Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 88: Vị diện 2 - Ám hà minh đăng
Cập nhật lúc: 2025-04-26 09:34:38
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có cảm giác như một lượng lớn thông tin ùa vào trong đầu, nhưng lại nhanh chóng biến mất cảm giác bị người khác xâm chiếm não bộ này không tốt chút nào... nhưng, cuộc sống của họ thật sự đã xảy ra biến đổi long trời lở đất.
Ánh mắt Ninh Sanh hơi suy tư nhìn về phía vật thể lơ lửng trước mắt, thứ mà dù nhìn thế nào cũng không giống sản phẩm khoa học kỹ thuật của thế giới này:
Một màn hình trong suốt.
Trên màn hình hiển thị năm chữ lớn [Phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới] mà Cố Hành Chu lúc này cũng thấy màn hình tương tự, hắn biến sắc, giống như rất nhiều người xung quanh.
"Má ơi, đây là cái gì?"
"Mấy người cũng thấy cái này à? Tôi còn tưởng chỉ có mình tôi thấy, dọa ch*t người, người Tam Thể xâm lăng địa cầu? Cái gì mà tấn công trí tử vậy!"
"Khung cảnh khoa học viễn tưởng quá..."
Xung quanh không ngừng vang lên tiếng kinh hô và bàn tán mà trên màn hình, đã bắt đầu lướt qua bình luận:
[Hoan nghênh cư dân vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” gia nhập phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới. *yêu thương* *yêu thương*]
[Hắc hắc, cuối cùng cũng có vị diện mới được mở khóa rồi, vui quá!]
[Má ơi má ơi má ơi, “Cố Chấp Độc Chiếm” thế mà được mở khóa?! Thần tiên chủ phòng nào làm được vậy… A a a Ninh Bảo em yêu anh, em yêu anh, bảo bảo mau đến cho em hun ch*t đi ==333]
[Cố cẩu, Cố cẩu em là fan của anh đó Cố cẩu! Hành Chu dũng cảm bay, có việc tự mình gánh…]
[Ninh Bảo! Ninh Bảo của chúng ta đáng yêu như vậy!! Nghĩ đến việc Ninh Bảo hiện tại có thể nhìn thấy em nói chuyện là em kích động lắm rồi. Ha ha ha]
[Côi tỷ chị đang xem à, tiểu hoa hồng của chúng em vẫn luôn ủng hộ chị. QUQ]
[Đau lòng cho Đồng Linh muội muội chiến đấu hăng hái thi đại học ba mươi mấy lần.]
Mọi người trong vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” đều vô cùng kh*ếp sợ nhìn từng dòng bình luận lướt qua. Cái gì... Phòng phát sóng trực tiếp?
Trong đám đông xôn xao bàn tán nhưng rất nhanh, tất cả tiếng kinh hô và bàn tán bị thay thế bằng một làn sóng tiếng khóc bi thương khó hiểu…
"Ông chủ Giản đâu???"
Hàn Lâm khi*p sợ vô cùng nhìn vị trí ban đầu của chiếc xe ba gác. Ở đó, ông chủ Giản vừa múa may xẻng, múc phần cơm chiên cuối cùng đưa cho cô ta, thế mà lại biến mất không tăm tích cùng biến mất còn có chiếc xe ba gác, con ch.ó Mao Mao, nồi niêu xoong chảo của cậu... trong không khí vẫn còn vương vấn mùi cơm chiên của ông chủ Giản.
Mọi người ngơ ngác nhìn vị trí của cậu, nước mắt, tuôn rơi.
“Tôi không tin, anh ấy không thể nào bỏ rơi chúng ta mà đi như vậy… hu hu hu!”
“Đồ phụ lòng, đồ phụ lòng… Cái gì mà vị diện Vạn Giới phòng phát sóng trực tiếp chứ, mau trả ông chủ Giản của chúng ta về đây!”
“Ông chủ Giản!!! Anh mau trở về đi!!!! Trong thôn phát thỏi vàng!!!”
Trong những thanh âm hỗn loạn là sự khó tin và thống khổ, mọi người gần như gào lên ngay cả Ninh Sanh, người luôn bình tĩnh và thờ ơ, cũng đột ngột đứng dậy, nắm chặt tay, các khớp ngón tay trắng bệch.
Y lẩm bẩm: “Ông chủ Giản… anh thật sự không chút lưu luyến nào sao?”
Cố Hành Chu thì nổi điên, hắn như một con ch.ó dại nhìn quanh, phẫn nộ muốn tóm lấy chiếc xe ba gác không biết giấu ở đâu.
Hắn ôm đầu, vừa khóc vừa cười: “Ông chủ Giản, không có cơm chiên của anh, tôi sống thế nào đây!!”
Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.
Vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” vừa mới có được quyền tiến vào phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới, khán giả kích động tột độ, điên cuồng thổ lộ, kêu gọi, và tặng quà cho các nhân vật trong truyện hoặc những nhân vật lên sân khấu của phòng phát sóng trực tiếp nhưng mãi mà không nhận được hồi đáp.
Mãi đến năm phút sau. Những khán giả mong chờ và hồi hộp mới thấy dòng bình luận đầu tiên đến từ vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm”. Dòng bình luận đó là:
Ninh Sanh: [Giản Vân Lam, ông chủ Giản ở đâu? Chúng tôi cần anh ấy.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-88-vi-dien-2-am-ha-minh-dang.html.]
Khán giả vị diện Vạn Giới: [???]
Từ từ đã, chuyện này không giống như họ tưởng tượng thì phải?
[Đang tải lại vị diện “Ám Hà Minh Đăng” (hiện đại/ảo tưởng thuần ái/ABO/cẩu huyết/ngụy khoa chỉnh hình/ngược luyến tình thâm)…]
[Tải lại thành công!]
Mùi nước sát trùng nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Tại bệnh viện chuyên khoa tin tức tố số b3 của Thành phố A, trên giường bệnh, Giản Vân Lam mơ màng mở mắt, thấy ánh sáng quen thuộc trước mắt.
“Ám Hà Minh Đăng”, đây chính là vị diện thứ hai của cậu?
… Không lâu trước đó, ngay khi Giản Vân Lam vừa xào xong phần cơm chiên cuối cùng, một âm thanh máy móc đột nhiên vang lên bên tai cậu.
Âm thanh máy móc đó hỏi cậu có muốn đến các vị diện vị diện Vạn Giới, nghỉ ngơi một chút, cho thể xác và tinh thần được thư giãn, tận hưởng công nghệ cao và phúc lợi cao từ các vị diện Vạn Giới hay không hay là trực tiếp đến vị diện tiếp theo, tiếp tục thử thách nhiệm vụ xuyên thư.
Còn đáp án của Giản Vân Lam ư… còn cần phải suy nghĩ sao? Giản Vân Lam bật dậy khỏi giường bệnh, trong mắt lấp lánh ánh sáng hưng phấn. Edit: Hoa Thuỷ TInh
Cậu lại được tiến vào vị diện rồi, hắc hắc kiểm tra thấy adrenalin của ký chủ đang tăng cao, hệ thống lại lần nữa ân cần hiện lên:
[Tóm tắt: “Ám Hà Minh Đăng” là một quyển tiểu thuyết hiện đại ABO ngụy khoa chỉnh hình cẩu huyết ngược văn. Hắn, Phó Trường Phong là một Alpha lớn tuổi thâm tình. Y, Úc Minh là một Omega từ nhỏ được gửi nuôi ở Phó gia. Trước năm 18 tuổi, họ sống chung dưới một mái hiên, ước định cùng nhau thi vào trường quân đội, đền đáp gia quốc.
[Nhưng, năm 18 tuổi, tuyến thể của Úc Minh bị thương, ngoài ý muốn phân hóa thành Omega, từ đó vô duyên với trường quân đội. Tình cảm của Phó Trường Phong đối với thanh mai trúc mã Úc Minh dần thay đổi, trở nên cố chấp, bệnh hoạn để chiếm hữu Úc Minh, Phó Trường Phong nguyện ý dùng mọi thủ đoạn ti tiện, bao gồm cưỡng chế đánh dấu…]
[Xin hỏi có yêu cầu xem xét thông tin hoàn chỉnh của “Ám Hà Minh Đăng” không? Có/Không]
Giản Vân Lam lưu loát chọn ‘Không’.
Hệ thống: […]
Được thôi, tuy rằng có chút hụt hẫng, nhưng không hề ngạc nhiên chút nào. Giản Vân Lam nhanh nhẹn tắt màn hình. Cốt truyện gốc gì đó, cậu thật sự không quan tâm đâu, hãy để cậu đi bày quán nhưng mà, đây là đâu vậy?
Đến lúc này, Giản Vân Lam mới có tâm tư nhìn xung quanh. Cậu vừa nhìn thì mới phát hiện thì ra bản thân đang ở trong một phòng bệnh của bệnh viện, thậm chí trên cổ tay còn treo ống truyền dịch.
Một bác sĩ mặc áo blouse trắng đẩy cửa bước vào, thân thiết nói: “Cậu tỉnh rồi à? Ca phẫu thuật thành công tốt đẹp.”
Giản Vân Lam: “?”
Trong lòng có một dự cảm chẳng lành, Giản Vân Lam hỏi: “Phẫu thuật gì?”
“Phẫu thuật dị thường tin tức tố chứ gì.” Bác sĩ lật xem bệnh án, vui vẻ nói: “Giống như cậu, có nhiều loại tin tức tố cùng tồn tại trên người, cậu vẫn là trường hợp đầu tiên bệnh viện chúng tôi tiếp nhận đấy, chúng tôi đã thành công giúp cậu cố định các tin tức tố biến động. Hiện tại, cậu đã là một Alpha có tin tức tố bình thường.”
Giả thiết ABO, Giản Vân Lam cũng hiểu sơ nhưng mà, thân phận mà cậu được an bài lại là Alpha? Giản Vân Lam có chút buồn rầu nhíu mày, nếu được chọn ở thế giới ABO, cậu càng hy vọng mình là Beta, như vậy khi bày quầy sẽ càng tiện lợi nghe nói Alpha có kỳ dễ cảm, hơn nữa càng dễ bị kích động chịu đủ loại yếu tố ảnh hưởng.
Nhưng mà, cho dù cậu là Alpha… chuyện nhỏ. Không có bất kỳ chuyện gì có thể ngăn cản cậu bày quầy, cho nên, vạn sự đều là chuyện nhỏ. Dù sao thế giới ABO khẳng định có thuốc ức chế, tiêm thuốc ức chế vào, cho dù là Alpha, cậu cũng có thể bày quán biểu cảm của bác sĩ vô cùng ý vị sâu xa, anh ta nhìn Giản Vân Lam, tiếp tục nói: “Tin tức tố của cậu, thật sự rất đặc biệt đấy.”
Giản Vân Lam: “Tin tức tố gì?”
“Tin tức tố của cậu là vị lẩu cay.” Bác sĩ tặc lưỡi: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy tin tức tố đặc thù như vậy đấy, hiện tại tin tức tố tương đối thường thấy là vị cỏ xanh, vị cam quýt, vị hoa hồng…”
Nói rồi, bác sĩ nhìn Giản Vân Lam, mang theo một tia thương hại. Tin tức tố ‘đặc biệt’ như vậy, hơn nữa cậu còn mắc chứng rối loạn tin tức tố, chắc chắn rất khó tìm đối tượng. Người trẻ tuổi này lớn lên đẹp như vậy, lại bị tin tức tố liên lụy, thật là đáng tiếc… chậc chậc chậc.
Đúng vậy, ở vị diện ABO “Ám Hà Minh Đăng”, chuyện quan trọng nhất trong đầu đại bộ phận mọi người, chính là tìm đối tượng. Nếu không có người yêu, cho dù sự nghiệp có thành công đến đâu, người này cũng là thất bại.
Nhưng, khi nghe được tin tức tố của mình, Giản Vân Lam không những không lộ ra ánh mắt thất vọng, ngược lại hai mắt sáng ngời, dần hiện ra vẻ hưng phấn quỷ dị. Anh lẩm bẩm:
“Lẩu cay…”
Ý tưởng bày quầy, chẳng phải là có rồi sao!