Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 14: Nàng Đến Quyến Rũ Nam Nhân Sao

Cập nhật lúc: 2025-06-21 22:34:40
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần cuối cùng là trong phòng ngủ, cách đây cũng lâu …cách cả một đời .

“Thời gian còn sớm nữa, cô nương, đến lúc .”

Trương ma ma gọi tâm trí của nàng.

“Ừm.”

Bên ngoài cổng, xe ngựa chờ sẵn, Thẩm phu nhân một bên, thấy bước chân, ngẩng đầu qua, ngây một lát, ngay lập tức ánh mắt ngập tràn sự ngạc nhiên.

“Mẫu .” - Thẩm An An cúi chào.

“Được .”

Thẩm phu nhân nắm lấy tay nàng: “An An thật .”

Rực rỡ mà mất vẻ trang nhã, kiêu sa nhưng tỏ sắc lạnh, dịu dàng mà tỏa sáng, tất cả đều hảo.

“Trở về, đợi khi trở về sẽ thưởng cho Trương ma ma.”

“Cảm ơn phu nhân, là nhờ cô nương xinh vốn , dù mặc gì cũng đều cả.”

Một đoàn vui vẻ bước lên xe ngựa, hướng về phủ Vĩnh Ninh Hầu.

Trên đường, Thẩm phu nhân kể cho nàng một tình hình của phủ Vĩnh Ninh Hầu. Thẩm An An rõ, nhưng vẫn lắng chăm chú.

“Thế tử của Vĩnh Ninh Hầu cũng là một tài tử, vô cùng xuất sắc, mặc dù thể so với Tứ Hoàng tử, nhưng cũng là một trong những thiếu niên nổi bật ở kinh thành.”

Thẩm An An mỉm gật đầu.

Người đó, giống như Lý Hoài Ngôn, là một trung thành theo sát Tiêu Uyên, nhưng so với Lý Hoài Ngôn thì còn kém xa, dù cũng mù mắt và mù cả tâm trí, còn thích Đoan Mộng Mộng.

Trong kiếp , ít chế nhạo và chỉ trích nàng, tìm đủ lý do để coi thường.

Nàng hiểu ý của mẫu , nhưng Lăng Thần Dật tuyệt đối thể trở thành phu quân của nàng.

Đang suy nghĩ, nàng bỗng nhiên khẽ nhướng mày, nếu nhớ nhầm, Lăng Thần Dật chính là trong buổi tiệc hoa cúc lòng Đoan Mộng Mộng, vì một bức tranh.

Nghe hôm đó, Trưởng Công chúa tổ chức một cuộc thi tài năng, Đoan Mộng Mộng là tài nữ hàng đầu, tất nhiên giành giải nhất, khiến cả đại sảnh vỗ tay khen ngợi, làm siêu lòng bao nam nhân và Lăng Thần Dật là một trong đó.

Kiếp , nàng nên làm gì đó để khuấy động tình hình nhỉ?

“An An, đến , con đang nghĩ gì thế?”

Giọng của Thẩm phu nhân vang lên bên tai, nàng mới giật hồn, thì đến phủ Vĩnh Ninh Hầu .

Bên ngoài cổng phủ, xe cộ tấp nập, gia nhân trong phủ cúi đầu chào đón từng vị khách quý đến tham dự tiệc, dẫn sân.

Phu nhân và các cô nương gặp quen, liền nhóm từng nhóm trò chuyện vui vẻ.

Thẩm phu nhân xuống xe bắt chuyện với một phu nhân khác, Thẩm An An im ngay ngắn phía .

Đột nhiên, một làn sóng ồn ào nổi lên, nàng nghiêng đầu qua, chỉ thấy một con ngựa nhanh chóng lao từ góc phố, phía là một chiếc xe ngựa.

Trên lưng ngựa, một nam nhân dáng vẻ kiên cường, bờ vai rộng, eo thon, mặc bộ trang phục đen mạnh mẽ tôn lên vóc dáng săn chắc, chiếc mũ ngọc cao chặt, ánh mắt lạnh lùng, từng đường nét gương mặt đều chứa đựng khí lạnh sắc bén.

Ngay khi xuất hiện, thu hút ánh của ít thiếu nữ, họ ngây , mắt cứ như cuốn hút .

Thẩm An An liếc mắt qua Tiêu Uyên, ánh mắt dừng chiếc xe ngựa phía .

Đó là xe ngựa của Đoan phủ, bên trong là Đoan Mộng Mộng ?

Tiêu Uyên để ý đến ánh mắt dịu dàng của các thiếu nữ, ánh mắt đột nhiên dừng ở một bóng dáng thon thả giữa đám đông.

Truyện edit bởi Nhất Mộng Vân Úy, vui lòng reup mang nơi khác.

Nữ nhân , đầu đội ngọc quý, nhưng hề làm lu mờ sắc của nàng, chiếc váy dài màu sắc nhạt càng làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn xinh , đôi mắt chớp động như hoa đào, sáng rực như ánh mắt.

Hắn khẽ híp mắt , ăn mặc quyến rũ như , nàng đến tham gia tiệc đến để quyến rũ nam nhân ?

“An An.”

“Hửm?”

Thẩm An An , gặp ánh mắt của Tiêu Uyên trong chốc lát, nàng bình thản rời mắt, coi như đó chỉ là khí.

“……”

Khi bước tới gần, Tiêu Uyên ném dây cương cho gia nhân nhỏ xuống ngựa.

Khoảng cách xa, thể rõ cuộc trò chuyện bên , vì thính giác và thị giác cực kỳ nhạy bén.

“Lưu phu nhân đang khen con đó, con đang nghĩ gì ?” - Thẩm phu nhân mỉm hỏi.

Thẩm An An cúi đầu, thể hiện vẻ ngượng ngùng của một nữ nhân khi khen ngợi: “Con đãng trí, thật là thất lễ.”

“Không , .”

Lưu phu nhân tươi, mắt rời Thẩm An An: “Trước phu nhân nhắc đến con, nhưng gặp mặt, hôm nay gặp , quả thật như trăng sáng giữa trời, dung nhan tuyệt .”

“Ôi, Lưu cô nương cũng tuyệt vời, Lưu phu nhân khen quá .”

Thẩm phu nhân nắm tay Thẩm An An khiêm tốn, nhưng mặt đầy vẻ tự hào.

“Này, nếu nữ nhi nhà thể như Thẩm cô nương một nửa, thể mơ mà tỉnh giấc mất.”

Mọi cùng vang.

Tiêu Uyên nhếch môi một chút, yên động đậy.

Đoan Mộng Mộng kéo rèm xe lên, thưởng thức ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả , tự tin nghĩ rằng Tiêu Uyên sẽ giúp nàng xuống xe, nhưng ngờ lưng về phía nàng, cúi đầu, đang nghĩ gì.

“Sư .”

Nàng gọi với giọng mềm mại.

Tiêu Uyên dường như thấy, nhưng cũng vẻ như , chỉ khẽ nghiêng đầu mà .

“Cô nương, để nô tỳ giúp xuống xe.”

Một nha đưa tay giúp Đoan Mộng Mộng, nàng đành cắn môi đỏ, từ từ bước xuống xe.

Thẩm An An quan tâm đến họ, vì lúc Lưu phu nhân đang lén lút dò hỏi về chuyện hôn sự của nàng.

“An An mới về, nghĩ nên để con hai năm nữa mới bàn đến hôn sự cũng muộn.”

“Nữ nhi xinh , ngoan ngoãn thế , nếu là cũng giữ hai năm, nhưng việc chọn phu quân xung đột gì, nếu ai thích hợp, đính hôn sớm cũng .”

Thẩm phu nhân mỉm gật đầu.

Lưu phu nhân tiếp tục : “Nam tử năm nay cũng thi đỗ trạng nguyên, tuy đầu, nhưng cuối cùng cũng công danh, tính cách cũng , kiểu lười biếng.”

Thẩm phu nhân liếc Thẩm An An, lịch sự : “Lưu công tử khiêm tốn , trong đám nam tử quan , cũng là xuất sắc.”

“Ôi, khen quá lời , nếu dịp, nhất định đưa đến thăm nhà các vị.”

Lưu phu nhân tươi như hoa, ngay lập tức bắt đầu bàn lịch trình với Thẩm phu nhân, như thể thể đợi thêm nữa.

Thẩm An An ngoan ngoãn theo hai trong, bước nhẹ nhàng, dáng của một cô nương đài các.

Tiêu Uyên chăm chú hình bóng mặc trang phục màu đào .

Nữ nhân , thật là giả vờ.

Mới hôm từ chối hôn sự của , hôm nay trang điểm như gà trống hoa đến để quyến rũ nam nhân, nàng chắc sợ lấy phu quân .

“Sư .”

Đoan Mộng Mộng theo ánh mắt , đôi môi đỏ mộng nàng cắn gần như sắp rỉ m/á/u.

“Huynh, là thích Thẩm cô nương ?”

Nghe , Tiêu Uyên thu ánh mắt , lạnh lùng liếc qua Đoan Mộng Mộng một cái: “Ta thích khác bàn luận về chuyện của .”

Lời bình thản, nhưng ẩn chứa một sự sắc bén lạnh lùng.

Đoan Mộng Mộng mặt mày tái xanh: “Là nhiều, làm quá , chỉ là… tổ phụ gần đây sức khỏe , nếu sư thời gian, thể… thường xuyên đến thăm ?”

Đoan lão gia đây từng dạy dỗ Tiêu Uyên, một ngày làm thầy, tình cảm là ít.

“Ừ.”

Tiêu Uyên lạnh nhạt đáp: “Ta việc cần gặp Trưởng Công chúa, ngươi .”

Nói xong, bước phủ với những bước mạnh mẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-14-nang-den-quyen-ru-nam-nhan-sao.html.]

đến để gặp Vĩnh Ninh hầu .” - Đoan Mộng Mộng bặm môi lẩm bẩm.

Rõ ràng là họ cùng đường.

Ngay khi Tiêu Uyên rời , lập tức mấy nữ nhân tiến gần Đoan Mộng Mộng: “Đoan Tam cô nương, hôm nay nàng cùng Tứ Hoàng tử ?”

“Sư đến thăm tổ phụ , tiện đường nên cùng tới thôi.”

Đoan Mộng Mộng vẫn giữ vẻ điềm đạm.

“Ta thấy Tứ Hoàng tử đối xử với nàng tầm thường, Đoan Tam cô nương sẽ cơ hội ‘ thềm nước, đón ánh trăng’ đấy.”

Một nữ nhân tươi khen ngợi Đoan Mộng Mộng.

nhà nàng cũng thế lực, là tài nữ đầu, tổ phụ nàng là thầy của Tứ Hoàng tử.

“Hôn sự theo lệnh phụ mẫu, lời của mối mai, thể để chúng bàn luận.” - Đoan Mộng Mộng thẹn thùng .

Các nữ nhân , chẳng lẽ Đoan gia đang bàn chuyện hôn sự với Tứ Hoàng tử ?

Đoan Mộng Mộng ngượng ngùng , bước trong phủ.

——

Thẩm An An theo Thẩm phu nhân đến thăm phu nhân Vĩnh Ninh hầu.

Nàng luôn cúi đầu, theo , làm lễ một cách khiêm nhường, cố gắng giảm thiểu sự chú ý.

Trưởng Công chúa thích làm dáng, ngược , bà dễ gần, dễ chuyện, tính cách vui vẻ, thoải mái.

Chỉ điều ở kiếp , vì những hành động của nàng nên bà thích nàng, thậm chí thể là ghét nàng.

, nàng nghĩ rằng nên tránh tiếp xúc với bà càng nhiều càng , nếu chừng sẽ hợp .

“Đây chắc hẳn là Thẩm cô nương từ Giang Nam về nhỉ?!!”

Giọng ấm áp của Trưởng Công chúa đột nhiên vang lên.

, là tiểu nữ.”

Thẩm phu nhân nghiêng một chút, nhường chỗ cho Trưởng Công chúa thấy Thẩm An An.

“Nữ nhân thật xinh , đúng là tuyệt.”

Trưởng Công chúa Thẩm An An, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc, chút tiếc cho Tứ Hoàng tử.

“Cảm ơn Trưởng Công chúa khen ngợi.”

Thẩm An An cúi , hành lễ một cách chuẩn mực.

Trưởng Công chúa gật đầu, đột nhiên cảm thấy tính cách của nàng lẽ quá dịu dàng, nếu thực sự kết đôi với cái tên cứng nhắc , e là sẽ tổn thương.

Cái tên nghịch tử đó, chỉ thể tìm một mạnh mẽ mới xứng đôi lứa.

“Trưởng Công chúa.”

Một Nha vội vàng bước : “Tứ Hoàng tử đến thăm ngài .”

Trưởng Công chúa mặt mừng rỡ, với các quý phu nhân trong phòng: “Các vị cứ trò chuyện , sẽ ngay.”

“Vâng.”

Trưởng Công chúa rời , ngay khi bà rời , giọng trong phòng cũng trở nên sôi nổi hơn hẳn.

Thẩm An An thấy những lời khen ngợi qua giữa các phu nhân phần nhàm chán.

Bỗng nhiên đề nghị đưa các nữ nhi ngắm hoa cúc trong khu vườn phía .

Các nữ nhân tuổi trẻ khó mà yên, khi thể ngoài, họ liền dậy, Thẩm An An cũng nhân cơ hội với Thẩm phu nhân một câu theo đám đông ngoài.

Dù là ở kiếp kiếp , nàng đều nhiều bằng hữu, chỉ lặng lẽ theo các quý nữ đến khu vườn, chẳng mấy quan tâm tới là nàng.

Thẩm An An đang đám đông phía tán dương Đoan Mộng Mộng, môi khẽ nhếch lên đầy vẻ chế giễu.

Nàng suy nghĩ liệu nên tham gia cuộc thi tài năng, để danh tiếng "tài nữ đầu" của Đoan Mộng Mộng...

“Xì—”

Đột nhiên, cổ chân của nàng đá mạnh, cả mất thăng bằng và ngã về phía .

Một ở phía thấy tiếng động , trong lúc vội vàng, Thẩm An An thấy ánh chợt lóe lên trong mắt Đoan Mộng Mộng.

Ngay lúc đó, một đôi tay thon nhỏ đỡ lấy hai cánh tay nàng, trọng lực khiến cả hai đều lảo đảo nhưng may mắn ngã sõng soài xuống đất.

Thẩm An An mồ hôi lạnh vã trán, Mặc Hương vội vàng bước lên đỡ nàng.

“Đoan Nhị cô nương, nàng chứ?”

Thẩm An An đỡ nàng, hỏi.

“Không .”

Nàng nhẹ nhàng xoa cổ tay.

Thẩm An An liếc , cổ tay nàng đỏ một nửa, chắc chắn ngày mai sẽ sưng lên.

“Đoạn đường đá cuội bằng phẳng, Thẩm cô nương cẩn thận một chút.” - Đoan Nhị cô nương nhẹ nhàng .

“Cảm ơn Đoan cô nương.”

Thẩm An An cảm ơn nàng, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Đoan Mộng Mộng.

Nàng lúc nãy hình như là .

Đoan Mộng Mộng lộ vẻ áy náy, nhanh chóng chổ khác và với giọng mấy dễ chịu: “Nhị tỷ, còn ? Muốn ở cùng Thẩm cô nương ?”

Đoan Nhị cô nương nhíu mày: “Muội , nàng thương ở chân, sẽ ở cùng nàng một lúc.”

Đoan Mộng Mộng trong mắt lóe lên chút tức giận, nhưng vẫn giữ vẻ tươi: “Nhị tỷ quả thật là , tỷ ở chăm sóc Thẩm cô nương thì cũng yên tâm , chúng .”

Đoan Nhị cô nương gật đầu, khi họ , nàng với Thẩm An An: “Có một cái đình phía bên , chúng nghỉ ngơi một lát nhé.”

“Được.”

Nàng thương ở chân quá nặng, một hồi nghỉ ngơi còn đau đớn lắm.

Ngồi trong đình, ánh mắt Thẩm An An chứa đầy lạnh lẽo.

Nàng còn tìm phiền toái cho nàng mà nàng tự tìm đến ư?!?

“Thẩm cô nương, uống chút nước nghỉ ngơi nhé.”

Đoan Nhị cô nương đưa cho nàng một ly nước.

Thẩm An An mỉm : “Đa tạ.”

Đoan Oánh Oánh lắc đầu: “Không , cũng cùng họ, nên mới nhân cơ hội tránh , Thẩmcô nương đừng để trong lòng.”

Thẩm An An mỉm , cúi đầu nhấm nháp .

Đoan Nhị cô nương là bụng, tính cách tranh chấp với ai, chỉ tiếc là chính vì thế mà kiếp mới Đoan Mộng Mộng tính kế, cuối cùng chỉ thể lấy phu quân xa xứ.

Truyện edit bởi Nhất Mộng Vân Úy, vui lòng reup mang nơi khác.

“Nữ nhân làm thương là nữ nhi của nhà Thượng thư ?” – Nàng vờ như vô tình hỏi.

Đoan Oánh Oánh sửng sốt, cúi đầu gì.

Một lúc lâu , nàng mới nhẹ nhàng : “Xin .”

Là tỷ ruột, khác thể hiểu, nhưng nàng hiểu rõ Đoan Mộng Mộng, chắc chắn là nàng chỉ đạo chuyện .

“Muội yêu thích Tứ Hoàng tử, lẽ hiểu lầm Thẩm cô nương, sẽ khuyên nàng xin Thẩm cô nương .”

“Nếu cô nương thể khuyên , thì chọn cách tránh xa như .” - Thẩm An An .

Đoan Oánh Oánh nghẹn lời, một lúc lâu thể gì.

Hai im lặng, tiếng ồn ào của các cô gái phía xa.

Thì , Đoan Nhị cô nương luôn rõ Đoan Mộng Mộng là như thế, nhưng nàng luôn im lặng, thậm chí khi tính kế cũng .

Thẩm An An nên nàng quá hiền lành là ngốc nghếch, chỉ vì tình cảm tỷ ruột thịt mà thôi.

Chỉ tiếc là nàng quá yêu thương , còn Đoan Mộng Mộng coi nàng là tỷ tỷ. 

Loading...