Ôn Hậu hành lễ với Bát công chúa, mắt mang ý : "Bát công chúa."
Bát công chúa lập tức "vèo" một cái chui trong cánh cửa, nhanh như chớp thấy bóng !
Ôn Hậu: "..."
Sau đó lắc đầu bật .
Hai ngày , trời trong nắng ấm.
Thừa dịp thời tiết , Ôn Noãn vòng quanh kinh thành một vòng.
Nàng cảm thấy quá 5 năm, kinh thành sẽ bởi vì dân cư và việc trị an mà bắt đầu mở rộng diện tích.
Xây dựng thêm về bốn phương tám hướng là khả năng, như sẽ tốn nhiều của cải.
Chắc là sẽ chỉ tiến hành mở rộng ở một phía mà thôi.
Ôn Noãn xem khắp nơi, cảm thấy nơi khả năng nhất chính là mở rộng ở cổng thành phía nam.
Bởi vì nơi khá nhiều đất hoang rừng rậm hoang dã, ít ruộng , cũng ít thôn, đủ nơi để phát triển.
Ôn Noãn còn đang suy tư thì Tiểu Hắc bay tới, ở chân nó mang theo một bức thư gửi từ quê tới.
Là do nàng gửi tới.
Ninh Hoài Kiệt mời bà mối tới cửa cầu hôn?
Ngô thị thư tới để hỏi ý kiến của nàng và Ôn Gia Thụy.
Sao đột nhiên như thế?
Ôn Noãn báo việc với Ôn Gia Thụy, hai cha con thương lượng một lúc, quyết định sẽ trở về quê một chuyến, nhưng Ôn Gia Thụy đợi ngày mai tham gia buổi săn thú với Hoàng Thượng xong mới về . Còn Ôn Noãn thể xin vắng mặt để về quê .
Lúc Ôn Noãn trở phòng, nàng bảo Vạn Quân tới nha môn mua đất.
Rất nhanh Vạn Quân trở : "Quận chúa, những mảnh đất hoang và rừng hoang dã mà mua chủ tử mua hết từ mấy năm ".
Ôn Noãn: "..."
"Vậy chúng liền chọn đất hoang xa hơn một chút để mua !"
Vạn Quân: "Chỗ nào thể mua thì chủ tử đều mua , nếu quận chúa cần dùng, là một câu với chủ tử?
Ôn Noãn: "..."
Hắn cần như ? Ăn thịt thì thôi, cũng để chút canh cho khác uống chứ!
Sao mua hết tất cả là chuyện như thế nào?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-703.html.]
Lúc Nạp Lan Cẩn Niên cầm một cái hộp thật dài, đến: "Nói cái gì?"
Vạn Quân hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên: "Thưa chủ tử, quận chúa mua những mảnh đất hoang ở bên ngoài cửa thành phía nam.
Nạp Lan Cẩn Niên xong liền Ôn Noãn một cái, trong mắt mang theo tán thưởng.
Ánh mắt của nha đầu quả nhiên lâu dài.
"Muội mua đất hoang ?" Ôn Noãn: "Kinh thành ít cửa hàng, tìm một đất hoang ở ngoài kinh thành để xây cửa hàng".
Nạp Lan Cẩn Niên vén vạt áo xuống mặt Ôn Noãn: "Muốn xây ở chỗ nào thì cứ xây ở đó! Muốn xây thế nào thì cứ xây như thế".
Ôn Noãn: "Ta mua một khối đất hoang của nhé!"
Nạp Lan Cẩn Niên nàng một cái: "Của còn của ?"
Còn cần mua ?
Ôn Noãn: "..."
Về , hình như đúng là như !!!
Nạp Lan Cẩn Niên đặt cái hộp tỉnh xảo ở bàn, đẩy đến mặt nàng: "Nhìn xem."
"Cái gì?"
Ôn Noãn duỗi tay mở hộp , đó phát hiện là một cái cung bạc nhỏ xinh.
Nàng liếc mắt một cái liền thích.
Cầm lên, phát hiện nặng như trong tưởng tượng, nàng còn tưởng rằng sẽ khá nặng.
thật sự nhẹ, còn nhẹ hơn cả gỗ.
Rất thích hợp cho nữ tử dùng.
"Đây là loại thiết gì?" Ở kiếp Ôn Noãn cũng từng thấy loại thiết nhẹ như thế.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Đây là bạc huyền thiết, nó nhẹ hơn huyền thiết nhưng độ cứng rắn hề kém hơn huyền thiết. Ta còn một bộ áo giáp cho . mà vẫn xong".
"Bạc huyền thiết? Chưa từng qua. đưa cung tiễn cho gì?" Ôn Noãn hỏi.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Dùng cho việc săn ngày mai".
Khóe miệng Vạn Quân co giật, dùng cung tiên từ bạc huyền thiết để săn?!
Không khi Hoàng Thượng thấy sẽ cảm nghĩ gì?
Ôn Noãn: " ngày mai về huyện Ninh Viễn, thể săn".