Ông chỉ gia đình đoàn kết, sống hòa thuận, cùng tiến cùng lùi.
Sau khi Hạ Bình rời , Ôn Gia Phú vô cùng giận dữ: "Cha, lão tứ xem trọng cha, xem trọng đại ca như con! Cha cũng quản ?"
Để hạ nhân tới mời ăn cơm? Việc tính cái gì?
Không là giả vờ hiếu thuận ?
Ông Ôn về phía : "Không trách lão tứ, lúc nếu như giúp Noãn nhi một chút, ép bọn họ rời thì hôm nay cũng đến mức như thế ."
" mà lúc Noãn nhi như , rõ ràng là sắp chết, ai ..."
Ông Ôn ngắt lời : "Cho nên thể trách Tứ của con! Về con sống hòa thuận với gia đình lão tứ! Đền bù tình cảm , ?"
Ôn Gia Phú còn gì đó, nhưng Tiểu Chu thị lôi kéo, đó : "Cha, tụi con ! Nhất định hàn gắn quan hệ với nhà tứ thúc!"
Ông Ôn gật đầu: "Cha con là hiểu chuyện. Các con đều về phòng ! Ta mệt mỏi, nghỉ ngơi."
Trong lòng dễ chịu, ông Ôn cũng tâm trạng chuyện với bọn họ.
Quế Chi và lão tứ rõ ràng ly tâm với chính .
"Vậy cha nghỉ ngơi một chút, tụi con về phòng ." Tiểu Chu thị kéo Ôn Gia Phú trở về phòng.
Ôn Lượng và những khác cũng rời .
Trở phòng phía đông, Tiểu Chu thị : "Tướng công, cha đúng! Ngươi quan hệ với tứ phòng, Noãn nhi trở thành huyện chúa là chuyện , vê Uyển nhi chính là là huyện chúa! Phải ?"
Hai mắt Ôn Gia Phú sáng lên.
Tiểu Chu thị dặn dò Ôn Ngọc.
Trong nhà chỉ Ôn Ngọc kiêu ngạo, dễ dàng hỏng việc.
Trong lòng Ôn Ngọc nghẹn khuất chết, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu theo.
Ngày mồng hai tết là ngày vê thăm nhà đẻ.
Cả nhà bà cô Ôn Bảo Trân cũng trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-390.html.]
Tống Cẩm Hâm với Ôn Bảo Trân: "Bà nội, chúng cần nhà tứ biểu thúc thăm một chút ?"
Lúc bọn họ nhà tứ biểu thúc mừng nhà mới, cũng tặng lễ, như thất lễ.
Nếu như năm mới , như cũng !
Ôn Bảo Trân bĩu môi: "Có gì mà thăm?"
Quách Thiến Ni cái gì, há miệng thở dốc nhưng cuối cùng cũng chuyện Noãn nhi thành huyện chúa, Vương thị phong cáo mệnh phu nhân.
Tiểu Chu thị : "Có lẽ nhà Tứ thúc cũng Ngô Gia thôn thăm ."
Ôn Bảo Trân càng .
Miễn cho đại phòng vui. Chu thị thấy Ôn Bảo Trân mang quà tặng tới cửa, đến đây lẽ là bởi vì Uyển nhi, Tiểu Chu thị an ủi bà , cho nên bà cũng nghĩ thông suốt!
Bà chờ Uyển nhỉ xin cho bà cái cáo mệnh phu nhân là .
Sau đó bà đánh lên tinh thần, xuống giường xoa eo sai Điền thị nấu cơm chiêu đãi nhà Ôn Bảo Trân!
Ôn Gia Tường bất mãn: "Mel Vấn Nương thai, thể một nàng nấu cơm cho cả gia đình! Bảo đại tẩu tới giúp nấu cơm !"
"Sao nào? Có thai thì sai nàng ? Nữ nhân nào sinh con? Đại tẩu của ngươi tiếp khách! Làm như thế nào? Cưới vợ liền quên mel Ngươi đây là tức c.h.ế.t ?" Chu thị ôm n.g.ự.c như hộc máu.
Điền thị vội lôi kéo .
Ôn Gia Tường còn dám gì?
Ngày đó đại phu nàng suy nghĩ nhiều nên khó thở mới hộc máu! Đừng chịu thêm kích thích thì !
Mà cả nhà Ôn Noãn thật sự đều nhà ngoại, Ôn Gia Mỹ và Vương thị cũng .
Trời còn sáng cả nhà mang theo quà tặng xuất phát phủ thành, chúc tết Lâm sơn trưởng cùng nhà Lương tri phủ , đó nhà ngoại, ở nhà ngoại ăn cơm trưa và cơm chiều xong mới về nhà.
Khi về đến nhà thì trời tối đen như mực.
Người một nhà nhà lâu, sân ngoài liền gõ vang "Bang bang"!
"Tứ ! Tứ ! Cứu mạng! Mau mở cửa!"