Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 144: Tiêu Uyên Nổi Giận.
Cập nhật lúc: 2025-06-27 01:01:22
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong, bà liếc Thẩm An An một cái, nhấc chén lên nhấp một ngụm.
Lăng cô nương vẫn giữ vẻ ngây thơ, tươi rạng rỡ: "Thì là . Thẩm… Tứ Hoàng Tử phi cứ yên tâm, hồi phủ nhất định sẽ với phụ , để ông quan tâm đề bạt Thẩm đại nhân nhiều hơn."
Thẩm An An nàng một cái, rõ nàng thực sự hiểu đang giả vờ hiểu.
Lương Tần quan sát sắc mặt Thẩm An An, đặt chén xuống, với Lăng cô nương: "Ngươi đến trù phòng xem bữa trưa chuẩn xong . Ta vài lời riêng với Tứ Hoàng Tử phi."
Sau khi Lăng cô nương rời , nụ mặt Lương Tần cũng nhạt dần: "Nói thẳng nhé, hôm nay cũng chỉ là mặt Hoàng Thượng mà đến."
"Ngươi hẳn , Hoàng Thượng coi trọng Tứ Hoàng Tử, nhưng vì mối hôn sự giữa ngươi và mà khiến thế lực của triều đình gặp nhiều trở ngại."
"Tĩnh nhi tính tình đơn thuần, dù phủ Hoàng Tử cũng thể gây uy h.i.ế.p gì cho ngươi. Ngược , cả Tứ Hoàng Tử lẫn phụ ngươi đều thể lợi từ việc ."
Trong mắt Lương Tần, Thẩm An An lý do để từ chối.
Tĩnh Nhi là nàng thể khống chế, xét về phương diện đều thích hợp nhất.
Dù sớm muộn gì cũng nạp , chi bằng chọn một lợi cho gia tộc của ?
Hoàng Thượng hẳn cũng cân nhắc đến điểm nên mới chọn Lý gia, đoán chắc rằng vì đường quan lộ của Thẩm Văn, Thẩm An An sẽ từ chối.
Thẩm An An tất nhiên hiểu rõ, chỉ là mới thành bao lâu đối mặt với chuyện , thực sự khiến ghê tởm.
Lương Tần chờ một lúc, tiếp:"Quy củ hoàng gia, ngươi hẳn cũng rõ. Dù Lý cô nương, thì hôm nay cũng sẽ là một cô nương khác mà thôi."
Thông thường, khi chính phi nhập phủ, hoàng gia sẽ ban vài cung nữ dung mạo xuất chúng để làm phong phú hậu viện của Hoàng Tử, là để hầu hạ, để phục vụ chăn gối. Chỉ là Tiêu Uyên nạp phi, nên miễn nghi thức .
Kiếp , đưa mỹ nhân phủ chính là Thẩm Quý Phi. Và cũng chính vì điều mà nàng và Thẩm Quý Phi dần xa cách.
Ý của Lương Tần rõ ràng, hoặc là dẫn một về, hoặc là dẫn cả một nhóm về. Dù thế nào, nàng cũng thể về tay .
Thẩm An An dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên chén , im lặng gì.
Lương Tần cũng vội, chỉ kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nàng.
Trong phòng, lò sưởi cháy tí tách, hòa cùng tiếng gió rít bên ngoài cửa sổ.
Lương Tần hề gấp gáp, bởi ai sáng suốt cũng đều nên chọn thế nào.
Huống hồ, đó chỉ là một trắc phi mà thôi.
Gả hoàng gia, chẳng ai dám mơ tưởng hậu viện sẽ chỉ .
Trong mắt bọn họ, Hoàng Tử tam thê tứ , hoàng đế bảy mươi hai phi tần đều là lẽ hiển nhiên. Có thể lên vị trí chính thê là điều dễ dàng gì.
Tất nhiên, để tân nương chấp nhận chuyện ngay ngày thành quả thật phần nhẫn tâm.
"Được, làm phiền Lương Tần nương nương lo liệu."
Thẩm An An bỗng nhiên mở miệng, thản nhiên chấp nhận.
Lương Tần lập tức nở nụ rạng rỡ: "Vậy mới chứ. Gả hoàng gia, đây là mệnh thể tránh , nghĩ thoáng sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Chỉ cần Tứ Hoàng Tử vẫn một lòng với ngươi, giữ vững vị trí Tứ Hoàng Tử phi thì ai thể vượt mặt ngươi ."
Thẩm An An khẽ mỉm , nhưng gì.
"Phận nữ tử, điều đầu tiên cần học chính là phu xướng phụ tùy. Nam nhân dù ham thích nhất thời, nhưng chỉ hiền lương, rộng lượng mới thể khiến họ luôn kính trọng và tôn trọng ngươi."
Lương Tần hài lòng. Nhà đẻ của bà quá hiển hách, cũng đến mức tầm thường, nhưng so với thế gia quyền quý thì vẫn kém một bậc. Nay cháu gái thể Tứ Hoàng Tử phủ, cũng xem như một chuyện đáng mừng.
"Vậy ba ngày , hôm là ngày lành thích hợp cho việc cưới hỏi."
Buổi tiệc trưa đó diễn suôn sẻ hơn hẳn. Thẩm An An thuận theo ý của Lương Tần, bà tất nhiên cũng tìm cách làm khó nàng nữa.
Chưa đến nửa canh giờ, bữa trưa còn dùng xong, một tiểu thái giám vội vã bước bẩm báo, Tứ Hoàng Tử đến đón Tứ Hoàng Tử phi.
"Tứ Hoàng Tử quả nhiên để tâm đến ngươi."
Lương Tần đặt đũa xuống, mỉm , tiếp lời: "Hai mới thành , đúng là lúc tình cảm sâu đậm nhất. Mau , đừng để Tứ Hoàng Tử đợi lâu. Nhân tiện, giúp đưa Tĩnh nhi cùng."
Thẩm An An liếc Lý Tĩnh, hiểu ngay ý đồ của Lương Tần, bà để nàng xuất hiện mặt Tiêu Uyên. Nàng dứt khoát gật đầu đồng ý.
Tiêu Uyên đợi cửa điện Lạc Anh. Cơn gió lạnh lùa qua, thổi tung vạt áo choàng của , dáng cao lớn, rắn rỏi bỗng khiến Thẩm An An cảm thấy an tâm hơn đôi chút.
Nghe tiếng bước chân, Tiêu Uyên đầu . Đôi mắt sắc bén lướt qua nàng một lượt, tựa hồ khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn tiến về phía nàng, vươn tay , định hỏi xem Lương Tần làm khó nàng . ánh mắt đột nhiên dừng , thấy Lý Tĩnh lẽo đẽo theo .
Thẩm An An cảm nhận rõ ràng, trong khoảnh khắc, ánh mắt trở nên lạnh băng.
Nàng chột , ánh mắt rơi xuống nút thắt vạt áo gấm của , chậm rãi mở lời: "Đây là Lý cô nương, con gái của Thị Lang bộ Binh, hôm nay Hoàng Thượng triệu cung."
Đôi mắt đen của Tiêu Uyên khẽ nheo , liếc nàng một cái, nhàn nhạt đáp lời.
Thẩm An An hiểu ý tứ trong câu của nàng, liền tiếp tục: "Lương Tần nhờ chúng tiện đường đưa Lý cô nương một đoạn."
"Trong cung sẵn xe ngựa, đến lượt chúng bận tâm."
Hắn nhiều, chỉ nắm lấy cổ tay nàng kéo .
Lý Tĩnh yên tại chỗ, khuôn mặt ngỡ ngàng. Cung nữ trong điện Lạc Anh vội vàng chạy theo:
"Tứ Hoàng Tử, biểu cô nương nhà ..."
"Nếu xe ngựa thì để nàng về. Nếu , thì bảo Lương Tần xin phụ hoàng ban cho Lý cô nương một cung riêng, để hai dì cháu thể hàn huyên tâm sự."
Giọng lạnh nhạt đến mức gần như mang theo một tia cảm xúc, khiến cung nữ sợ hãi im bặt.
"Chuyện ..."
Thẩm An An kéo thẳng một mạch lên xe ngựa.
Nàng cúi đầu, góc trong cùng, đầu ngón tay vô thức miết nhẹ lên hoa văn thêu vạt váy.
Tiêu Uyên đối diện nàng, đôi mắt sắc lạnh khóa chặt những động tác nhỏ của nàng, trán mơ hồ nổi lên một đường gân xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-144-tieu-uyen-noi-gian.html.]
"Nàng đồng ý ?"
Đầu ngón tay Thẩm An An khựng , khẽ hừ một tiếng.
Tiêu Uyên giận dữ: "Chúng mới thành , nàng rộng lượng như ?"
Thẩm An An ngốc, tất nhiên sự mỉa mai trong lời . Nàng im lặng một lúc : "Đây là quy củ của hoàng gia, thể làm gì chứ? Hơn nữa, Lý cô nương là do phụ hoàng đích sắp đặt, chẳng lẽ thể từ chối ?"
Nếu nàng , thì cũng sẽ khác. Đây là quy tắc truyền từ bao đời nay, nàng thể chống luật lệ hoàng gia ?
Tiêu Uyên chằm chằm đôi mắt nàng, giọng điệu sắc bén: "Là nàng làm thế nào, vì đối phương là nữ nhi của Lý Thị Lang bộ Binh, nên nàng lo rằng nếu từ chối, nhạc phụ sẽ làm khó dễ, vì mới chấp nhận?"
"... Ta cũng suy nghĩ đó. hơn hết, Lương Tần nàng là Hoàng Thượng dày công lựa chọn để giúp đỡ . Ta bàn bạc với , tất nhiên dám tùy tiện từ chối."
"Giỏi cho nàng cái kiểu đổi trắng đen!"
Ánh mắt Tiêu Uyên lạnh đến thấu xương. Đã lâu lắm , Thẩm An An mới thấy vẻ mặt âm trầm như .
Cái gì mà " dám từ chối"? Rõ ràng là nàng lười nhúng tay chuyện , vì mà tốn công sức, thuận tiện nhân đó mà tính toán cho Thẩm gia.
Nàng trầm mặc một hồi, khẽ : "Lương Tần bảo, Hoàng Thượng chọn ngày lành ba ngày , để nạp Lý cô nương phủ làm trắc phi."
"Ai đồng ý thì tự mà cưới!"
Tiêu Uyên nhắm mắt , cố đè nén cơn giận trong lòng, nhưng cả vẫn tỏa một luồng khí lạnh bức .
Thẩm An An , thực sự nổi giận .
Kiếp , dù hai hòa hợp, cũng bao giờ đưa những liên quan phủ. Hắn dường như trời sinh chán ghét chuyện , duy nhất từng thái độ ôn hòa chính là Đoan Mộng Mộng. Khi , nàng tự cho rằng để nàng chịu thiệt thòi làm .
Gương mặt Tiêu Uyên vốn lạnh lùng, nhất là khi tức giận, đường nét ngũ quan càng sắc bén, như thể thể cứa lòng .
"... những tân nương khác trong hoàng thất cũng đều làm như ."
Dù là hoàng quốc thích Nhị Hoàng Tử phi Chu thị, chỉ từ ngày thứ hai đại hôn lượt đưa phủ.
Kiếp , vì tính ghen, nàng từng ầm ĩ một trận với Thẩm Quý phi, cũng từ đó mới danh tiếng "chua ngoa đanh đá".
Giờ nàng chọn chấp nhận, mà Tiêu Uyên vẫn hài lòng, thành bản rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan.
"Lương Tần sớm chuẩn từ , dù Lý cô nương, cũng sẽ một nhóm cung nữ xinh chờ sẵn. So với việc nhận một nhóm , chọn một Lý cô nương vẫn lợi hơn."
Có lợi cho tất cả .
"Nàng coi là một vụ mua bán ? Còn tính toán lợi ?"
Đôi mắt sắc bén của Tiêu Uyên chằm chằm nàng: "Hay là vì nàng là nữ nhi của Thị Lang bộ Binh, nên nàng cảm thấy điều lợi?"
"Nếu , còn cảm ơn nàng ?"
Lại bắt đầu châm chọc nữa . Thẩm An An bất lực, nhất thời làm thế nào mới thể làm một thê tử "hiền lương thục đức" đúng nghĩa.
Tiêu Uyên đặt cổ tay lên đầu gối, cụp mắt , đường nét góc cạnh gương mặt mang theo sự lạnh lẽo sắc bén.
Lúc , xe ngựa dừng cửa phủ. Hắn mạnh mẽ vén rèm bước xuống, để tấm rèm khẽ lay động trong cơn gió lạnh.
Thẩm An An mím môi.
Làm thê tử của quả thật dễ dàng chút nào. nàng cũng thừa nhận, việc đồng ý để Lý cô nương phủ đúng là phần tư lợi riêng, vui cũng là điều đương nhiên.
Tưởng rằng rời , nhưng khi vén rèm xe lên, nàng thấy đang tựa thành xe, nét mặt trở bình thản.
"Xuống xe chậm thôi." - Hắn đưa tay về phía nàng.
Thẩm An An lập tức đặt tay lên, cùng sóng vai phủ.
Đi qua một góc khuất ai thấy, nàng khẽ : "Đa tạ."
Hắn vẫn luôn như , dù hai cãi đến , ở bên ngoài, vẫn giữ thể diện cho nàng, một Tứ Hoàng Tử phi.
Chỉ là kiếp nàng hề trân trọng, còn ngây ngốc cho rằng vì nàng làm ầm ĩ quá nhiều mà thuận theo.
Nghĩ , thật đáng hổ!
Tiêu Uyên liếc nàng bằng ánh mắt lạnh nhạt: "Ta tha thứ cho nàng ."
"... Ta ."
Vừa bước Ngô Đồng Viện, Mặc Hương định theo hầu hạ, nhưng một ánh mắt của Tiêu Uyên dọa lùi ngoài.
Hắn đóng cửa phòng, xoay , trầm mặc nàng chằm chằm.
Thẩm An An với gương mặt lạnh lùng từng bước áp sát , sợ là giả. Nàng lắp bắp: "Chàng… chẳng lẽ định đánh ?"
Hắn chắc đến mức phong độ như chứ?
"Tại đánh nàng?"
Tiêu Uyên hờ hững nàng: "Vì nàng rộng lượng giúp nạp ? Nàng cũng bản làm là đạo đức ?"
Chuyện thì liên quan gì đến đạo đức chứ?
"Đây là quy tắc của hoàng gia, thể làm gì? Chẳng lẽ ngày mai làm ầm lên với Lương Tần, để đều Tiêu Uyên cưới một thê tử đanh đá ?"
"Vậy nên, vì danh tiếng của bản , nàng dứt khoát đem bán như ?"
Tiêu Uyên mặt nàng, bàn tay siết chặt lấy eo nàng, lực đạo khiến Thẩm An An dám động đậy.
"Thế nào gọi là 'bán', cũng đồ vật."
Nàng lẩm bẩm, hít hít mũi: "Thật cũng do dự lâu, hề sảng khoái như ."
Tiêu Uyên giận quá hóa : "Vậy phu nhân suy tính cẩn thận mới quyết định bỏ mặc vi phu?"
Bỏ mặc gì chứ? Hắn thứ dùng một bỏ !