Dương Lâm bên cạnh xoay bả vai: “Gần đây chuyện ăn thực sự .”
Trừng Trừng kéo ghế dựa, xuống gõ chân: “Hơn nửa là hướng tới vị nhà chị mà tới.”
Dương Lâm nhớ tới lời của mấy , thở dài.
Lúc , bên ngoài một trận ồn ào, ngẩng đầu qua, một đàn ông dáng cao lớn thẳng tắp từ xe bước xuống, quá một hồi, đám đáng lẽ đang chờ bên ngoài liền lập tức qua cả đám vây quanh.
Trừng Trừng chống cằm Quý Mân chặn ở bên ngoài: “Ngồi xe đều là xe trăm vạn, loại thế sẽ thành thật mà chờ đợi ?”
Nói rõ là hướng về Quý Mân mà tới.
Ngoài cửa, Quý Mân nhíu mày, tài xế giúp đỡ từ chối sự nhiệt tình của đám Quý Mân mới thể .
Quý Mân Trừng Trừng đang một góc nghỉ ngơi, nhấp chặt môi .
Trừng Trừng qua lười biếng, chút quan tâm đến sự nghiệp cũng nhưng đúng nhà hàng cũng sẽ đông như thế.
Bây giờ sự nghiệp của cô mới bắt đầu nhưng nỗ lực mà cô bỏ chắc sẽ đánh giá chỉ sợ đều liên quan đến hai chữ “Quý Mân”, đến lúc đó coi như nỗ lực của cô đều xóa sạch.
Trong đầu Quý Mân nghi ngờ cũng bọn họ tuyên bố kết hôn sớm như thế hình như vẫn lắm.
Quý Mân qua, Dương Lâm nghĩ dứt khoát để vị cùng xem, từ quầy rút một bản nháp của : “Cái chị bảo em .”
Trừng Trừng qua mấy chữ lung tung, gật đầu: “Chị cảm thấy còn thể định giá cao hơn một chút.”
Dương Lâm nhíu mày: “Có quá mức ác độc ?”
Trừng Trừng Quý Mân: “Không thịt sạch thì tha.”
Quý Mân sửng sốt: “Hai đang gì thế?”
Trừng Trừng ngẩng đầu: “Nếu bọn họ gõ cửa thì tốn chút tiền đưa chứ?”
Dương Lâm bổ sung: “ như thế dọa cho đám khách cũ chạy ?”
Trừng Trừng: “Vậy định ba cấp bậc ? Một cấp là giá bình thường, một cấp là cho những phòng bao chuyên dụng, còn cao nhất là tới với Quý Mân!”
Ánh mắt Dương Lâm sáng lên.
Quý Mân một bên tâm tình phức tạp, đột nhiên cảm giác như mèo hút tài vận, một tay Trừng Trừng kéo Quý Mân, một tay kéo ghế dựa tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-122.html.]
Dương Lâm về phía Quý Mân, thật cẩn thận đưa bản nháp của cho Quý Mân: “Ý tưởng bước đầu chút rối loạn, nếu ngài sẽ tới thì nhất định sẽ chỉnh sửa cho ngài.”
Quý Mân nhận lấy, qua, vài câu, Dương Lâm lấy bút múa bút thành văn mà ghi những điều cần nhớ.
Trừng Trừng ở giữa cảm thấy bản như bóng đèn.
Chờ trong nhà hàng qua thời điểm tấp nập nhất, Trừng Trừng mới kéo Quý Mân về nhà.
Quý Mân xe trong nhà hàng, nhấp môi : “Không ít vì mà tới, nếu em vui thì…”
Trừng Trừng hoang mang: “Vì vui? Em kiếm tiền vốn để nuôi mà, bây giờ tự động hút tiền, thật quá .”
Quý Mân: “….”
Coi như gì.
Hai cùng trở về nhà, mới cửa nhà thì Trừng Trừng nhóm chân hôn lên môi Quý Mân: “Em tắm , đợi chút nữa cho xem áo ngủ mới.”
Quý Mân đối với áo ngủ chút hứng thú, cho chó ăn xong liền trực tiếp ban công gọi điện, cũng chú ý gọi bao lâu, chờ tới lúc đóng cửa thì bên trong mà sửng sốt, Trừng Trừng tắm xong, mặc bộ áo ngủ mới trắng trắng mịn mịn, bàn chân trắng nõn dẫm lên thảm lông, cả hưng phấn.
Trừng Trừng thu chi trong nhà hàng, thấy âm thanh mở cửa ở ban công, Quý Mân nhưng đợi nửa ngày cũng thấy tiếng bước chân, chứ đừng tới .
Cô đầu thấy Quý Mân còn đang ở cửa?
“A? Anh định đóng cọc ở đó ?”
Quý Mân cởi áo khoác, về phía cô: “Mua áo ngủ mới?”
Trừng Trừng dậy, cúi đầu bản , một bộ áo ngủ cực kỳ bình thường nhưng cô phát hiện bộ quần áo ngủ khiến cô cực kỳ mềm mại.
“Đẹp ?”
Dù cô cũng thích.
Quý Mân kéo cà vạt, âm thanh khàn: “Ừm.”
Trừng Trừng đang định xuống thì eo nhiều thêm một bàn tay, kéo cô về phía , chạm đến một lồng n.g.ự.c quen thuộc, Quý Mân cúi đầu đó hạ một nụ hôn xuống, lát , chân Trừng Trừng dần vững, “bụp” một cái trở sô pha Quý Mân cũng theo đó mà ngã xuống.
Một tay Quý Mân sờ lên dây lưng của , đó cởi , cạch một tiếng rơi mặt đất, cún con gầm bàn hoảng sợ, vội vàng đẩy Tiểu A trốn trong bếp.
Tiểu A: “Ơ? Lại nữa hả?”
Quý Mân đang hôn, nụ hôn dần chuyển tới giữ cổ cô, bỗng nhiên nhớ tới chuyện , áo ngủ mới Trừng Trừng, nhớ tới tin nhắn hôm nay cô mới gửi, trầm mặc, mở miệng: “Hôm nay em hỏi về áo ngủ là mua cho ?”