Ngày hôm là Tết Trung Thu, Ôn Noãn lập tức tới huyện Nam Ninh.
Hai ngày Nạp Lan Cẩn Niên việc, nơi nào.
Đến Trung Thu cũng thấy cùng Phong Niệm Trần.
Chỉ đến khi tới huyện Nam Ninh sẽ gặp.
Cũng bảo Lâm Đình Hiên đánh xe ngựa đưa Ôn Noãn .
Bát công chúa cùng Ôn Nhiên cũng theo.
Bởi vì Phong Niệm Trần định đưa Ôn Nhiên lên núi lớn hái thuốc, thuận tiện để Ôn Nhiên một chút về thảo dược hoang dại.
Ôn Nhiên tri thức lí luận mạnh, nhưng mà nhiều tên của thảo dược quý hiếm cùng dáng vẻ trưởng thành của nó nàng vẫn .
Nam Ninh huyện ở đầu phía nam phủ Giang Hoài, nơi đó là một huyện nhiều núi lớn.
Vùng núi chân chính.
Đường xá từ huyện Ninh Viễn đến huyện Nam Ninh tính xa, roi thúc ngựa đến một ngày là đến, cho nên đường cũng xây dựng trạm dịch.
mà bởi vì Nam Ninh huyện khá nhiều núi, càng theo phương hướng về huyện Nam Ninh thì thể thấy càng nhiều núi!
Núi cao lớn, cao ngất trong mây!
Đường núi dễ , Lâm Đình Hiên lo lắng Ôn Noãn say xe, nên xe ngựa nhanh, đó đến buổi chiều một trận mưa to, bọn họ tránh mưa hết nửa canh giờ.
Hơn nữa khi trời mưa, con đường trở nên lầy lội, vì thế đường càng chậm.
Khi đến chạng vạng, bọn họ mới chỉ một nửa lộ trình, đến một cái trấn nhỏ.
"Ôn cô nương, trời sắp tối , đường dễ , đêm nay chúng đành dừng chân ở trấn chứ?"
"Được!" Ôn Noãn cũng đường núi lầy lội cơn mưa to cho giận!
Thật sự tu sửa con đường mài
Lâm Đình Hiên tìm một gian khách điếm ở trấn mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-595.html.]
Phía bọn họ một nam một nữ đang theo, Ôn Noãn nhận là mà nàng thấy ở trong cung ngày đó, là bạch y cô nương của Thần Y Cốc.
Giả Tĩnh Như cũng nhận Ôn Noãn cùng Bát công chúa, kinh ngạc.
Lâm Đình Hiên tiến lên hỏi : "Chưởng quầy, cho bốn gian thượng phòng."
"Không bốn gian thượng phòng, chỉ một gian!"
Đây là một trấn nhỏ của vùng núi, khách điếm của trấn chỉ một nhà, vì nhiều phòng lắm.
Hiện tại đúng dịp ngày hôm là Tết Trung Thu, huyện Nam Ninh nhiêu ở bên ngoài mưu sinh về nhà đoàn tụ, ngày thứ hai ngoài mưu sinh.
Buổi chiều mưa to, trì hoãn tiến độ lên đường của .
Rất nhiều cũng là lúc đặt chân đến trấn .
Cho nên dường như khách điếm chật kín , chỉ còn một gian thượng phòng.
Lý Chí Hạo chưởng quây khách điếm chỉ còn một gian thượng phòng, nhanh chóng lấy thẻ bài của Thần Y Cốc: "Chưởng quây, là tử Thần Y Cốc, một gian thượng phòng!"
Chưởng quầy là của Thần Y Cốc, mặt lập tức hiện lên một tia cung kính, lập tức cung kính : "Được, một gian thượng phòng, lập tức đăng ký."
Lý Chí Hạo với Giả Tĩnh Như: "Sư , phòng cho ở."
Bát công chúa thấy thì khó chịu : 'Chưởng quầy, rõ ràng là chúng khách điếm hỏi phòng cho khách mà, tại ông đem phòng cho ?"
Nếu mà bọn họ thuê một gian thượng phòng, thì cũng thể tạm chấp nhận một đêm!
Lâm Đình Hiên ngủ ở xe ngựa là , hiện tại thời tiết cũng lạnh.
Chưởng quầy khách điếm nhận : "Thật xin vị cô nương , chủ nhân chúng từng nhận ân huệ của Thần Y Cốc, rằng cứ là Thần Y Cốc thì đều thể ưu tiên ở, hơn nữa cần trả bạc! Khách điếm chúng vĩnh viên cung cấp miễn phí chỗ dừng chân cho của Thần Y Cốc!"
Bát công chúa về phía Lý Chí Hạo: "Sao ngươi thể hổ như ! Rõ ràng là chúng khách điếm ! Trấn cũng chỉ một gian khách điếm , ngươi đoạt thì chúng ở nơi nào?"
"Các cô ở nơi nào, thì liên quan gì tới ?"
Bát công chúa bùng nổ tức giận!
Người là nào?
Quả thật chính là kẻ xa !