Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:23:39
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Xuân Hoa thể nắm bắt cơ hội, hướng sự ác ý Sơn Trà, khuôn mặt Tưởng Vệ Quốc đen khi thấy những điều đó.

Chuyện giữa Tưởng Ngọc Trân và bà Chu là do Triệu Xuân Hoa xử lý, bà giữ bí mật và dám cho Tưởng Vệ Quốc hết, nhưng bây giờ bà chủ động lôi khơi mào.

Hai phiên châm ngòi thổi gió bên tai Tưởng Vệ Quốc, cuối cùng thật sự bén lửa, mặt mày Tưởng Vệ Quốc đen như than, ông gác công việc, dậy khỏi cửa.

"Cô tới tìm thì tìm cô , hỏi cô xem thật sự định trở cái nhà ."

Nói xong liền sải bước khỏi cửa, Triệu Xuân Hoa từ phía nháy mắt đầy đắc ý, nắm lấy cánh tay của phụ nữ : "Đi, xem một chút."

" nghĩ Sơn Trà mang nhiều đồ cho bà Lưu ? Không cưới một trai nghèo ? Cô lấy tất cả tiền từ ?" Người phụ nữ bối rối hỏi.

Triệu Xuân Hoa cũng hiểu nổi: "Làm , quản đến , cô mắng , còn cũng mang họ Tưởng mang đồ về cũng chỉ dám để dành cho Ngọc Xuyên, dựa cái gì mà đem đến cho bà Lưu, , để cho ông Tưởng đến nhà bà lấy . "

Hai theo kịp Tưởng Vệ Quốc trong khi thảo luận, cùng đến sân nhà bà Lưu.

Sơn Trà và Vương Ái Hồng gỡ đồ khỏi xe đạp, đặt xuống đất thì cánh cửa sân đẩy , Tưởng Vệ Quốc đăm đăm bước , Sơn Trà, đồ mặt đất, khuôn mặt của ông xí vô cùng.

Triệu Xuân Hoa từ lưng chen lấn ngoài, những thứ mặt đất, hai mắt sáng lên: "Nhìn xem, cô còn mang mấy đồ về cho gia đình , còn đem cho khác, thật là hào phóng mà.”

Sơn Trà ngẩng đầu lên, vẻ mặt tham lam của Triệu Xuân Hoa, : “Bà thích ? Thích thì hãy để Tưởng Ngọc Trân mua cho bà nhé.”

“Tưởng Sơn Trà!” Tưởng Vệ Quốc tức giận đến mức sắc mặt xanh mét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-110.html.]

Sơn Trà sợ hãi chút nào: "Sao? sai ? Bà tìm con rể cho Tưởng Ngọc Trân, gần đây Chu Bình An trở quân đội, nếu bà gì thì để Tưởng Ngọc Trân mua cho.”

còn đem đồ vật đều đưa cho Vương Ái Hồng, nhờ cô mang nhà.

Khuôn mặt của Tưởng Vệ Quốc càng trở nên xí.

“Cô xem cô ? Chẳng lẽ cô họ Tưởng ? Cô đem đồ cho ai thì mặc kệ, nhưng Ngọc Xuyên là em trai cô, cô chút quan tâm nào cho thằng bé ?”

“Anh đang ?” Tưởng Vệ Quốc Đang thì bà Lưu đẩy cửa .

Ngay khi bước , bà thấy Sơn Trà và Vương Ái Hồng, đó là Tưởng Vệ Quốc và Triệu Xuân Hoa, ngay lập tức chuyện gì đang xảy .

Triệu Xuân Hoa thấy bà về thì lập tức cao hứng, thấy cửa mở, bắt đầu tụ tập bên ngoài, bà nhanh chóng giả bộ chua ngoa : "Bà Lưu, keo kiệt mà là Sơn Trà thật . Sơn Trà khó khăn lắm mới về vịnh Thanh Thủy một , về nhà Tưởng, đem đồ vật đến nhà bà, như chả đúng ?”

May

nghĩ khi câu chắc bà Lưu ngại lắm, dù thì bà cũng m.á.u mủ với Sơn Trà, ba bảy lượt đưa đồ biếu bà, chuyện nhiều thấy , những đồ đây thì kể đến nữa, nhưng những món đồ ngày hôm nay đem đến, bà Lưu nhất định trả tất cả.

Ai ngờ bà Lưu những lời đột nhiên trừng mắt lớn mặt : “Không đưa cho , chẳng lẽ tặng cho cô ?”

"Lúc con bé ở nhà, cô cô ức h.i.ế.p như thế nào ? Cô còn Sơn Trà gửi đồ cho cô, chính cô còn sợ cô chịu nổi!"

Triệu Xuân Hoa từng thấy bà Lưu bộ dang đanh đá như , hai mắt trợn tròn, lắp bắp : "Bà Lưu, bà đang cái gì ?"

" nhảm, trong lòng cô rõ! Từ khi ở nhà Tưởng cho đến khi gả , Sơn Trà luôn cô hành hạ. Mỗi cô bắt nạt đến nơi nào để , con bé trốn trong sân nhà để . Trước đây vì sợ nó chịu thêm oan ức, mà bây giờ cô dám đến gần để chửi bới. cho cô , đồ của con bé tặng cho quan trọng. nếu cô nó, cút, thà vứt cho chó còn hơn cho cô.”

Loading...