Vương thị đang trộn bột mì, Phùng Tiểu Kiện tới thông báo, là ông Ôn tìm bà
Bà cũng thèm nâng đầu lên, : 'Không gặp!"
Ông Ôn thấy Vương thị chịu gặp thì lập tức tìm Ôn Gia Thụy, nhưng mà Ôn Gia Thụy ngoài.
Ông Ôn còn cách nào, chỉ thể xám xịt về nhà.
Chu thị và Ôn Gia Phú đang ở trong nhà chờ tin tức của ông , thấy dáng vẻ cụp đuổi ủ rũ của ông thì gì rõ nữa!
"Sao ? Vương thị gặp ông đúng ? Hiện tại là tứ phẩm cáo mệnh phu nhân, nào còn để mắt đến tướng công là ông nữa!"
"Được , Quê Chi như , chỉ là bà còn nguôi giận mà thôi!"
"Cha, đại nương chịu gặp thì cha tìm lão tứ ? Cha là cha của lão tứ, cho một trăm lá gan, cũng dám gặp chat"
Nếu sẽ gán cái danh bất hiếu, Ôn Gia Thụy sẽ kết quả !
"Tứ của con ở nhà, chờ buổi chiều trở về, cha tìm hỏi về chuyện rau dưa dưỡng sinh!"
Chỉ là Ôn Gia Thụy quá bận, mỗi ngày đều là sớm về khuya, liên tiếp nhiều ngày ông Ôn đều tìm thấy .
Ông Ôn Chu thị phiền đến cách nào, hàng ngày trưởng tử về nhà đều là mặt ủ mày ê, tửu lầu một vị khách nào cả, ngay cả tiên công và tiên thuê cửa hàng cũng lỗ vốn.
Chiều tối ngày hôm nay, ông Ôn chờ ở ngoài cổng nhà Ôn Noãn, quyết tâm gặp nhi tử của .
Ông cách nào với Quế Chi, đối với Quế Chi, trong lòng ông luôn chút chột .
lão tứ là con của ông , sẽ thể gặp cha là ông , đúng !
Hôm nay Ôn Gia Thụy tửu lầu một chuyến, xưởng gốm sứ và xưởng tạo giấy ở vùng ngoại thị trấn giúp đỡ việc, mãi cho đến trời tối, đều kết thúc công việc, ông và thủ công cùng ăn cơm mới trở về.
Lúc trời tối , ông mới cưỡi ngựa về đến nhà, mới nhảy xuống ngựa, ông Ôn từ trong bóng đêm chui ngoài.
Dọa ông giật : "Cha? Sao cha ở chỗ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-442.html.]
"Lão tứ ! Con cha tìm thật lâu!"
Ôn Gia Thụy: "..."
"Cha tìm con chuyện gì?"
"Con thể đưa rau dưa dưỡng sinh cho tửu lầu của đại ca con ."
Ôn Gia Thụy thì chú thất vọng, quả nhiên vẫn từ bỏ.
"Cha, chuyện con cách nào cả, đây là Thập Thất gia gửi bán ở tửu lầu bọn con, ngay cả bọn con cũng từ ral Kiếm bạc cũng là tửu lầu của bọn con."
Ông Ôn ngờ đáp án là như : "Vậy ! Vậy con thể hỏi Thập Thất gia một chút, cũng nhờ tửu lầu của đại ca con bán đồ ăn dưỡng sinh ."
"Cha, vì mỗi ngày đều giới hạn món ăn dưỡng sinh, là bởi vì rau dưa khó trông! Nói cách khác, ai mà kiếm nhiều tiên chứ, mỗi ngày bán nhiều một chút chứ, đúng ? Thập Thất gia mỗi ngày giới hạn một trăm phần cũng thể cung ứng ! Cha trở về với đại ca ! Đừng nghĩ đến rau dưa dưỡng sinh nữa."
Những lời đều là Ôn Noãn bảo ông như .
"Vậy ! Vậy con thể chia một nửa món ăn dưỡng sinh cho tửu lầu của đại ca con ? Hiện tại tửu lầu của đại ca con thật sự ế ẩm, một vị khác nào cả. Lượng nhi còn ..."
Lúc cánh cổng mở , một tiếng sói tru lên, một bóng đen trực tiếp nhào về hướng ông Ôn.
Ông Ôn đè mặt đất, răng nanh sắc bén đụng cổ của ông , cả ông run lên, trực tiếp dọa tè trong quần!
Xong ! Chết chắc !
"Đại Hôi!" Một giọng lạnh lẽo vang lên, ngay đó là một bóng dáng màu xám bạc .
Đại Hôi nhanh chóng bò lên, chạy đến bên Nạp Lan Cẩn Niên, lắc cái đuôi.
Đại Hôi thè lưỡi: Làm dơ hàm răng của
Máu của ông già chua thối!
Nó súc miệng!