"Ừm." Ôn Noãn thờ ơ trả lời nàng .
Những thứ đều là ngày hôm Đại Hôi cùng Tiểu Hắc mang đến, ăn hết nên bọn họ thịt khô, chờ đến cuối năm nàng sẽ tặng cho những quan hệ thiết một chút.
Hiện tại Đại Hôi cùng Tiểu Hắc đều sẽ lên núi săn thú như ngày, nhà nàng xây nhà nên mời thợ ăn cơm, vì cũng tiết kiệm ít tiên mua thịt.
"Trong nhà chỉ mỗi ? Thuần nhi và những khác ?"
"Không ở nhà".
" , Noãn nhi, thể quen Dương lão phu nhân ? Còn mấy Thuần nhi vì thể bái Lâm sư phụ ? Theo như tỷ , Lâm bao giờ nhận đồ , cả nhà luôn giấu chuyện , cũng hề !"
Ôn Noãn lấy 8 lạng đẩy ngàn cân : "Chúng chỉ mới quen Dương lão phu nhân hôm qua, lẽ bởi vì Lâm chiêu hiên đãi sĩ, thấy của tài sách, nên lẽ nhân tài vùi lấp!"
*Chiêu hiền đãi sĩ: thời phong kiến, chỉ vua chúa, quan thần hạ kết bạn với hiền tài.
Quách Thiên Ni nhịn ở trong lòng phỉ nhổ một ngụm, cái gì mà chiêu hiền đãi sĩ, nàng tin mới là lạ dol
"Noãn nhi, đừng đùa, nếu chỉ mới quen, hôm qua Dương phu nhân mời cả nhà chung một bàn? Vì Thuần nhi trở thành đồ của Lâm sơn trưởng? Là bởi vì cả nhà quen với Dương lão phu nhân đúng ? Muội cũng đại đường ca của thi lên thư viện Lộc Sơn, nên cũng bái Lâm sơn trưởng sư phụ".
"Dương phu nhân là phu nhân của Lâm sơn trưởng?" Ôn Noãn xong lời cũng khá bất ngờ.
Quách Thiến Ny: "Muội ?"
"Đã chỉ mới quen hôm qua, tất nhiên là . Tẩu tử nghĩ lừa tẩu !"
Quách Thiến Ny: "..."
"Chỉ mới quen hôm qua, vì bà mời cả nhà chung một bàn?"
Ôn Noãn: "Có lẽ Dương lão phu nhân hàng ngày dày công tu dưỡng nên tâm địa hiền lương, quen thấy thứ mắt chó xem thường , khinh nghèo yêu giàu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-254.html.]
Quách Thiến Ny: ..."
Nàng chuyện khiến nghẹn lời thì sẽ c.h.ế.t ?
Cuối cùng Quách Thiến Ni chọc cho tức giận, hỏi bất cứ thông tin gì, liền tìm một cái cớ mời bà nội cả và tứ thúc, tứ thẩm đến nhà cũ kính , đó trở về.
Nếu vì Lâm sơn trưởng và Dương lão phu nhân thì nàng đóng sầm cửa rời luôn !
Lớn đến chừng mà nàng từng trải qua sự uất ức như thế !
mà nàng vẫn nhẫn nhịn.
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt gian xảo giống như một con hồ ly, chút thông tin gì cũng hỏi .
Chỉ mệt thêm!
Quách Thiến Ni rời khỏi nhà Ôn Noãn xa, lúc thấy Ôn Nhiên đang tràn đầy sức sống chạy về, lớn trị , nàng tin thể moi gì từ miệng của một tiểu nha đầu mới bảy tuổi! Nàng lên ngăn Ôn Nhiên : "Nhiên nhi."
"Tẩu tử." Ôn Nhiên lễ phép gọi một tiếng.
Quách Thiến Ni xổm xuống: "Nhiên nhi, tẩu tử một việc hỏi , thể cho tẩu tử ?"
"Chuyện gì ? Tẩu tử chẳng là đại tài nữ ? Chuyện mà tẩu tử thì cũng càng ! Hay tẩu tử tìm đại đường ca hỏi !"
"Chuyện đó liên quan gì đến học vấn, Nhiên nhi nhất định sẽ trả lời tẩu tử , , nếu trả lời một vấn đề cho tẩu tử thì tẩu tử cho một viên kẹo ?"
Ôn Nhiên còn dùng tay nâng cằm như đang suy nghĩ: "Me của , thể ăn đồ của lạ, ! Muội thích bạc, thích ăn kẹo, ăn kẹo sẽ hư răng, trả lời một câu hỏi của tẩu tử, tẩu tử cho bạc nhé!"
Quách Thiến Ni suýt chút nữa cắn đầu lưỡi của , nha đầu c.h.ế.t tiệt quá tham tiền!
Nàng là tẩu tử của nó, cái gì mà xa lạ?
"Nhiên nhi, tẩu tử là tẩu tử của , xa lạ."