Ôn Noãn lạnh lùng Chu thị: "Cái tên thiểu năng trí tuệ bổ nhào , nhận vợ, chẳng lẽ nên đá văng , còn đó để ôm , đó bà dẫn đến hiện trường bắt quả tang, sự trong sạch của hủy hoại, nên vợ của chắc?"
Ánh mắt Chu thị lóe lóe: 'Mày hươu vượn gì ! Ai là tên thiểu năng trí tuệ! Còn nhỏ tuổi mà cái miệng độc ác như thế! Có còn chút giáo dưỡng nào !"
Bà liếc mắt đánh giá bốn phía, con đĩ Ôn Nhu !
Mẹ Cường tử là Hà thị tức giận đến mức lên, duỗi tay nắm lấy gương mặt Ôn Noãn: "Con đĩ ! Một đứa ôn thần như mày mà cũng vợ con trai tao! Nằm mơi""
Thế mà còn dám đánh con trai bà , bà sẽ liều mạng với nàng!
Khóe miệng Ôn Noãn nhếch một cái, trực tiếp nắm lấy tay bà vặn ngược .
"AI Đau, đau! Con đĩ mau thả !" Hà thị đau đến mức ứa cả nước mắt.
Ôn Noãn buông tay , lạnh lùng Chu thị, ánh mắt sắc bén đến cùng cực: " cảnh cáo mấy ! Đặc biệt là bà! Đừng hòng tính kế bất kỳ ai trong gia đình , nếu sẽ khiến cho các hối hận!"
Ôn Noãn đẩy Hà thị , Hà thị trực tiếp ngã xuống đất.
Ôn Noãn thoáng qua Cường tử đang đến mức thở hổn hển như đứa trẻ, ánh mắt sắc bén lướt qua : "Đừng để thấy gọi là vợ! Bắt một trong tỷ của vợ, nếu sẽ dùng chân đá thẳng con đường sinh nở con cháu của , các đừng hối hận!"
Ôn Noãn dùng chân đá cây hải đường to bằng miệng chén ven đường.
"Bang" một tiếng cây hải đường cũng theo đó mà gãy đôi, khi cây ngã xuống, nghiêng lệch, khéo đụng trúng Chu thị.
Chu thị cây đổ xuống thì té ngã xuống đất một cái thật mạnh, bà còn tiếng "răng rắc" truyên đến từ xương cốt bà tal
Cơn đau xé lòng truyền đến từ phía eo bà taI
Đau đến mức bà chẳng thể nên lời!
Mọi : "...'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-241.html.]
Tầm mắt Ôn Noãn dừng giữa hai chân Cường tử, lạnh, giống như quỷ mị: "Nếu chịu nổi, thể thử xem."
Hà thị định duỗi tay che cái đó của con trai theo bản năng...
Mọi : "...'
Mọi bộ dáng khí thế trong nháy mắt của Ôn Noãn cho hoảng sợ, dám ho he một tiếng.
Một cô nương nho nhỏ, đùng một cái khiến cho đám đàn bà đanh đá ùa tới rào rạt lúc nãy dọa cho sửng sốt!
Ôn Noãn xoay chạy .
Lúc nãy Cường tử sợ tới mức quên cả , khi Ôn Noãn xa, mới lên tiếng lớn: "Oa oa cô nãi nãi, cháu cần cô vợ , nàng hung dữ quá, cô nãi nãi, bà tìm một vợ xinh khác cho cháu ! Cháu thích hung hăng!"
Tuy rằng Ôn Noãn xa, nhưng vẫn thấy.
Nàng dừng bước chân, xoay , về , từ cao xuống, lạnh lùng đến mức Chu thị ứa cả mồ hôi lạnh. Thẳng đến khi Chu thị nàng chằm chằm đến mức lạnh cả lưng, mới thu hồi ánh mắt, đó về phía đám : "Chu thị đang tìm cho cháu trai đích tôn của bà một vợ, các vị nhớ trông kỹ con gái và cháu gái của ! Nếu ngày nào đó chừng thêm một đứa con rểt"
Sau khi nàng xa thì mới sực tỉnh , ánh mắt Chu thị cũng giống .
"Người chẳng phúc hậu chút nào!"
"Lòng quả thật quá đen tối, bụng ý !"...
Chu thị tức giận đến mức sắc mặt xanh hồng: "Không , , đừng con di bậy.'
Ngoại trừ nhà đẻ của Chu thị thì những khác chẳng ai chuyện, chỉ lôi kéo con gái hoặc cháu gái của , nhanh chóng rời .
Có bậy , chẳng lẽ trong lòng bà ?
Coi là kẻ ngốc ?