Giang Đào lắc đầu: "Ngươi là ai? Thôi mặc kệ ngươi là ai! Các ngươi mau chóng thu dọn đồ đạc chạy lấy ! Nếu sẽ bảo tới đuổi các ngươi , như sẽ khó coil"
"Không!" Ôn Noãn lạnh lùng .
Lúc đại hoàng tôn mang theo đám Ôn Uyển , thoáng qua trang trí trong tiệm một chút, ngạc nhiên vẻ !
Ôn Ngọc và Ôn Uyển cũng đồ sứ tinh xảo xinh mắt lóe sáng mù mắt!
Đây là đồ sứ do Ngô gia ? Đẹp quá !
Ánh mắt của Ôn Uyển về phía Ôn Noãn: Chẳng lẽ Ngô gia là hợp tác cùng .
Người Ngô gia tuyệt đối bản lĩnh đồ sứ như , quan trọng là dựa ?
Ôn Uyển chợt suy nghĩ.
Giang Đào cung kính hành lễ, đó : "Đại hoàng tôn, bọn họ rời ."
Đại hoàng tôn lạnh lùng hừ một tiếng: "Gan chó thật lớn! Thua thi đấu, Nạp Lan quốc tổn thất nặng nề! Còn dám ăn va ?"
Ngô Khải Hoa: "Kết quả còn , chúng còn thual"
Ôn Ngọc: "A, đây là chuyện ván đóng thuyền ? Không tự lượng sức tham gia thi đấu, các ngươi điều thương gia của Nạp Lan quốc tổn thất bao lớn ! Hủy bỏ tư cách của các ngươi là đại hoàng tôn nhân từ rôi!"
Đại hoàng tôn ngừng quan sát đồ sứ giá trưng bày, vẻ ngạc nhiên trong ánh mắt càng ngày càng nồng đậm.
Ôn Uyền giỏi xem mặt đoán ý, ý nghĩ chợt lóe, đúng lúc mở miệng . Nàng với giọng mềm mại, vẻ mặt như suy nghĩ cho đối phương: "Đại cữu, đại hoàng tôn là nể mặt Tuệ An quận chúa nên mới hủy bỏ tư cách mà thôi, nếu thua trận thi đấu quan trọng như thì sẽ xử phạt! Bình thường là phạt mười vạn lượng bạc trắng!"
Trong lòng đại hoàng tôn khẽ chuyển động, liếc Ôn Uyển với ánh mắt tán thưởng.
Ngô Khải Hoa: "Trước khi tham gia thi đấu, hội trưởng thua cũng ! Hơn nữa còn kết quả, chúng vẫn thual"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-547.html.]
Ôn Noãn rõ biểu cảm của mấy , trong lòng lạnh lùng.
Không thua? AI Không thua cũng sẽ thual
Đại hoàng tôn: "Hội trưởng tính là triều đình mới tính! Làm triêu đình tổn thất nặng nề như thể bỏ qua ?! Nếu kết quả, tất cả những đồ sứ đều tịch thu, coi như bồi thường tổn thất của triều đình!"
Đại hoàng tôn cũng đổi ý định, đem đuổi nào lời bằng chiếm những đồ sứ ?
Hắn thoáng qua thị vệ bên , thị vệ lập tức ngoài.
Thấy bọn họ chắc chắn như , vì đề phòng vạn nhất, đại hoàng tôn liền phái qua xem.
"Chúng ở chỗ chờ kết quả ! Dương Dũng, Dương Siêu, các ngươi canh giữ ở ngoài cửa! Trước khi kết quả, đừng cho khác tới mua đồ sứ ở nơi !"
"Vâng!"
Tỷ thí kết thúc, lúc là thời điểm các thương khách tham quan mua sắm khắp nơi. Đại hoàng tôn đây là chiếm đồ sứ nơi của riêng!
Đồ sứ tinh xảo xinh như giá trị xa xỉ, chằng trách động lòng!
Ôn Uyển đưa mắt hiệu cho đại hoàng tôn.
Đại hoàng tôn thấy Ôn Uyển nháy mắt ám chỉ với , nghĩ đến gần đây nàng mang niềm vui sướng cho , cũng ngại ở mặt cho nàng chút mặt mũi, duỗi tay xoa đầu nàng , cưng chiều : "Lam ? Là kiện đồ sứ nào ?"
"Không , chúng khắp nơi dạo một chút ! Ta còn đồ sứ của nhà khác một chút!" Gương mặt xinh của Ôn Uyển đỏ lên, lắc đầu, càng thêm vẻ xinh động lòng .
Giọng mềm mại uyển chuyển, ngọt, mềm, đại hoàng tôn cảm thấy xương cốt của mềm nhữn.
"Được. Vậy dẫn nàng dạo khắp nơi một chút. Nhìn trúng cái gì cho , mua cho nàng!" Đại hoàng tôn kéo tay Ôn Uyển, dẫn theo nàng ngoài.
Tay cầm chút chặt.
Ôn Ngọc đắc ý, chỉ cần đại hoàng tôn vẫn luôn đối xử với tỷ tỷ như , về nhà bọn họ cái gì mà ?