.
Isabell Don đó, trong bộ đồng phục thể dục, tóc vẫn ướt. Tay cầm vali màu đen tuyền nhỏ và túi xách đeo chéo. Gương mặt chút ngại ngùng nào. Nếu , cô giấu giỏi.
"Phòng đôi ?" Cô hỏi, đôi mắt lúc nào cũng sắc bén như diều hâu giờ đây dịu hơn đảo quanh căn phòng.
"Ừm." đáp ngắn.
Isabell kéo vali , thả xuống sàn, bước qua mặt như thể là cái bóng. Hương hoa nhài thoảng qua — Mùi hương thơm nhẹ, nhưng cũng khiến cảm thấy lồng n.g.ự.c nghẹn .
Cô chọn giường bên , xuống, cởi áo khoác. Mưa đồng phục cô ướt dính, vải bám sát lưng. . Không lịch sự, chỉ vì chính bắt gặp đang .
Isabell lôi trong túi một chiếc khăn nhỏ, lau qua mái tóc ướt thản nhiên ngẩng lên. “Nhìn gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/han-va-yeu/chuong-2-ky-tuc-xa-a.html.]
“Tự hỏi ai xui mà để chung phòng với .”
“Chắc ông trời.” Giọng cô lạnh, đều, nhưng ánh mắt thoáng khẽ nheo . “ cũng đang tự hỏi y chang.”
Cô ném khăn lên giường, mở vali. Một đống sách và giấy vở sắp xếp gọn đến lạ, trái ngược với vẻ ngoài phần bừa bộn. Từng động tác chậm, chắc, và phần… cố ý phớt lờ sự tồn tại của .
tựa thành giường, gõ nhẹ ngón tay lên màn hình điện thoại. “Cậu nghĩ ở đây bao lâu?”
“Cho tới khi trường phát hiện sai lầm.”
“ nghi họ rõ.”
Isabell dừng , sang, nửa nửa . “Biết rõ rằng ghép với là cách nhanh nhất để án mạng trong khu A?”
“Có thể.” nhún vai. “ đừng lo. đ.á.n.h phụ nữ.”
"4 năm ai là đẩy xuống hồ ban cho một cú c.ắ.n nhỉ?”
khẽ bật . Vẫn cái kiểu đó. Đủ gai góc để khiến khác đấu khẩu, đủ ngạo mạn để khiến thể rời mắt.
Ngoài cửa sổ, sấm rền vang vọng từ phía xa. Mưa vẫn dứt, nó kéo dài lê thê như một buổi hoà nhạc buồn.
Không khí trong phòng trôi đặc , chỉ còn tiếng đồng hồ treo tường và tiếng nước nhỏ đều ngoài hiên. Isabell bàn học, tiếng bút sột soạt cứ thế vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.
Có trò vui đêm khuya .
lặng lẽ dậy, chậm rãi bước về phía Isabell. Cô vẻ quá tập trung nên chẳng phát hiện đằng lưng. Đứng cách cô chỉ đúng một khuỷu tay, cúi xuống, đầu đặt hờ kế bên tai cô.
"Viết phương trình sai biến kìa."
Isabell giật . Cây bút tay cô quệt một đường dài ngoằng vở. Cô ngoắt , suýt đ.â.m đầu n.g.ự.c vì đang cúi sát xuống, thở chỉ cách vài phân.
“Cậu điên ?” cô rít lên, mắt trợn.
chớp mắt, vẫn giữ nguyên tư thế, giọng chậm rãi:
“Không, chỉ thấy đáng thương cho mấy con đang hành hạ thôi.”
“Daniel Volkov.” Cô gọi trọn cả họ lẫn tên, giọng lớn dần vì giận. “Lùi ."
lùi đúng nửa bước, chống tay lên mép bàn, ngó xuống quyển vở loằng ngoằng chữ. “ thật mà. Cậu lấy giá trị của y từ phương trình phụ , đáng đổi dấu.”
“Cậu tưởng ngu chắc?”
“Không. thông minh mà. Chỉ … bất cần.”
Cô ném cây bút xuống bàn, tiếng “cạch” vang khô khốc. “Biến.”
"Đây chỉ giúp thôi nhé." mỉa.
"Còn đây nhờ."
" thì điểm thấp hơn , mà thế cáu."
Isabell nghiến răng, đôi mắt liếc từ phía như thể đốt cháy khuôn mặt điển trai .
"Có nhu cầu ăn thước ?"
"Tính vẫn như cũ nhỉ?"
"Câm mồm ."
Càng lớn càng nóng. Hiện giờ cảm thấy hồi đó cô đ.ấ.m chảy m.á.u mũi là còn nhẹ.
xuống giường, chống tay đầu. “Được, yên. sai nữa là đấy.”
"Nhắm mắt và ngủ khi móc chúng ."
"Rồi . Hạ hoả bớt ."
Căn phòng im bặt. Mưa ngoài vẫn lách tách. giường, ánh mắt vẫn dán hình bóng đang cặm cụi chiếc bàn quanh. Hai cái giường, hai chiếc vali, và mùi hoa nhài thoảng trong khí.
Thật trớ trêu. Bao nhiêu gia nhập khu A mà . thì , và ở cùng Isabell Don – từng suýt g.i.ế.c bằng cái gối ở trại hè năm mười ba tuổi.
khẽ, dịch một chút, trần nhà.
Vết răng c.ắ.n vai 6 năm, cứ đôi lúc nhói lên âm ỉ. Nhớ khoảnh khắc , lúc đôi mắt cô long lên, trừng trừng làn nước lạnh băng, lúc hàm răng nhỏ nhưng sắc cắn phập vai , để giờ vai vết đỏ thể xoá nhoà
Đau thật.
Chìm trong những dòng suy nghĩ rối rắm , cũng chẳng mí mắt sụp xuống từ khi nào.
liếc lên Isabell. Vẫn đang chăm chú với đống sách vở.
Muốn đ.á.n.h bại đây đến ?
"Lo mà ngủ sớm . Chắc gấu trúc nhỉ?" nhếch môi, thì thầm nhẹ nhưng âm lượng vẫn đủ để khiến Isabell .
"Ai cần quan tâm?" Cô đảo mắt chán nản, chẳng buồn nữa, cô với đống tài liệu dày cộp bàn.
"Thứ phiền não..." Thì thầm chỉ đủ cho bản , xoay và chìm giấc ngủ, với những dòng suy nghĩ vẫn còn ngổn ngang trong đầu.
Chung khu với con gái Don?
Không tệ chút nào.