Đại Hôi cho chủ nhân của một vẻ mặt xem thường, cái gil
Tiểu tỷ tỷ hầu hạ vợ thật ! Nếu sẽ cơm ăn, còn sinh con cho
Nó thường xuyên ba loại nặng, mà bất hiếu là tội nặng nhất.
Có thể thấy sinh con là chuyện lớn, nó kéo chân saul
Lần Nạp Lan Cẩn Niên hiểu ánh mắt của Đại Hôi, chỉ cảm thấy lẽ bản nên nuôi thêm một con sói nữa, con sói càng ngày càng ngu.
Ôn Noãn đợi Nạp Lan Cẩn Nên rời liền bắt mạch cho Ôn Gia Mĩ, quả nhiên là !
Vương thị vội vàng hỏi: "Noãn nhi, , thể của tiểu cô cháu thế nào?"
Ôn Noãn nghĩ đến hai ở nhà họ Hà , cũng nên vui .
"Tiểu cô thai hơn một tháng, là nôn ói, thể vẫn còn suy nhược, nhưng cũng là vấn đề gì nghiêm trọng, ngày thường cần việc gì quá nặng nhọc, khi ăn uống cũng ăn uống đầy đủ, chú ý cân bằng dinh dưỡng là ."
Cả nhà xong liền nở nụ .
Vương thị chắp hai tay : "Bồ Tát phù hộ, tin vuil"
Ngày mai bà tới Đại Phật tự một chuyến!
Ôn Gia Mỹ sờ bụng, mặt như khó thể tin: Có thai?
Ngô thị vui vẻ : "Đây là chuyện vui lớn, tiểu , ba tháng đầu tiên là quan trọng nhất, trong thời gian bất cứ chuyện nặng nhọc nào, ngày mai cần gì, cứ ăn nhiều một chút, bồi dưỡng cho thể để năm sinh một tiểu tử tròn béo!"
Ôn Gia Mỹ : "Lam gì khoa trương như , cảm thấy vẫn ."
Bà trở về nhà đẻ để giúp mà cái gì cũng , mỗi ngày chỉ ăn uống, như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-277.html.]
Ôn Gia Thụy: "Ngày mai sẽ đem chuyện vui cho phu ."
Vương thị: "Gia Mỹ cũng trở về đó một chuyến, đó về đây! Để Hà Hoán Hồng mời đại phu kinh nghiệm khám cho con, xem thật sự mang thai . Để đại phu xem xong về nhà, ở nhà dưỡng thai chờ đứa nhỏ đời, cho hết tháng ở cữ hãy trở về, chồng của con thấy, cũng hầu hạ con ở trong tháng."
Vương thị lo lắng nhiều, Ôn Gia Mỹ đến chỗ bọn họ gần một tháng, đó phát hiện mang thai nên bà sợ con rể sẽ nghĩ nhiều, cho nên để con rể mời đại phu đến xem con gái bà mang thai bao lâu, để con rể khó chịu trong lòng.
Ôn Gia Thụy cũng nghĩ nhiều: "Dạ , cả hai chúng cùng trở về một chuyến, phu cũng lâu gặp ."
Ôn Noãn: "Cha, con cũng ! Thuận tiện xem gia cụ xong ."
"Được."
Sáng sớm ngày hôm , Ôn Gia Thụy đánh xe bò, chuẩn đưa Ôn Gia Mĩ về Hà gia thôn.
Lúc trong thôn vang lên trận pháo, ngay đó là tiếng khua chiêng gõ trống.
Ôn Noãn ngoài xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy .
Ôn Noãn chạy mới hoá là hôm nay Ôn Uyển khởi hành kinh, Chu thị cố ý mời thôn dân khua chiêng gõ trống đưa tiễn. Một trận hành động kinh động cả thôn.
Mọi đều chạy xem náo nhiệt, như qua chút giống như là vạn tiễn đưa nàng .
Ôn Uyển ở trong xe ngựa, trong lòng nhiệt tình mênh mông!
Cuối cùng bằng nỗ lực của , nàng bay khỏi tòa núi lớn, đến một nơi mà khắp nơi là vàng, cửa là sẽ gặp quý nhân!
Nàng thề, nàng nhất định ở nơi đó vững gót chân, bao giờ trở về cái nơi xó xỉnh nữa.
Sáng sớm Vương thị lên trấn mua rau xanh mà hôm nay công nhân ăn mang về, lúc gặp đội ngũ tiễn đưa, nên đành ở bên cạnh .
Hôm nay là một ngày vui lớn, Chu thị cảm thấy mặt hào quang, chẳng sợ xương cốt còn chút đau cũng vẫn một chút, xem hâm mộ ghen ghét , ca ngợi, bà cảm thấy tâm tình đều lên ít, eo cũng còn đau.