bây giờ thì vô ích, điều quan trọng hơn là thế nào để lấy tiền.
“Mẹ con đang tức giận, nhưng con nghĩ mà xem, bình thường nào thấy những thứ như cuốn sổ ?” Triệu Xuân Hoa thuyết phục.
Tưởng Ngọc Trân còn tức giận, nhưng cũng lắc lắc đầu.
"Không ? Hầu hết thậm chí còn từng thấy cuốn sổ, nhưng gia đình Chu Bình An nó, điều đó nghĩa là gia đình giàu ?"
“Có tiền mà cho con thì ích lợi gì?” Tưởng Ngọc Trân tức giận.
Triệu Xuân Hoa kiên nhẫn tiếp tục khuyên: "Mẹ như , con nghĩ , bây giờ con kết hôn, nếu lui lúc , chẳng là lợi cho tên khốn kiếp Chu Bình An ?”
Tưởng Ngọc Trân bình tĩnh một chút: "Vậy bây giờ?”
"Theo , con hãy kiên nhẫn một chút."
Tưởng Ngọc Trân thoái thác: " Con còn chịu đựng đến bao giờ!"
Triệu Xuân Hoa vỗ vỗ vai cô : “Mẹ hỏi con, hai hiện tại kết hôn bao lâu ?”
May
"Đã gần nửa năm."
"Không ? Người trong mộng Bình An khi nào thăng cấp?" Triệu Xuân Hoa hỏi.
"Tháng tư năm ..."
Triệu Xuân Hoa duỗi năm ngón tay nở nụ : "Hiện tại gần tháng mười một, chỉ còn năm tháng."
Tưởng Ngọc Trân ngay lập tức hiểu ý của Triệu Xuân Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-134.html.]
"Năm tháng nữa đừng đấu khẩu với bà già đó, hãy giả nhân đức, an ủi bà mới tiền tay . Nếu thật sự lấy thì cũng , Bình An sẽ giữ cuốn sổ đó, nó sẽ đưa con tới khu quân sự ngay khi nó thăng chức, thử nghĩ xem, đến lúc đó con sẽ là phu nhân chính thức, còn thể quan tâm tiền trong tay lão bà c.h.ế.t tiệt ? "
Con gái của Triệu Xuân Hoa, bà là hiểu rõ nhất, chỉ với một vài lời , nỗi bất bình của Tưởng Ngọc Trân lập tức nguôi ngoai.
Tưởng Ngọc Trân suy nghĩ một chút khi lời , cuối cùng gật đầu: "Mẹ, con hiểu ."
Có Triệu Xuân Hoa khuyên giải một hồi, Tưởng Ngọc Trân tất nhiên giống như những gì Sơn Trà , khi ở nhà đẻ vài ngày, cần bất luận kẻ nào tới khuyên can cô tự về.
Lúc cô Triệu Xuân Hoa, hạ quyết tâm ở nhà chăm ba đứa con, vẻ hiền huệ như thế nào cũng đều bày , giả vờ thế nào quan trọng nhưng cần giả vờ qua hết năm tháng .
Cho dù trở về bà cụ nhà họ Chu mắng một trận, cô cũng ngoài ý phản bác lấy một câu, ngược còn bộ dáng sai liền sửa , mặc cho bà cụ nhà họ Chu như thế nào, cô đều tiếp thu bộ.
Bà cụ nhà họ Chu đánh một quyền giống như đánh bông, hơn nữa dù thì bà vẫn còn cần Tưởng Ngọc Trân giúp chăm sóc ba đứa cháu trai, thấy cô một câu cũng , tuy rằng trong lòng vẫn cảm thấy hài lòng với cô nhưng ngoài miệng cũng thêm gì.
Chuyện cứ như thế cho qua.
Vì để lấy thiện cảm, Tưởng Ngọc Trân trở về mấy ngày nay quả thực bận đến mức chân chạm đất.
Bà cụ nhà họ Chu liệt, cô , Chu Minh Quân liền trở thành duy nhất trong nhà thể việc, nhưng cho cùng thì thằng bé cũng chỉ mới là đứa trẻ tới chín tuổi, thể thổi lửa, nấu cơm cho nhà ăn thôi cũng tồi , những cái khác thì .
Khi Tưởng Ngọc Trân trở về, khắp sân đều là phân gà, nhà bếp thì còn hai chồng chén lớn rửa, rửa còn tệ hơn là dơ đến mức sờ đều dính tay!
Cô tức giận đến mức ôm một bụng lửa, nhớ kỹ lời Triệu Xuân Hoa dám phát hoả , chỉ mắng chửi trong lòng, vén tay áo lên dọn dẹp.
Chờ cô vất vả dọn dẹp sân xong, mệt đến mức liệt giường một chút, phát hiện mấy con gà đáng c.h.ế.t ngay cả giường của cô cũng buông tha.
Cô chỉ thể kéo thể mỏi mệt của đem tất cả chăn nệm đều vứt xuống ném trong bồn, sáng sớm hôm khi trời còn sáng nhanh chóng bò dậy để giặt.