Hoàng Hậu Ôn Noãn chảy mồ hôi đầy đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng thì lạnh lùng .
"Vâng!" Thái giám vội vàng sắp xếp.
Thái giám rời thì Thái Hậu đến.
Dưới ánh mặt trời, Thái Hậu mặc một bộ phượng bào màu vàng kim, nét mặt tỏa sáng, ung dung hoa quý, vô cùng xinh !
Ngay cả hoa tươi ở Ngự Hoa Viên cũng sánh bằng.
Sắc mặt Hoàng Hậu chút khó coi hành lễ với Thái Hậu: "Thái Hậu Cát Tường!"
Ôn Noãn cũng nhân cơ hội xoay vén áo thi lễ với Thái Hậu: "Thái Hậu phúc khang, Bát công chúa cát tường."
Thái Hậu cũng Hoàng Hậu một cái, dịu dàng với Ôn Noãn ướt dầm đề: "Ai gia còn tưởng là ngươi cung , ngươi đánh rơi đồ ở Khang Ninh cung. Bát công chúa, con dẫn Tuệ An quận chúa trở về lấy ."
"Vâng!" Bát công chúa vội vàng chạy đỡ Ôn Noãn rời .
Hoàng Hậu thấy Ôn Noãn bát công chúa đỡ rời .
Bà cũng thuận thế lên.
Bộ xương già của bà còn uốn gối hành lễ, thật sự là chịu nỗi!
Hơn nữa bà cảm thấy chân của chút ngứa và đau, giống như con sâu gì đó cắn một chút.
Bà cúi đầu thoáng qua, nhưng phát hiện gì cả.
Lúc Thái Hậu mới dời ánh mắt Hoàng Hậu: "To gan! Hoàng Hậu! Ai gia miễn lễ ?"
Hoàng Hậu: '...'
Gương mặt của Hoàng Hậu đỏ lên, bất đắc dĩ vén áo thi lễ: "Thần dám!"
Bà thầm mắng ở trong lòng, rốt cuộc là ai mật báo?I
Xem bà g.i.ế.c c.h.ế.t đó !
Rõ ràng bà đuổi tất cả trong Ngự Hoa Viên , còn sai canh giữ ở khắp nơi mà.
Lúc bầu trời một con diều hâu bay ngang qua.
"Betl Bet
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-564.html.]
Một đống phân chim rơi chiếc quạt giấy đỉnh đầu Hoàng Hậu.
Mọi : "...'
Cung nữ thoáng qua, vội vàng lấy quạt .
Ánh nắng mặt trời lập tức chiếu rõ ràng nếp nhăn lớp phấn dày cộm của Hoàng Hậu!
Gương mặt của Hoàng Hậu lập tức đen thui: "Mẫu hậu!"
"Hửm?" Thái Hậu lên tiếng, giọng ngọt ngào tươi .
Đâu giống phụ nhân ba mươi mấy tuổi!
"Mẫu hậu quên miễn lễ!" Hoàng Hậu cảm thấy chân cùa ngứa đau, nhịn mà lên tiếng nhắc nhở.
Lúc Hoàng Hậu sai dọn ghế dựa đến. Thái Hậu đáp bà , chỉ một chỗ bóng cây: "Để ở đây !"
Thái giám thoáng qua Hoàng Hậu, thoáng qua Thái Hậu, dám , vội đặt ghế dựa ở bóng cây cách đó xa.
Thái Hậu trẻ tuổi hơn Hoàng Hậu nhiều, thể sống lâu bao nhiêu năm!
Thái Hậu qua, xuống, đó với cung nữ vẫy quạt ở phía Hoàng Hậu: "Lại đây quạt cho ai gia một chút, nóng c.h.ế.t ai gia !"
Hoàng Hậu: ...'
Hai cung nữ thoáng qua Hoàng Hậu, chần chờ một chút, đó yên lặng qua.
Hoàng Hậu: "..."
Lúc Thái Hậu mới với Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu, ngươi mẫu nghi một quốc, mặc dù tuổi lớn, nhưng mấy thứ lễ nghi cũng thể hoang phel Nếu sẽ mất mặt hoàng gia! Gần đây một phòng của Hoàng Hậu ngươi đủ hoàng gia mất mặt ! Ai gia cũng mặt mũi gặp khác! Vừa ai gia thấy ngươi hành lễ mà cơ thể rung rung, khí chất của mẫu nghi một nước đều mất hết! Hôm nay lúc ai gia rảnh rỗi nên chỉ dạy ngươi một chút !"
Giọng điệu , đáng chết, cao cao tại thượng gợi đòn!
Giống hiệt nào đó lúc !
Hoàng Hậu: ....'
Sau khi Ôn Noãn bát công chúa kéo rời khởi Ngự Hoa Viên, bát công chúa gương mặt đỏ ửng của Ôn Noãn, nhịn mà lo lắng : "Noãn Noãn, cô chứ? Có thể cảm nắng ? Chúng mau trở về uống chén chè đậu xanh ướp lạnh giải nhiệt ."
Ôn Noãn lau mồ hôi trán, : "Không việc gì, đây chỉ là việc nhỏ!"
"Làn da phơi đỏ ! Đi, bôi chút thuốc mỡ cho cô. Hoàng Hậu thật quá đáng! Rõ ràng dạy dỗ tôn tử, kiểm điểm mà còn nhân cơ hội trả thù! là tính đổi, lòng hẹp hòi, bụng hẹp hòi, uổng vì quốc mẫu..."
Bát công chúa lẩm bẩm lầm bầm một đường!