Mang Không Gian : Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 22: Cần Phải Sống Sót Trước Đã

Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:24:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi sáng Thẩm Nguyệt Dao kiểm tra, thể Tô Đại Nha vấn đề lớn, chỉ cần ăn uống điều độ và tịnh dưỡng .

Cho nên cũng cần quá lo lắng.

Thế nhưng theo lý mà , khi uống nước linh tuyền thì buổi chiều nên tỉnh .

Tô Nhị Nha ăn đến khóe miệng đầy dầu, ăn ngon, đôi mắt sáng rực, nàng vội vàng : “Tam Thẩm, khi về hồi trưa, lâu chị tỉnh , chị uống thuốc xong, chuyện một lát, ngủ .”

Thật buổi sáng đại phu đến khám, cũng chỉ cần uống thuốc theo đơn ông kê, chị sẽ , sẽ khỏe .

Buổi sáng lúc đó bọn họ lo lắng như , cũng là vì tiền mua thuốc.

Thế nhưng Tam Thẩm cho tiền, mua thuốc giúp chị thể uống thuốc khỏe , trong lòng nàng cũng nhẹ nhõm.

Thẩm Nguyệt Dao gật đầu, lấy hai chiếc bánh bỏ nồi hâm nóng : “Hai cái đợi Đại Nha tỉnh đưa cho chị ăn.”

……

Tô Tuyết Y khi từ nhà Lí trưởng trở về, liền thấy cửa nhà khóa .

Nói chung giờ trong nhà sẽ , cho dù Thẩm Nguyệt Dao từ núi trở về, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng nên ở nhà.

Tô Tuyết Y suy tư lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đến chỗ ?”

Tô Tuyết Y nhớ trưa nay lúc ăn cơm, Thẩm Nguyệt Dao tối nay sẽ nấu cơm cho nương và các con ăn.

Nói như , Tô Tuyết Y cũng chỉ cho qua, cũng coi là thật.

Thế nhưng lúc thấy trong nhà ai, y liền khỏi đoán rằng, Thẩm Nguyệt Dao thật sự đến chỗ nương .

Y chống gậy, vươn tay với tới chỗ phía đỉnh cửa, chìa khóa quả nhiên đặt ở đó.

Y mở cửa, liền thấy nền đất ngay cửa một hàng chữ.

Ánh mắt Tô Tuyết Y run lên, nét chữ chỉnh tề, phóng khoáng, kỹ, trong nét chữ mang theo khí thế lẫm liệt, như ẩn chứa càn khôn.

Nhớ lúc còn nhỏ, phụ từng , xem chữ thể .

Nét chữ rõ ràng là của Thẩm Nguyệt Dao .

theo những gì y , Thẩm Nguyệt Dao căn bản chữ, đừng chữ.

Khoảnh khắc , Tô Tuyết Y cúi đầu, đáy mắt tựa như sóng biển cuộn trào.

Sau một hồi lâu, thần sắc Tô Tuyết Y khôi phục bình tĩnh, y chống gậy cửa, khóa cửa .

Nàng đến chỗ .

Lúc Tô Tuyết Y đến, Thẩm Nguyệt Dao ăn cơm no .

Mạnh lão phu nhân nàng dùng cải bẹ xanh muối cải chua, liền bảo Tô Nhị Nha giúp nhổ một ít trong ruộng.

Thẩm Nguyệt Dao cũng khách khí.

Nàng cầm cải chua đưa Đại Bảo và Nhị Bảo ăn no về nhà, Tô Nhị Nha khẽ : “Tam Thẩm, con… con thể về cùng , giúp chút việc ?”

Vừa nãy lúc ăn cơm chuyện, nàng Tam Thẩm tối nay về nhào bột, sáng sớm còn dậy sớm bánh kẹp thịt.

Hơn nữa bây giờ trời còn tối, nàng nghĩ giúp Tam Thẩm chút việc.

Thẩm Nguyệt Dao : “Quả thật cần bận rộn một lát, e rằng sẽ vất vả.”

Cần xử lý hồ lô và cát căn, đều cần sức lực.

Tô Nhị Nha xúc động : “Tam Thẩm, con sợ vất vả, con sức lực.”

Thẩm Nguyệt Dao gật đầu, dẫn Tô Nhị Nha về.

Tô Nhị Nha theo bên cạnh Thẩm Nguyệt Dao học hỏi, Mạnh lão phu nhân là yên tâm nhất.

Tô Tuyết Y bàn, đáy mắt lướt qua ánh sáng lấp lánh.

Mạnh lão phu nhân rõ thần sắc Tô Tuyết Y, nhưng thể cảm nhận y trầm mặc, hẳn là đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Mạnh lão phu nhân đứa nhi tử của nặng lòng, chuyện gì trong lòng cũng sẽ giấu kín, .

Nhiều lúc, đều là Mạnh lão phu nhân nhiều, cố ý dẫn dắt câu chuyện, Tô Tuyết Y mới một hai câu.

Mạnh lão phu nhân nhịn mở miệng : “Tuyết Y, tối nay nương cùng Nhị Nha và Đại Bảo, Nhị Bảo ăn no, đa phần là nhờ thức ăn Nguyệt Dao .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-22-can-phai-song-sot-truoc-da.html.]

“Không ngờ Nguyệt Dao thể món ngon như , đây đều nội tạng heo thể thành mỹ vị.”

“Thứ rẻ, nhà nào trong thôn g.i.ế.c heo, nội tạng heo đều vứt , nghĩ những nội tạng heo vứt đây, cảm thấy thật lãng phí, , còn ngon hơn cả thịt.”

“Hay là Nguyệt Dao năng lực, nàng cái tài đó, con và Đại Bảo, Nhị Bảo sẽ đói bụng nữa, nương cũng thể yên tâm hơn một chút.”

“Còn cái bánh nữa, hóa từ bột ngũ cốc thô, trong thôn điều kiện đều lắm, chỉ thể ăn chút bột mì trắng dịp Tết, ngày thường ngay cả bột ngũ cốc thô cũng tiết kiệm ăn, nhưng bột ngũ cốc thô cơm thì khó nuốt.”

“Trước đây canh, uống xong cổ họng cũng thoải mái, nhưng cho dù là thứ như , Nguyệt Dao cũng thể chiếc bánh ngon đến thế, bây giờ hồi vị cũng thấy thơm, nếu ăn no thể ăn thêm nữa, cảm giác còn thể ăn thêm một cái…”

Mạnh lão phu nhân trong lòng quá nhiều cảm khái, nhịn lải nhải nhiều với Tô Tuyết Y.

Tô Tuyết Y nương vất vả, những chuyện kìm nén trong lòng lâu ngày cũng dễ sinh bệnh.

Cho nên chỉ cần nương chuyện, y đều sẽ yên lặng lắng .

Trước đây đa phần đều là những chuyện vặt vãnh, nhưng , lời trong lời ngoài đều đang khen ngợi Thẩm Nguyệt Dao.

Điều khiến Tô Tuyết Y chút tự nhiên, hoặc thể quen.

Giữa lông mày của y đều phủ một lớp hàn quang như gió tuyết.

Ấn tượng về phụ nữ quá ăn sâu tâm trí y, nhất thời đổi thật khó.

" Nương, con xin .”

Nếu hai năm con cẩn thận gãy chân, Tô gia cũng sẽ thành bộ dạng hiện tại.

Có lẽ con sớm thông qua khoa cử, quan chức, để nương sống một cuộc sống hơn.

Tô Tuyết Y tuy bao giờ , nhưng nội tâm vẫn luôn tự trách.

Trong lòng y luôn một cây roi ngừng thúc giục y, trong n.g.ự.c cũng một tảng đá khổng lồ đè nặng.

Nhiều lúc nửa đêm giật tỉnh giấc, tảng đá khổng lồ tựa như đè nặng khiến y khó thở.

“Con xin gì, con đừng với nương những điều , nương chỉ là đang cảm thán một chút với con thôi.”

Mạnh lão phu nhân đổi cái của nhi tử về Thẩm Nguyệt Dao, nhất thời khó mà .

" Nương tạo áp lực cho con, con cứ ăn cơm ngon lành, đừng khó bản , ăn no , mới cơ hội nhiều chuyện hơn.”

Những như bọn họ, chỉ thể sống sót mới đến những chuyện khác.

Ở nơi trại lao dịch vất vả như , những năm đó, sớm dạy cho bọn họ nhiều đạo lý.

Bọn họ sớm còn là của Hầu phủ nữa .

Trước mặt thức ăn, mặt sự sống còn, phẩm giá căn bản đáng là gì.

Tô Tuyết Y tâm trạng nặng trĩu, lặng lẽ ăn cơm.

Bất kể khi nào, y ăn cơm đều phát tiếng động, mỗi cử chỉ đều mang theo thói quen từ nhỏ, toát khí chất ưu nhã, tôn quý.

" Nương, Đại Nha chứ?”

“Không , trưa nay tỉnh một , đợi chị tỉnh , nấu thuốc cho chị uống, tịnh dưỡng mấy ngày là , con cũng đừng quá lo lắng.”

“Nguyệt Dao tâm tư cẩn thận, để sẵn cơm nóng trong nồi cho Đại Nha, chị tỉnh dậy đói bụng cũng cái ăn.”

……

Tô Nhị Nha theo Thẩm Nguyệt Dao nhà, thấy nhà cửa sạch sẽ tinh tươm, nàng chút ngạc nhiên.

Nhớ đây sân nhà bừa bộn.

Tô Nhị Nha : “Tam Thẩm, cần con gì, cứ sai bảo con là .”

Thẩm Nguyệt Dao cũng khách khí : “Con giúp rửa sạch những quả hồ lô và cát căn ở góc , lát nữa sẽ dùng đến.”

Tô Nhị Nha lúc mới thấy một đống hồ lô và một đống thứ kỳ lạ đặt góc tường bên cạnh.

Mặc dù hiểu Tam Thẩm hồ lô gì, nhưng nàng hỏi.

Gà Mái Leo Núi

Nàng chỉ những cục đất lớn đó, chút kỳ lạ, “Cái đó, Tam Thẩm, những thứ chính là cát căn mà ?”

Tô Nhị Nha từng đến cát căn, cũng cát căn là gì.

Loading...