Tâm trạng trở nên trâm trọng một cách khó hiểu!
Ôn Noãn: "Vậy, xác định phận của những đó ?"
"Không , một chứng cứ nào cả, chứng minh phận ." Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu.
Ôn Gia Thụy nhịn mà mắng một câu: "Suc sinhI"
"Thẩm vấn gì? Trịnh phủ nhiều như , chắc cũng một chân tướng đúng !" Ngô thị hỏi.
"Tạm thời còn thẩm vấn gì. Gã sai vặt của Trịnh Dương những đó đều chở từ nghĩa trang về đây, Trịnh Dương ngõ tác, nhưng mà Ngũ công chúa cho phép, cho nên lén lút học tập. Hắn những đó đều vận chuyển từ nghĩa trang về cho học tập. Sau đó Trịnh Dương thương xót bọn họ, hy vọng bọn họ dùng một phương thức khác tiếp tục tồn tại, cho nên chôn ở gốc cây, an táng bọn họ."
"Đều là bậy! Mệt nghĩ !" Ôn Gia Thụy tức giận !
"Chó má!" Ôn Hậu cũng đập bàn, tức giận .
Ôn Noãn nghĩ đến cái gì đó, nàng : "Vào ban ngày, Trịnh Dương những cây đào đó là bắt đầu trồng từ năm mười bốn tuổi. Hắn nhớ rõ thời gian gieo trồng của mỗi cây."
Ôn Noãn thuật những lời Trịnh Dương với nàng lúc .
Đáng tiếc là lúc nàng kịp hỏi gì, Trịnh Dương cố ý giả vờ nhảy từ cây xuống, nàng vốn định hỏi thời gian gieo trông của từng cây đào ở đó.
Lúc đó nàng cảm thấy mốc thời gian quan trọng.
nàng cũng ngờ mục đích trông cây đào của là như thế !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-860.html.]
"Ta nghĩ thời gian trông cây lẽ là thời gian những đó sát hại. Nếu những đó là nữ tử trong dân gian, xem thử chỗ Thuận Thiên phủ ai tới báo án nữ nhi nhà ai mất tích trong thời gian đó , điều tra từ chỗ là thể xác định phận của những ở gốc cây."
Nạp Lan Cẩn Niên nhẹ nhàng nhéo cái mũi của Ôn Noãn: "Nha đầu, giúp một việc lớn!"
Nói Nạp Lan Cẩn Niên lập tức buông chén đũa xuống, lên: "Bà nội, Ôn thúc, thím, từ ăn, cháu bận việc !"
Ôn Gia Thụy nhịn mà khuyên nhủ: "Cho dù bận cũng thể ăn no !"
"Không , cháu cũng ăn kha khá ." Nạp Lan Cẩn Niên vội vàng rời .
Ôn Linh nhịn mà hỏi: "Có khi xác định phận tàng cây là thể chứng minh Trịnh Dương g.i.ế.c hại bọn họ ? mà chứng cứ ? Làm chứng minh?"
Ôn thuần: "Xác nhận phận thì chuyện sẽ dễ điều tra hơn nhiều, nhiều cách tìm chứng cứ! Thể nào những nữ tử đó cũng một ít vật phẩm trang sức, những vật phẩm trang sức nơi nào, thể tìm thấy từ hạ nhân Trịnh phủ. Nói chừng tham lam giấu ! Có thể xem đây là điểm đột phá để phá án."
Ôn Thuần nêu một ví dụ.
Ôn Nhiên phụ họa: "Nếu những trang sức đó vẫn còn giấu trong Trịnh phủ, những nhà thể nhận ral Nếu đưa cầm đồ, chắc hẳn trong tiệm cầm đồ ghi chép ."
Ôn Hậu gắp một đũa rau xanh bỏ trong miệng: "Thế giới bức tường nào là lọt gió, Trịnh Dương nhiều chuyện như , chừng một trong đó là bỏ tiền để bịt kín miệng nhà của hại, hoặc là uy h.i.ế.p bọn họ báo quan linh tinh. Chỉ cần điều tra một thì thể tra bộ, định tội Trịnh Dương! Nhiều mạng như , đây là khó tránh khỏi tội chết!"
Ôn Hinh bổ sung thêm: "Đã phận của những đó thì thể những nữ tử đó từng đến những địa phương nào, đó phái tìm hiểu một cửa hàng cũ ở gần đó, chừng cũng thể tìm một ít dấu vết để , dù khi mất tích các nàng cũng sẽ gặp nào đó. Tóm là phận thì sẽ dễ điều tra hơn nhiều, thể điều tra từ nhiều nơi!"
Ôn Linh thoáng qua mấy , đột nhiên nàng cảm thấy đầu óc của lắm!
Người trong kinh thành nàng thể ở chung !
Có nàng nên trở vê huyện Ninh Viễn ?