Ngày hôm nay, Lâm Đình Hiên đến Ôn gia nhờ Ôn Noãn chữa bệnh giúp của , thì Lâm Đình Hiên còn một ruột thịt tên là Lâm Đình Nhã, nhưng hiểu lúc nhỏ đột nhiên mù và câm, mấy năm nay đều nuôi dưỡng ở trong am ni cô, hiện tại Lâm Đình Hiên cũng công danh trong , liền đón vê chăm sóc.
Ôn Noãn bắt mạch xong.
Lâm Đình Hiên gấp chờ nổi : "Tuệ An quận chúa, Đình Nhã thế nào?"
"Đình Nhã tỷ tỷ, khi còn nhỏ tỷ thương mắt, đó chạm hoa phụ tử ăn nhâm đả trư thảo.
Lâm Đình Nhã thì ngẫm nghĩ, duỗi tay chỉ đầu , đó lắc đầu, tiếng động : Không nhớ rõ.
Nàng chỉ nhớ rõ lúc còn nhỏ trời là màu xanh, mây là màu trắng,
Lúc thế giới đẽ.
Chỉ là bắt đầu từ bao giờ mà đôi mắt càng ngày càng mơ hồ, đó liên thấy, đó đột nhiên một ngày chỉ ăn một khối điểm tâm, cổ họng liên đau đau, như là cái gì bỏng , lúc đó là kế quản lý nhà cửa, nàng dám gì, đó liền thể nữa.
Ôn Noãn sang Lâm Đình Hiên: "Đình Nhã tỷ tỷ từng tiếp xúc với hai thứ nên mới như ".
"Vậy thể chữa khỏi ?" Trái tim Lâm Đình Hiên treo lơ lửng.
Lâm Đình Nhã tự giác nắm ngón tay, đây là biểu hiện mỗi khi nàng khẩn trương.
Mọi đều về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn gật đầu, khẳng định : "Có thể."
Vốn dĩ Lâm Đình Nhã ôm hy vọng gì, thì kinh sợ, theo bản năng ngẩng đầu về phía Ôn Noãn.
Thân thể căng thẳng của Lâm Đình Hiên thả lỏng : "Hoa thụ tử và đả trư thảo bộ dáng gì?"
Lúc đó còn quá nhỏ, thể là ăn nhầm.
mà Lâm Đình Hiên hoài nghi là kế của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-921.html.]
Hắn nhiều hoa cỏ lắm, nhưng mà vẫn ấn tượng về việc trong hoa viên của Xương Bình bá phủ trông hoa cỏ gì, cho nên mới hỏi.
"Hoa phụ tử là một loại hoa màu tím, xinh , đả trư thảo là màu trắng, nhưng , tí nữa vẽ nó cho xem.
Ôn Hinh ở bên cạnh sốt ruột hỏi: "Noãn nhi, mất thời gian bao lâu mới chữa khỏi ?"
"Đêm nay bắt đầu trị liệu thì chắc là tới Tết Đoan Ngọ sẽ khỏi".
Ôn Noãn đưa phương thuốc xong liền vẽ bộ dáng của hai thứ .
Lâm Đình Hiên thoáng qua, trong ấn tượng của thì đúng là từng thấy hai loại hoa cỏ trong hoa viên phủ, đó cũng khi nào liền .
Lâm Đình Hiên quyết định tìm thời gian trở về hỏi vườn trong phủ.
Nếu là khi còn nhỏ hiểu chuyện, trong lúc vô ý ăn thì thôi, nếu như
Vậy thì sẽ yên mà để ý.
Hắn thể sẽ thèm để ý tới cha ruột bất công, thể lơ việc khác cố ý hạ độc !
Lâm Đình Hiên cất hai bản vẽ trong lòng ngực, với Lâm Đình Nhã: "Đình Nhã, ở Thế Xương hầu phủ, đại ca thời gian rảnh liền trở vê thăm ".
Để Lâm Đình Nhã ở Thế Xương hầu phủ, Lâm Đình Hiên yên tâm, thậm chí cần xem nơi ở của Lâm Đình Nhã cũng một nhà Ôn Noãn chắc chắn sẽ sắp xếp thỏa đáng.
Lâm Đình Nhã ngoan ngoãn gật đầu.
Lâm Đình Hiên cáo từ với cả nhà Ôn Noãn.
Hắn còn suốt đêm chạy về quân doanh.
Ôn Gia Thụy gật đầu: "Trên đường cẩn thận. Chúng sẽ chăm sóc Đình Nhã thật . Tết Đoan Ngọ nhớ trở về ăn cơm'.
Lâm Đình Hiên thấy ấm áp trong lòng: "Được!"