Đáy mắt Dạ Tụng lóe lên một tia khó hiểu.
Chẳng lẽ, ảo giác?
“Chị, Ôn Sương và Phó gia cũng đến .”
Ánh mắt Dạ Tụng trở nên sắc bén lạnh thấu xương: "Cái kẻ hại em mất một quả thận, luôn bắt nạt em, Ôn Sương?”
Ôn Nhạc Dao gật đầu: "Cô chỉ ỷ quyền thế của Phó gia để bắt nạt em, còn cướp vị hôn phu của em, còn là một con sói mắt trắng.”
“Em yên tâm, những gì thuộc về em, chị sẽ em đòi từng thứ một.”
Khóe miệng Ôn Sương giật giật.
[ Đến , đúng là một con ngốc. ]
Dạ Tụng nữa sững .
Cô thấy giọng mắng .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Nhạc Dao dẫn Dạ Tụng đến mặt Ôn Sương và Phó Tư Hành.
Ôn Nhạc Dao liếc Phó Tư Hành, gần đây tập đoàn Phó thị nhắm , chèn ép, chắc hẳn đau đầu, mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần!
Gương mặt tuấn tú trông gầy vài phần, đường nét càng thêm góc cạnh.
Phó Tư Hành vốn dĩ là của cô .
Đều tại Ôn Sương hổ, chủ động trèo lên giường của Phó Tư Hành, còn ép cưới cô.
“Phó tổng, cho một cơ hội nữa. Nếu ly hôn với Ôn Sương và cưới , thể bảo chị gái tha cho một con đường sống.”
Phó Tinh Chu đoạt lời Phó Tư Hành: "Ôn Nhạc Dao, cô cần chút liêm sỉ ? Cô ngủ với cả trăm đàn ông, sớm nát bét , còn dám ảo tưởng thế chị dâu để gả cho cả , cô là chuột thành tinh !”
Sắc mặt Ôn Nhạc Dao tức thì lúc xanh lúc tím.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-578.html.]
Từ khi cô nhận Dạ Tụng, còn ai dám nhắc đến quá khứ bất kham của cô .
Phó Tinh Chu thật là to gan!
“Chị, em Phó Tinh Chu biến mất khỏi giới giải trí!”
Dạ Tụng liếc Phó Tinh Chu, kết quả tầm mắt quét đến Ôn Sương thì cô sững .
Ngũ quan Ôn Sương tinh xảo, minh diễm động lòng , một đôi mắt hồ ly diễm lệ xinh , như thể sức quyến rũ trời sinh.
Đôi mắt , cực kỳ giống cô lúc trẻ.
[ Chậc chậc chậc, cô còn hổ chằm chằm , cái bộ dạng ngốc nghếch của cô , chẳng lẽ phát hiện , Ôn Nhạc Dao và Dạ gia của họ trông chẳng giống chút nào ? ]
[ Cũng trách cô ngốc , dù thì lâu nữa cô sẽ gả cho tiểu hoàng tử của hoàng thất nước S. Tên tiểu hoàng tử đó là một kẻ biến thái, tra tấn vô thiếu nữ vô tội. Sau khi cô phát hiện bộ mặt thật của , cô tố giác, kết quả tiểu hoàng tử cầm tù. ]
[ Móc mắt, thành búp bê, oh my god, thảm quá . ]
Thân hình Dạ Tụng nữa sững .
Lần cô chắc chắn, thấy mắng .
Không chỉ là mắng, mà còn là một lời nguyền rủa độc ác.
Không đúng, nguyền rủa cô, cô sắp gả cho tiểu hoàng tử của hoàng thất nước S?
Ngay cả Ôn Nhạc Dao, cô cũng từng .
Tầm mắt của Dạ Tụng dừng Ôn Sương: "Cô là?”
Ôn Nhạc Dao lập tức : "Chị, cô chính là Ôn Sương.”
Ôn Sương khẽ nhếch khóe môi, như : "Dạ đại tiểu thư, theo , Ôn Nhạc Dao là con gái ruột của Ôn gia, còn là đứa trẻ mồ côi họ nhặt về từ ven đường. Sao bây giờ Ôn Nhạc Dao trở thành em gái của cô?”
Mẹ Ôn lo lắng Ôn Sương lung tung, bà lập tức : "Ôn Sương, thật Nhạc Dao mới là đứa trẻ chúng nhặt về từ ven đường. Con từ nhỏ phẩm tính ác liệt, luôn cướp đồ của Nhạc Dao, còn đẩy Nhạc Dao xuống lầu suýt chết. Chúng tuy là cha ruột của con, nhưng cũng thể thiên vị. Nhạc Dao là vô tội, bây giờ con bé nhận thật sự của , con đừng ý đồ xa phá hoại. Những thứ thuộc về con, con cưỡng cầu cũng .”
Hốc mắt Ôn Nhạc Dao đỏ hoe, ấm ức lóc với Dạ Tụng: "Chị, chị xem, Ôn Sương cướp phận tiểu thư Dạ gia của em.”