Ôn Noãn càng ngày càng mua ngựa.
Tốc độ của chiếc xe bò quá chậm!
Đã hưởng thụ qua các phương tiện giao thông hiện đại tốc độ cao như ô tô, máy bay, đường sắt cao tốc, nàng thật lòng cảm thấy quá lãng phí thời gian.
Chuyến chuyến về như , tốn hết phân nửa thời gian cho việc đường.
Ôn Gia Thụy dẫn Ôn Noãn đến một cửa hàng gỗ trong huyện, tay nghề của lão bản cửa hàng .
Ông từng giúp cửa hàng vận chuyển gỗ từ bến tàu đến đây, nên lão bản của cửa hàng ít , tính tình lạnh lùng, nhưng tay nghề của ông thì bàn, khéo léo!
Ông thể ghế trúc, gia cụ chế từ trúc, là những thứ ông thấy và học từ chỗ .
Hai , Ôn Gia Mỹ thì , sẽ ở bên ngoài trông xe giúp họ.
Ôn Gia Thụy lên tiếng chào hỏi: "Ông chủ Chu".
Tiệm gỗ lớn chia hai đầu, một đầu là nơi đặt những đồ dùng trong nhà sẵn, một đầu là nơi ông chủ đặt gỗ để chế tạo đồ dùng trong nhà.
Vụn gỗ đầy đất, gỗ gãy, còn cọc bằng gỗ.
Ông chủ của tiệm gỗ là một đàn ông hơn bốn mươi tuổi, làn da ngăm đen, dáng vẻ cao gầy nhưng Ôn Noãn cơ bắp nửa cánh tay của ông ông cường tráng.
Lão bản của tiệm gỗ lúc đang điêu khắc một mảnh gỗ, thấy thanh âm, ông ngẩng đầu thấy Ôn Gian Thụy, ông vội : "Chỗ của tạm thời việc."
"Không, đến để mua đồ."
"À, bên bản mẫu, cứ xem . Phía trền đều ghi giá, mắt cái nào thì cho , tính giá rẻ cho một chút nên đừng trả giá." Nói xong, ông cúi đầu tiếp tục điêu khắc.
Trong tay ông là mảnh gỗ, động tác nhanh nhẹn vụn gỗ bay xuống tá lả giống như hoa tuyết.
Ôn Noãn: Tay nghề đúng là !
Ôn Gia Thụy dẫn Ôn Noãn qua đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-213.html.]
Cửa hàng bày đủ các loại đồ dùng trong nhà, cũng tất cả đồ dùng cho phòng khách, thiên công sàng, khung cổ, bàn trang điểm, bàn ăn, rương hòm, hộp trang sức... Có đủ loại sản phẩm bằng gỗ từ đồ dùng lớn đến đồ dùng nhỏ, cần cái gì cũng đều .
Nàng liếc mắt đồ dùng trong nhà của những năm , vật dụng thật sự cổ nhưng tay nghề tinh xảo, chỉ là Ôn Noan cảm thấy những hoa văn điêu khắc phiền phức, vì khi vệ sinh sẽ khó khăn.
Quan trọng là nó phù hợp với phong cách ngôi nhà mà nàng thiết kế, kích thướt cũng phù hợp.
"Ông chủ, nơi của ông theo yêu cầu ?"
"Có." Ông chủ vẫn nâng đầu, lời giản dị, thừa một chữ.
Ôn Noãn qua đưa bản vẽ cho ông, ông cẩn thận buông thanh gỗ cùng d.a.o khắc trong tay xuống, cầm lấy lật từng tờ xem, đôi mắt càng ngày càng sáng, ông đè nén kích động trong lòng : "Nhiều gia cụ như cần ít nhất là ba tháng mới thể thành, cháu dùng loại gỗ gì?"
"Nơi của ông loại gỗ gì?"
"Ngoài gỗ lim tơ vàng thì cái gì cũng ."
Gỗ lim tơ vàng chỉ hoàng gia mới thể dùng. "Nếu tất cả đều dùng gỗ hoàng hoa lê thì can bao nhiêu bạc?"
"Một ngàn hai, trả giá. Gỗ hoàng hoa lê thì lâu hơn một chút, ít nhất là nửa năm."
Một ngàn hail!! Trái tim của Ôn Gia Thụy run lên. Đừng Noãn nhi dùng gỗ hoàng hoa lê nhé?
Loại đó chỉ quan lớn mới dùng.
"Noãn nhi, cứ dùng loại gỗ bình thường là , cần quá đắt!"
"Con ." Ôn Noãn thích gia cụ từ gỗ hoàng hoa lê, nhưng mà nửa năm thì quá lâu!
Ôn Noãn hỏi: "Gỗ tượng bì thì ?"
"Một trăm năm mươi lượng, trả giá."
Khóe miếng Ôn Noãn giật giật, mỗi giá đều nhắc nhở là trả giá!
mà đây là thủ công, giá mà ông xem như cũng đúng.
Ôn Gia Thụy xong liền kéo Ôn Noãn, nhỏ giọng : "Noãn nhi, chúng cũng cần gia dụng quá gấp, nếu chờ nhà xây xong bàn . Cha núi chặt gỗ từ từ , hiện tại dùng trúc ?"