Trừng Trừng ở hàng phía Quý Mân , : “Quý tổng, thực sự là .”
Tài xế cũng : “Cảm ơn Quý tổng.”
Quý Mân tin nhắn Lạc Ninh trả lời: “Quý Tổng, chuyện gì xảy thế?”
Quý Mân một tay ấn ấn đầu, một tay đánh chữ: “Không .”
Chỉ là kỹ năng nghề nghiệp quá xuất sắc.
Xe chạy đến nội thành, tài xế Tiền gia nửa đường xuống xe, bên trong xe chỉ còn chừa Trừng Trừng, Quý Mân và tài xế của .
Tài xế của Quý Mân hỏi: “Quý tổng, trở khách sạn ?”
Quý Mân đang định mở miệng thì Trừng Trừng nhớ tới đống liệu ngày hôm qua, một tay nắm lấy áo : “Chỗ thuê cách đây xa, qua chỗ đó ?”
Quý Mân cúi đầu ngón tay tinh tế đang nắm chặt lấy tay áo .
Anh tài xế, tài xế ngầm hiểu, hỏi: “Cô Trình sống ở khu nào?”
Trừng Trừng yên tâm, vội vàng báo cái địa chỉ cho .
Một lát say, xe tới tiểu khu, cách nhà hàng của cô gần, bởi vì sáng Trừng Trừng bò dậy nổi nên Tưởng Tĩnh đá cô khỏi cửa thuê một cái chung cư nhỏ ở gần nhà hàng.
Trừng Trừng xuống xem tối đêm gió lạnh run , cô bọc trong chiếc áo choàng, về phía tòa nhà nhà , phía , tài xế : “Quý tổng, sáng mai tới đón .”
Trừng Trừng: “???”
Nghe nhầm ?
Cô đầu , thấy Quý Mân cũng xuống xem mà tài xế đang đầu xe rời .
Cô mở mịt ngẩng đầu, bóng dáng cao lớn đèn đường.
“Vì xuống xe?”
Quý Mân nhíu mày, cổ tay áo bây giờ vẫn còn nhăn.
“Cô Trình, nhanh quên thế?”
Trừng Trừng nghĩ một chút, cô mời từ khi nào?
Bỗng nhiên, cô nghĩ tới, cô là “Chỗ thuê cách đây xa, chỗ của ?”
Trừng Trừng: “…..”
Cô cho rằng ý của cô là cô về nhà, tới khách sạn.
Quý Mân về phía cô, mặc một âu phục, ở cưới cơn gió lạnh thấu xương cứ như thể cô cho thì liền giống như một cô nhi ai cần .
Trừng Trừng giữa việc gọi tài xế của và mang cùng do dự.
“Nếu thì? Vào ?”
Không ăn thì cô để ngắm cũng .
Căn chung cư Trừng Trừng ở là một căn hộ hai phòng nho nhỏ nhưng nội tạng đều đầy đủ, cô mở cửa liền nhà bếp, thức ăn ba ngày cô chuẩn cho hôm qua ăn hết.
Ăn ngon thì cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-76.html.]
Làm chủ nhà thì Trừng Trừng mời ăn một chút, cô rửa chút rau xanh, nhắm mắt dựa sô pha, dường như mệt mỏi.
Cô một cái suy nghĩ phi thực tế.
Như là, Quý Mân lẽ sẽ đưa bản cho cô, để cô ăn sạch sẽ.
Nửa tiếng , hai chén mì trứng rau xanh bưng .
Trừng Trừng bê ngoài, Quý Mân sô pha sớm cởi áo vest bên ngoài chỉ còn chiếc áo sơ mi, còn cởi hai cúc áo bên lộ xương quai xanh xinh .
Trừng Trừng xương quai xanh , đó yên tặng thu hồi tầm mắt, : “Ăn bữa khuya ?”
Quý Mân đang nhắm mắt dưỡng thần, âm thanh của cô, mệt mỏi mở mắt đến cạnh bàn ăn, xuống.
Vẻ bề ngoài… lắm.
Trừng Trừng xuống: “Yên tâm, chín .”
Quý Mân gắp một sợi mỳ lên miệng, khựng , đang xem xem rau cải chín .
“Em mở nhà hàng?”
Trừng Trừng ý tứ trong đó.
Ý của chính là một mở nhà hàng như cô nấu cơm?
Trừng Trừng xuống, nghĩ thầm, đường đường là một Bá tổng, cũng đánh ?
Trừng Trừng cầm lấy chiếc đũa, gắp một miếng: “ ăn là .”
Người thì vì còn xuống bếp?
Cô ăn hai miếng đó dừng tay , miệng đang phồng lên dừng , cô dậy, tới nhà bếp, mắt Quý Mân, cô xổm, mở thùng rác, phun hết , trở về chỗ, xuống.
“Để gọi cho mấy dì tới giúp một chút, đó gọi qua đây.” Trừng Trừng lấy điện thoại , đó nhắn một tin nhắn trong nhóm: “Có ai kiếm thêm thu nhập ! 500 một đêm, bữa khuya.”
Trong group ngay lập tức trở nên náo nhiệt, một đám cô dì bắt đầu nhắn tới những câu khác .
“Ai nha, Tiểu Trình , để dì cho cháu mỳ cay Thành Đô!”
“Trừng Trừng, mỳ Lasagna ?”
“Cô gái nhỏ còn khống chế vóc dáng, dì mới học một món salad rau trộn mới.”
Trong group cực kỳ nhiệt rình, Trừng Trừng ngẩng đầu: “Ăn cái gì?”
Quý Mân: “Tùy tiện.”
Trừng Trừng chọn cái đầu tiên, nhắn cho dì : “Dì Viên, hai suất, cảm ơn.”
Nói xong phát bao lì xì qua cho .
Không khí trở nên yên tĩnh nhưng trong group cực kỳ náo nhiệt.
“Hai suất?”
“Có khách ? Là nam nữ, ăn nhiều ?” dì Viên hỏi.
Mấy dì nhân viên trong group thấy thế cũng lập tức nhô hóng chuyện.