Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 258: Hầm Mộ Pháp Sư Cổ Đại 4
Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:46:53
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kiều Kiều, sao em lại tới đây?"
"Nếu em không tới, chắc chồng em cũng sắp chạy theo người khác rồi!"
Tôi thật sự không còn kiên nhẫn nghe hai người họ đấu võ mồm nữa.
Tiểu Hưng An Lĩnh rộng lớn thế này, thuật điểm huyệt quan tinh chỉ có thể thực hiện vào ban đêm.
Không tranh thủ thời gian, chẳng biết đến năm khỉ tháng ngựa nào mới tìm được đại mộ đây?
Kiều Mặc Vũ cầm la bàn, sắc mặt nghiêm nghị, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi mấy màn cãi cọ kia.
"Tìm long ngàn vạn, xem quấn núi, một tầng quấn là một tầng quan, quan môn nếu có ngàn tầng khóa, nhất định bên trong có vương hầu cư ngụ."
"Tứ linh chớp động, Bắc Đẩu chỉ dẫn."
"Vị trí đó, chắc chắn có đại mộ."
Nhiệt độ trong núi ban đêm rất thấp, tôi mặc áo khoác chống gió dày cộp mà vẫn thấy lạnh run.
Vậy mà Kiều Mặc Vũ, trán đã đầm đìa mồ hôi.
Quan tinh điểm huyệt quả là một việc vừa hao tâm vừa hao sức.
"Phụt!"
"Ha ha ha ha cười c.h.ế.t mất, các người đang quay phim à? Quay 'Quỷ thổi đèn' đấy à?"
Đường Kiều Kiều ôm bụng, cười ngặt nghẽo, ngã vào lòng Chu Thanh Hạo.
Tôi nheo mắt cẩn thận quan sát cô ta.
Con người có tam hồn thất phách, trong đó địa hồn trú ngụ trong bóng.
Nếu bị ngoại tà xâm nhập, địa phách thường sẽ bị quỷ hồn xua đuổi.
Đường Kiều Kiều không có bóng, nhưng hành vi lời nói lại hoàn toàn bình thường.
Mà người mất địa hồn, thường thì phản ứng trì độn, hành động cứng nhắc.
Vậy nên, chỉ còn một khả năng.
Con quỷ đã nhập vào cô ta, hơn nữa vô cùng am hiểu cô ta, có thể dễ dàng bắt chước từng hành động, từng lời nói mà không bị phát hiện.
Chu Thanh Hạo cau mày, đưa tay kéo Đường Kiều Kiều sang một bên.
"Nhất đẳng địa sư xem sao trời, nhị đẳng phong thủy sư tìm dòng nước, tam đẳng phong thủy sư chạy khắp núi!"
"Tổ tiên của Kiều Mặc Vũ là quan Khâm Thiên Giám, giỏi nhất về quan tinh điểm huyệt."
"Đại mộ cổ phần lớn đều xây dựng theo phong thủy tinh tú, đây là có cơ sở khoa học, không thể tùy tiện nói bừa được."
Đường Kiều Kiều thấy Chu Thanh Hạo phản bác mình, sắc mặt càng thêm khó coi.
Nhưng may là cô ta không làm ầm ĩ, mà lại kéo lấy anh ta làm nũng một hồi.
"Em không cần biết địa sư hay thiên sư gì cả, tóm lại anh đi đâu cũng phải mang em theo!"
Trong rừng sâu núi thẳm này, Đường Kiều Kiều là một cô gái, đương nhiên chúng tôi không thể bỏ cô ấy lại được.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Vọng sơn bào tử mã.
Ngọn núi cao mà Kiều Mặc Vũ chỉ nhìn không xa, nhưng nếu chỉ đi bộ thì không biết phải mất bao lâu.
Rừng nguyên sinh ban đêm không biết ẩn chứa bao nhiêu rắn độc mãnh thú, không thích hợp để đi đường.
Chúng tôi dựng lều, đốt lửa trại, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm.
Lúc này mới hơn chín giờ tối, mọi người đều không ngủ được.
Tống Phi Phi lấy ra mấy củ khoai lang, bọc giấy bạc rồi ném vào đống lửa, sau đó cả đám chúng tôi ngồi ngẩn người nhìn ngọn lửa màu cam đang nhảy múa.
Tôi khều khều đống lửa, chìa tay về phía Đường Kiều Kiều:
"Ăn sô cô la không?"
Đường Kiều Kiều không chút phòng bị đưa tay ra:
"Không phải hàng nhập khẩu thì tôi không ăn."
Tôi nhét một nắm đậu đỏ màu đỏ tươi vào tay cô ấy.
Đậu đỏ, tính dương, có thể trừ tà, khắc quỷ quái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-258-ham-mo-phap-su-co-dai-4.html.]
"A!"
Đường Kiều Kiều hét thảm một tiếng rồi bật dậy khỏi mặt đất, như thể bị lửa đốt.
"Lục Linh Châu cô bị thần kinh à!"
"Cô làm gì mà đốt tôi?!"
Chu Thanh Hạo giật mình, vội vàng kéo tay Đường Kiều Kiều ra xem kỹ.
Trên lòng bàn tay trắng nõn có mấy vết đen, ngửi kỹ còn có thể ngửi thấy mùi khét.
Chu Thanh Hạo ngơ ngác nhìn tôi:
"Sao cô lại đốt Kiều Kiều?"
Tôi cúi xuống nhặt những hạt đậu đỏ trên mặt đất.
Những hạt đậu vốn tươi sáng, màu sắc chuyển từ đỏ sang đen.
Phía trên còn tỏa ra một mùi tanh nhè nhẹ.
"Dùng cái gì đốt?"
"Tôi chỉ bỏ một nắm đậu đỏ vào tay cô ấy thôi."
Sắc mặt Đường Kiều Kiều đại biến, không tự chủ được lùi một bước về phía sau lưng Chu Thanh Hạo.
"Đưa tay ra."
Chu Thanh Hạo nghe lời đưa tay ra, tôi cũng đặt một nắm đậu đỏ vào lòng bàn tay rộng lớn của anh ta.
"Sao, có nóng không?"
"Không nóng."
Chu Thanh Hạo gãi đầu, vô cùng khó hiểu:
"Vậy tại sao Kiều Kiều lại bị bỏng?"
"Truyền thuyết đậu đỏ đánh quỷ, anh chưa nghe bao giờ à?"
Trung Quốc từ xưa đến nay, đã có truyền thuyết dùng đậu đỏ đánh quỷ.
Trong [Tử Bất Ngữ] do Viên Mai thời nhà Thanh viết, có mấy câu chuyện về việc đậu đỏ trừ quỷ.
Chu Thanh Hạo am hiểu lịch sử, đương nhiên cũng đã nghe qua.
Anh ta toàn thân run lên, không thể tin được mà quay đầu lại nhìn chằm chằm Đường Kiều Kiều.
Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi cũng vây quanh, khoanh tay trước n.g.ự.c đánh giá cô ta với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Đường Kiều Kiều lùi lại hai bước, giọng điệu vô cùng kích động.
Chỉ là vẻ mặt đó, nhìn thế nào cũng thấy là "mạnh miệng".
"Chu Thanh Hạo! Anh lại nghi ngờ em là quỷ!"
"Em ở bên anh mười năm, anh thà tin mấy người xa lạ còn hơn tin em!"
"Anh căn bản là không yêu em!"
Tôi lại lấy ra một nắm đậu đỏ lớn đưa cho Chu Thanh Hạo:
"Cô kêu cái gì, là quỷ hay không, chứng minh một chút là được."
"Nếu cô là người, sợ đậu đỏ làm gì?"
Đường Kiều Kiều cắn môi, đáng thương hề hề làm nũng với Chu Thanh Hạo: "Hạo ca ca, anh thật sự không thương em nữa sao?"
Thấy Chu Thanh Hạo không nói gì, cô ta đỏ hoe mắt.
Cuối cùng còn phát cáu dậm chân, trực tiếp đưa tay ra nắm lấy nắm đậu đỏ mà Chu Thanh Hạo đang cầm.
"Được được được! Em sẽ chứng minh cho mọi người thấy!"
Chu Thanh Hạo nín thở, vừa căng thẳng vừa lo lắng nhìn chằm chằm vào mặt Đường Kiều Kiều.
Không có gì xảy ra cả.
Đường Kiều Kiều cầm một nắm đậu đỏ ngẩn người, dường như không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này.
"Mọi người nhìn em làm gì?"
Nữ quỷ, chạy rồi.