Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mèo Con Xinh Đẹp Được Ba Nuôi Nuông Chiều - 27

Cập nhật lúc: 2025-05-06 03:32:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mèo nhỏ?"

Mộ Cảnh Dật thấy có gì đó không ổn, liền tiến lên một bước đỡ lấy cơ thể đang lắc lư của cậu.

Ninh Cửu cắn một miếng vào gói đồ ăn.

Cậu có một ảo giác.

Cậu như đang cắn vào tuyến thể của tiên sinh, rất mạnh.

Ảo giác này khiến cậu nhìn anh với ánh mắt đầy ẩn ý khi được Mộ Cảnh Dật đỡ lấy cánh tay.

Mộ Cảnh Dật cố gắng lấy gói đồ ăn ra khỏi miệng cậu, nhưng phát hiện Ninh Cửu cắn rất chặt, anh không thể lấy ra được.

Anh không dùng sức kéo mạnh, mà dùng mu bàn tay mát lạnh áp vào má cậu đang nóng bừng.

"Ưm... lạnh quá..."

Ninh Cửu lẩm bẩm không rõ ràng, má nóng bừng lại cọ vào mu bàn tay anh, giống như một chú mèo con say rượu.

Đôi mắt xanh dần dần mất đi tiêu cự rõ ràng, ánh lên một chút nước mắt mơ hồ. Thế giới trước mắt trở nên mờ ảo vì nước mắt, ánh sáng dần phóng đại, đường nét dần mờ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-con-xinh-dep-duoc-ba-nuoi-nuong-chieu/27.html.]

Cậu nheo mắt, hơi thở ngày càng nặng nhọc, đắm chìm trong việc cọ xát vào lòng bàn tay anh, phát ra những tiếng thở hổn hển dễ gây hiểu lầm.

"Tiên sinh... ưm... cọ cọ..."

Giọng nói khàn khàn kéo dài âm cuối, tiếng rên rỉ mơ hồ khiến người ta nóng máu.

Những ngón tay hơi thô ráp cọ xát trên gò má mềm mại, cảm giác ma sát khiến cậu mê mẩn. Ninh Cửu hoàn toàn không nhận ra đôi môi mím chặt, ánh mắt dần sâu thẳm và yết hầu chuyển động lên xuống của tiên sinh. Cảm giác mê đắm cần bạc hà mèo chỉ kéo dài vài phút, sau đó sẽ miễn nhiễm trong vài giờ.

Ninh Cửu bừng tỉnh, miệng vẫn ngậm chặt chiếc bánh mì. Bề mặt vải của bánh mì thấm đẫm nước bọt, tạo thành một lớp ướt sũng. Đôi mắt mèo tỉnh táo lấy lại tiêu cự, rồi đột nhiên mở to, tròn xoe. Cậu ngước lên nhìn tiên sinh vài giây, đầu óc trống rỗng ngừng hoạt động.

Cái gì? Mình đã làm gì vậy?

"Ninh Cửu!"

Mộ Cảnh Dật còn chưa hoàn hồn sau phản ứng của chính mình, thì đã thấy bóng trắng trước mặt thoắt cái biến mất khỏi tầm mắt, chui vào phòng chứa đồ không người ở tầng một. Mèo nhỏ hành động quá nhanh, anh thậm chí còn không kịp gọi.

Anh đứng ở cửa, gõ nhẹ.

"Mèo nhỏ, ra ăn cơm nào?"

 

Loading...