Ôn Noãn dậy: "Cảm ơn Lâm công tử! Vất vả chạy một đường đến đây, mời công tử trong phủ nghỉ ngơi một chút!"
Lâm Đình Hiên thoáng qua thôn dân còn quỳ đất, cũng từ chối: "Tuệ An huyện chúa tế tổ !"
Ôn Noãn thấy Lâm Đình Hiên vẻ chuyện , nàng cũng khách khí: "Lâm công tử phủ uống chén nóng , Ôn Noãn sẽ ."
Nói xong nàng với Hạ Bình và Phùng An: "Hai đưa Lâm đại nhân cùng hai vị đại nhân hồi phủ tiếp đãi ".
Hạ Bình và Phùng An lập tức lên cung kính mời Lâm Đình Hiên cùng hai gã hộ vệ khác hồi phủ.
Cho đến khi truyền chỉ rời , thôn dân vẫn quỳ gối mặt đất như cũ.
Thánh chỉ là truyền cho Ôn Noãn?
Ôn Noãn là Tuệ An huyện chúa?
Cả nhà Ôn Noãn lên, Ôn Gia Thụy thấy vẫn quỳ như cũ, cũng nhân tiện : "Mọi lên , cần quỳ nữa."
Tất cả vẫn phản ứng.
Vẫn là thôn trưởng phản ứng , ông dậy: "Gia Thụy, chuyện của Noãn nhi là ? Vì là Tuệ An huyện chúa? Noãn nhi, đúng, là Tuệ An huyện chúa, nàng thật sự trở thành Tuệ An huyện chúa ?"
Thôn trưởng năng chút loạn xạ!
Mọi đều Giang Hoài phủ một Tuệ An huyện chúa, nhưng mà Tuệ An huyện chúa thần bí ở ngay bên cạnh!
Trời al
Ông trời của !
Thôn dân cảm thấy bản choáng váng, giống như sét đánh ngang tai cho chấn động!
Ôn Noãn: "Cũng chỉ giúp Hoàng thượng một chuyện nhỏ, cũng ghê gớm gì".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-379.html.]
Thôn trưởng hiển nhiên tin! Ông kích động giơ ngón tay cái lên: "Rất giỏi! Ha ha... Rất giỏi..."
Những khác lúc cũng dần lấy tinh thần, một đám xông đến như ong vỡ tổ, hỏi nàng tháp canh là gì, cái gì tám mươi vạn lượng, thế mà thể Hoàng thượng ban thưởng.
Cả nhà đại phòng cũng dậy.
Chu thị vẫn quỳ gối như cũ nơi đó, vẻ mặt như thể tin, đây là cơn ác mộng thôi đúng !
Vẻ mặt cả nhà đại phòng khó thể tin cả nhà Ôn Noãn.
Ôn Gia Phú vây quanh Ôn Gia Thụy, ông nghi ngờ khi nào Ôn Gia Thụy tìm đến truyên thánh chỉ giả .
Ôn Ngọc: "Hoàng thượng nghĩ sai ? Thánh chỉ là truyền cho tỷ tỷ mới đúng chứ!"
Trong lòng tiểu Chu thị cũng nghĩ như .
Chỉ nhị phòng và tam phòng là vô cùng bình tĩnh.
Ôn Gia Thụy đối mặt với việc tranh , ông cũng vội : "Thôn trưởng, chuyện để , tế tổ !"
Trong nhà còn khách, dù thế nào cũng thể để chờ lâu. On Noãn vẫn quên chuyện !
Nàng về phía nhà đại phòng, đó mỉm với thôn trưởng: "Thôn trưởng, ông xem cha của cháu tư cách thắp hương ? Có cần để khác nhường cho ?"
Thân thể Ôn Gia Phú cứng đờ, khuôn mặt phút chốc đỏ bừng!
Trong lòng thôn trưởng cũng phấn khích, nhưng ông đè nén xuống, ông về phía vài lão nhân trong tộc: "Tất nhiên thể, chuyện lớn thật sự rạng rỡ tổ tông, phần mộ tổ tiên đều bốc khói nhẹ! Gia Thụy tư cách thì còn ai tư cách nữa? Tộc trưởng, ông xem đúng ?"
Tộc trưởng giờ phút cũng lấy tinh thần, ông Ôn Noãn và Vương thị cao hứng : "Huyện chúa, ha ha, ! Được! Ôn Noãn rạng rỡ tổ tông! Cả bộ tộc Ôn thị chúng vực dậy! Nén nhang đầu tiên của năm nay là do tứ phòng đốt, Noãn nhi dù là nữ tử nhưng cũng hề thua kém nam nhi! Là nữ tử đem vinh quang lớn lao đến cho Ôn thị chúng ! Từ nay về cháu sẽ là tấm gương cho nữ tử trong gia tộc chúng tai"
Chu thị chỉ cảm thấy cơn tức giận đang nổi lên: "Phụt!"
Thế nhưng do tức đến thở nỗi mà phun một ngụm máu.