Ngay lúc tất cả , bao gồm các binh lính tỉnh của Nạp Lan quốc ở đài đều cho rằng Lâm Đình Hiên sẽ chân thì cánh tay của Lâm Đình Hiên chuyển động!
Một quyền!
Lâm Đình Hiên đ.ấ.m một quyền lên mặt của Hầu Cách Phàm.
Cơ thể cao lớn của Hầu Cách Phàm lảo đảo một chút, liên tục lui về phía , mãi cho đến khi ngã thật mạnh xuống lôi đài vẫn thể định cơ thể của !
Đế Quân Minh trực tiếp bẻ tay vịn ghế dựa xuống!
Cùng lúc đó.
Trên lôi đài thứ tư, Tào Tử Hào đối dầu với Lục Thần Phong, cũng là Tào Tử Hào chuyển động , bởi vì đánh cược, cho nên mấy dự thi của các quốc gia ờ đài đều nghĩ chọn cách cố gắng né tránh chiêu thứ nhất của đối thủ Nạp Lan quốc.
Tào Tử Kiến nhào về phía , vai trái nghiêng qua một bên, chân như chuẩn nâng lên.
Lục Thần Phong nhanh chóng né tránh ve hướng trái ngược.
Cơ thể của Tào Tử Kiến chợt lóe, chân trái duỗi , Lục Thần Phong cảm thấy bụng đau đớn, cả lập tức bay ral
Vai trái chuyển động, vì là chân trái?
Lôi đài thứ năm, một bóng bay xuống lôi đài!
Lôi đài thứ bảy, cũng một bóng bay xuống lôi đài!
Trong nháy mắt, nền đất lót đá xanh, bốn đại hán cuộn tròn cơ thểi
Mọi : "!II"
Một chiêu!
Thật sự là một chiêu!
Sao thể ?!
"Hay!!!"
"HaylIII"
"Nạp Lan quốc tất thắng!"
"Nạp Lan quốc tất thắng!"
Binh lính tinh ánh của Nạp Lan quốc kích động đến mức tất cả đều lên, sức hò hét!
Ở trong cảnh trường lặng ngắt như tờ, giọng của bọn họ vẻ cực kỳ vang dội!
Cái ly bằng vàng trong tay quốc chủ Đông Lăng quốc siết chặt đến biến hình.
Chu Thanh Hoa sờ móng tay, ánh mắt sâu thẳm, khó phân biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-794.html.]
Hoa Cảnh Hạo trực tiếp bóp nát chiếc nhẫn ngón tay thành hai nửa!
Thế mà thật sự thắng!
Điều th人l
Khóe miệng Ôn Noãn nhếch lên tạo một vòng cũng lớn nhất, trong ánh mắt tràn đầy ngôi , nàng về phía Nạp Lan Cẩn Niên:
"Thắng! Ta chuẩn giàu to !" Nạp Lan Cẩn Niên mỉm , bởi vì nào đó vui vẻ nên cũng vui vẻ, con ngươi chan chứa tình cảm: "Ưm, thắng, tất cả tiền đặt cược lấy đều thuộc về , khen thưởng! Là dạy dỗ !"
Ôn Noãn: "Không tất cả đồ vật của cũng đều là của ?"
Nạp Lan Cẩn Niên bật : " ! Tất cả đều là của !"
Ôn Noãn: 'Không lấy đồ vật của khen thưởng cho tal Ta đồ vật khác!"
Nạp Lan Cẩn Niên dung túng: "Có thể. Đi đòi nợ !"
" !" Ôn Noãn nhanh chóng về phía quốc chủ Đông Lăng quốc và đám Đế Quân Minh.
"Mấy các ngươi nhớ đừng quyt nợ đó! Có vô đôi mắt đang ! Quốc chủ Đông Lăng quốc, ngọn núi Lăng Sơn là của bổn quận chúa! Thái Tử Bắc Minh, từ nay đảo Minh Dương cũng là của bổn quận chúa! Lục hoàng tử Nam Cương, Kỳ Linh sơn là của bổn quận chúa! Tam hoàng tử Tây Hoa, Ngọc Hoa Sơn và Ngọc Miên Sơn cũng thuộc về bổn quận chúa!"
Ôn Noãn điểm danh từng một, như là lo sợ bọn họ hối hận !
Quốc chủ Đông Lăng quốc: "Hiện tại lời quá sớm ? Còn thi đấu lôi đài xong !"
Đế Quân Minh gật đầu: "Tuệ An quận chúa sốt ruột cái gì, là cô sợ chính thua trận cho nên mới sốt ruột như chứ?"
Ôn Noãn lắc đầu, ánh mắt về phía lôi đài: "Nhanh ?"
Hai theo ánh mắt của nàng về phía lôi đài.
lúc , bốn bóng lôi đài cùng bay xuống!
Hình ảnh quen thuộc đến mức nào!
Hình ảnh kích động lòng đến mức nào!
Trên lôi đài thứ nhất, Lâm Đình Hiên bình tĩnh : "Đại nhân, thể gọi tiếp theo!"
"Người tiếp theo!" Trọng tài lễ quan nhanh chóng la lớn.
Lúc mới đầu ông còn khiếp sợ, đến bây giờ tập mãi thành thói quen!
Dù ông cũng chứng kiến từ Vạn Quân lúc .
Người tiếp theo nhanh chóng lên lôi đài, cũng là nhanh một bóng bay xuống đài!
Các lễ quan trọng tài khác cũng tiếp theo.
Mỗi một lên đài, từng bóng bay xuống đài, cứ thế lặp bốn , thi đấu kết thúc!
Kết thúc?!