Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứu mạng, tôi, một kẻ nghèo kiết xác này, làm sao có thể xứng đáng để soái ca nhan sắc thần thánh như vậy công lược chứ.
Tôi có nên đi kiếm chút tiền trước không?
Tôi không có nhiều tiền trong túi, sờ sờ mũi, áy náy nói: "Vậy em không làm phiền anh nữa."
Lục Kiêu nhíu mày: "Hửm?"
Tôi nắm chặt tay: "Em sẽ cố gắng!"
Lục Kiêu: "Ồ."
Anh nhìn tôi, mím môi.
Đây cũng là công lược sao?
Thả thính rồi chạy?
Hừ, anh mới không mắc bẫy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-nao-yeu-duong-va-phan-dien-co-chap-he-roi-rjoa/8.html.]
Tôi không để ý đến sự lạnh lùng của anh, lưu luyến vẫy tay, giống như nhìn thấy chú mèo quý giá trong tủ kính, nhưng lại là kẻ nghèo không thể cung cấp chỗ ăn chỗ ở, chỉ có thể vẫy tay rời đi.
Hu hu hu, tôi sợ tiếp tục nói chuyện, sẽ lộ ra chân tướng nghèo kiết xác của mình.
Không biết nữ chính trọng sinh đã giao cho Lục Kiêu bao nhiêu chỉ tiêu, tôi mở số dư điện thoại ra xem, cảm thấy mình nên kiếm tiền rồi.
Với ngoại hình của Lục Kiêu, nếu là trai bao, ít nhất cũng trị giá triệu đô nhỉ.
Tôi nghiêm túc nghĩ, vì tình yêu, tôi phải kiếm nhiều tiền!
Tôi sờ cằm, vậy cho bao nhiêu tiền thì có thể ôm một cái nhỉ?
Tôi đang suy nghĩ về vấn đề nghiêm túc của cuộc đời, thì trở về ký túc xá, vừa nhìn đã thấy đồ ăn vặt ở cửa ký túc.
Tôi đặt đồ ăn vặt sang một bên, mở cửa: "Lại là ai đặt đồ ăn vặt ở cửa vậy?"
Nhan Hứa Chi đang đắp mặt nạ: “Chắc chắn là nữ sinh khoa khác mới đến cúng cho Thần Toán Tra Nam của cậu, cậu cứ nhận đi."