Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-04-25 14:29:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng vậy, cãi vã. Giữa đội ngũ, ranh giới phân chia hai phe rõ ràng. Bên trái, dẫn đầu là Lý Vân, Lý Minh Hi cùng các bạn học viện Kinh Đại, tạo thành "phe Ninh Sanh". Bên phải là thư ký của Cố Hành Chu cùng đám thuộc hạ đắc lực, hình thành "phe Cố Hành Chu".

 

Hôm qua, Ninh Sanh và Cố Hành Chu đã ẩu đả trước sự chứng kiến của mọi người và bị bắt tại trận, đến giờ vẫn chưa được thả ra. Nguyên nhân, diễn biến và ai đúng ai sai trong trận ẩu đả này vẫn là đề tài tranh luận không ngừng của đám thực khách.

 

Là bạn học, bạn cùng phòng, bạn bè ba năm của Ninh Sanh, Lý Minh Hi và những người khác đương nhiên đứng về phía Ninh Sanh.

 

Ninh Thần tuyệt đối không chủ động đánh người, chắc chắn là cái tên Cố gì đó kia đã làm chuyện quá đáng trước, ví dụ như cướp cơm chiên chẳng hạn, thật là đê tiện vô sỉ! Ninh Thần chỉ là thay trời hành đạo thôi còn đám thuộc hạ đã nhận lương cao từ Cố Hành Chu nhiều năm, dĩ nhiên là ủng hộ Cố Hành Chu.

 

Ai trả tiền thì người đó là đại ca, bọn họ không thể cầm tiền của Cố tổng mà không cho Cố tổng nói gì, nếu không sau này còn kiếm đâu ra một ông chủ tốt bụng, coi tiền như rác như vậy mang những mục đích hoàn toàn khác nhau, hai nhóm người đứng trong đội ngũ, khoanh tay trước ngực, trừng mắt nhìn nhau giận dữ.

 

Lý Minh Hi hùng hổ dọa người: "Ninh Sanh nhà chúng tôi trước khi ra khỏi nhà vẫn còn rất tốt, đến quầy cơm chiên thì lại đánh nhau với cái tên Cố tổng của các người. Đám 'cấp dưới đắc lực' các người trông giữ cấp trên kiểu gì vậy hả?"

 

Đội ngũ chuyên nghiệp của Cố Hành Chu ấp úng không nói nên lời, một lát sau, thư ký đứng ra nói:

 

"Chào “bố” Ninh Sanh, sự tình là như vầy... Hai người đều là thanh niên trai tráng, hăng máu, à thì, vì món cơm chiên mỹ vị, có chút tranh chấp nhỏ trên miệng cũng là..."

 

Về khí thế, đã tự nhiên yếu thế hơn một bậc. Tuy rằng bọn họ cũng không rõ nguyên nhân gây ra sự việc, nhưng dạo này Cố tổng cứ điên điên khùng khùng, làm ra chuyện gì điên rồ cũng không khiến họ quá ngạc nhiên thấy Lý Minh Hi ra đòn phủ đầu, chiếm được thế thượng phong, phe Ninh Sanh thừa thắng xông lên.

 

Lý Vân bắt đầu đưa ra sự thật, trưng bằng chứng: "Ninh Sanh nhà chúng tôi học hành giỏi giang, nhân phẩm lại càng không chê vào đâu được, từ nhỏ đã biết đỡ bà cụ qua đường, ở Kinh Đại tiếng lành đồn xa. Còn cái tên Cố gì đó nhà các người... hừ, hắn có ưu điểm gì?"

 

Thư ký khẩn trương nói: "Cố tổng nhà chúng tôi... trả lương cao."

 

Các bạn học khoa máy tính Kinh Đại trợn mắt: "Ninh Sanh nhà chúng tôi là học sinh giỏi được nhà nước chứng nhận, nhận ba năm quốc bổng rồi đấy!"

 

Thư ký khô khan nói: "Cố tổng nhà chúng tôi... trả lương cao."

 

Lý Minh Hi hoàn thành đòn kết thúc cuối cùng, tung ra tuyệt chiêu: "Ninh Sanh nhà chúng tôi được cả ông chủ Giản khen ngợi, còn giúp ông chủ Giản bóc tôm nữa đấy. Hơn nữa lần nào xếp hàng cũng đứng nhất nghị lực này há phải người thường có thể sánh được?"

 

Những người qua đường ban đầu còn giữ thái độ trung lập, nghe đến đây lập tức kính nể người tên "Ninh Sanh" này. Ồ, y thế mà lại giúp ông chủ Giản bóc tôm!

 

Ông chủ Giản khen ngợi.jpg

 

Hơn nữa lần nào y cũng xếp hàng đầu. Cái này có giá trị đến mức nào, chỉ có những người ngày nào cũng xếp hàng ở quầy cơm chiên mới hiểu.

 

Đám người bắt đầu bàn tán xôn xao, đòn này giáng xuống, hoàn toàn đánh phe Cố Hành Chu đến không còn sức phản kháng.

 

Thư ký mặt xám như tro tàn nói: "Cố tổng nhà chúng tôi... trả lương cao."

 

Oanh! Thắng bại đã định. Người sáng suốt đều thấy rõ, phe Cố Hành Chu hoàn toàn bị phe Ninh Sanh đè đầu cưỡi cổ, không hề có sức phản kháng ngay cả những người qua đường vây xem cũng lên tiếng: "Tôi là người qua đường thuần túy, xin nói một lời công bằng, chuyện này nghe qua đúng là Cố Hành Chu không đúng."

 

Mọi người gật đầu lia lịa. Thư ký cùng đội ngũ chuyên nghiệp mồ hôi nhễ nhại. Bọn họ ghé đầu vào nhau, nhỏ giọng thảo luận gì đó, thì thầm một hồi lâu, thậm chí còn lấy vở và giấy bút ra viết viết vẽ vẽ. (Edit: Hoa Thuỷ Tinh)

 

Phe Ninh Sanh khoanh tay chờ đợi, còn tưởng rằng bọn họ muốn liều c.h.ế.t phản kích, còn có đòn sát thủ nào chưa dùng đến phe Ninh Sanh vẫn duy trì trạng thái chuẩn bị chiến tranh căng thẳng, vận sức chờ phát động.

 

Ai ngờ, thư ký cùng đội ngũ chuyên nghiệp thảo luận một hồi lâu, bỗng ném vở, ánh mắt đều thay đổi: "Các cậu nói đúng!"

 

Phe Ninh Sanh: "??"

 

Thư ký cùng đội ngũ chuyên nghiệp lau nước mắt: "Các cậu biết, bao nhiêu năm qua, chúng tôi đã sống thế nào không? Ô ô ô!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-80.html.]

 

"Hắn đem cơm chiên trứng vãi đầy đất, lần nào cũng là tôi phải đi dọn!"

 

"Ngày nào Hắn cũng nói bậy nói bạ, làm mấy chuyện điên rồ, tôi còn bị bắt phải cổ vũ, còn phải nói mấy câu sến súa nữa chứ, cái gì mà 'tổng tài đã lâu không cười', cái gì mà 'đây là tổng tài ban ân cho cậu, cậu đừng có không biết tốt xấu'!"

 

"Nửa đêm hễ tí là hắn gọi tôi dậy, muốn tôi đi cùng hắn đến hội sở, thưởng thức cảnh sinh viên vô tội bị bắt làm công ở hội sở đáng thương như thế nào..."

 

Đội ngũ chuyên nghiệp thay nhau lên án, từng câu từng chữ đều thấm đẫm nước mắt he Ninh Sanh vừa nãy còn khí thế ngút trời, giờ cũng có chút không biết làm sao. Sao cảm giác... bọn họ giống như đáng thương hơn ấy nhỉ?

 

Phe Ninh Sanh bất đắc dĩ nhìn nhau một hồi lâu, xuất phát từ lòng tốt nhân đạo, chỉ có thể đi qua vỗ vai họ, đưa khăn tay an ủi:

 

"Thôi thôi, đừng khóc."

 

"Các cậu cũng khổ quá mà... Ai làm công chả khổ."

 

"Cơm chiên sắp đến lượt chúng ta rồi, vui lên đi, sắp có cơm chiên rồi kìa!"

 

"Nói đến cơm chiên, hôm nay Ninh Sanh với Cố Hành Chu không đến à?" Bên cạnh có người thuận miệng nói: "Chẳng lẽ bọn họ vẫn còn ở đồn cảnh sát?"

 

Mọi người lập tức im lặng, đúng vậy. Từ trước đến nay là fan cuồng cơm chiên số một, thậm chí có thể vì cơm chiên mà đánh nhau như Ninh Sanh và Cố Hành Chu... sao lại không đến?

 

Về nguyên nhân Ninh Sanh và Cố Hành Chu không thể xếp hàng đầu đội ngũ, phải quay ngược thời gian lại một chút nói về lão Trương sau khi ăn cơm chiên, lão Trương yêu cầu Ninh Sanh và Cố Hành Chu dẫn mình đến quầy cơm chiên xếp hàng nhưng vừa đi được một đoạn, lão Trương đã có chút không hài lòng.

 

"Hai cậu nếu đã hòa hảo rồi, sao còn mặt lạnh thế kia?" Lão Trương nhìn bên trái, nhìn bên phải, cảm thấy không ổn lắm. Ông ta trầm tư một lát, vỗ đầu một cái, nghĩ ra một ý kiến hay: "Thế này đi, hai cậu nắm tay nhau đi."

 

Ninh Sanh và Cố Hành Chu: "???"

 

Ông có biết mình đang nói cái quái gì không?!

 

Lão Trương: "Bạn tốt, tay trong tay cùng đi mua cơm chiên, sao nào?"

 

"Hay là... hai cậu lừa tôi, hai cậu căn bản không thực sự bắt tay giảng hòa?"

 

Hai người im lặng: "..."

 

Một lát sau, Ninh Sanh sắc mặt cứng đờ, cười như mếu mà đưa tay ra. Cố Hành Chu mặt mày tươi cười giả tạo, nghiến răng nghiến lợi nắm lấy bàn tay kia.

 

Hai người đều nắm rất chặt có một loại khí thế không bóp c.h.ế.t đối phương thì không bỏ qua.

 

Bóp gãy tay phải của hắn, xem hôm nay hắn còn ăn cơm chiên thế nào! Ninh Sanh nghĩ.

 

Tên này tay khỏe thế, muốn so bẻ tay với ông à? Ông đây sẽ không thua. Cố Hành Chu nghĩ.

 

Cái cảnh tượng nắm tay quỷ dị này kéo dài cho đến khi đội quản thành đến nhìn đội quản thành, nhìn quầy ăn vặt đang hoảng loạn ở đằng xa, lão Trương châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi: "Tôi đi nói chuyện với đội quản thành xem sao."

 

Ông đi về phía người mặc áo choàng huỳnh quang của đội quản thành, đưa cho một điếu thuốc, hạ giọng nói: "Huynh đệ, cậu xem chuyện này có thể châm chước một chút không."

 

"Cái quầy cơm chiên kia, thật sự là ngon quá, cậu đợi tôi mua một phần cơm chiên, rồi hẵng đi niêm phong, được không?"

 

Đội quản thành: "???"

Loading...