Trong phòng, Sơn Trà bưng chén đũa đang nếm một ngụm lẩu thịt dê nấu nhừ, cô thấy bên ngoài gõ cửa.
Không đợi Sơn Trà dậy, Tạ Tri Viễn buông đũa xuống : “Em ăn , để xem.”
Sơn Trà kéo Tạ Tri Viễn cho .
“Cứ ăn cơm .”
Người bình thường gõ cửa sẽ tên, đằng chỉ gõ cửa mà lời nào, nghĩ thôi cũng là chị dâu đáng ghét của Tạ Tri Viễn .
Tạ Tri Viễn cũng là thông minh, Sơn Trà kéo , liền lập tức hiểu rõ ý của Sơn Trà, mặt , quả nhiên bên ngoài ngoại trừ tiếng đập cửa thì bất luận âm thanh chuyện gì, cũng lên tiếng nữa, lời Sơn Trà xuống.
Trời trở lạnh, hôm nay thời tiết , gió thổi mạnh, hai mỗi một chén cơm tẻ, thêm một nồi thịt dê hầm nóng hầm hập thơm ngào ngạt, miễn bàn bao nhiêu thoải mái.
Bên ngoài Kim Tuệ Tuệ gõ cửa một hồi lâu, bên trong một chút động tĩnh cũng .
Tạ Kim Bảo nhịn : “Có chú hai ở nhà ?”
Kim Tuệ Tuệ đen mặt : “Cái gì mà ở nhà hả? Không ở nhà thể cài chốt cửa ở bên trong ! Nhất định là con hồ ly tinh dì hai của con cho mở thì !”
Tạ Kim Bảo ngửi đến đói cả bụng, vẻ mặt đưa đám : “Vậy đây! Mẹ, con cũng ăn thịt!”
Kin Bảo lôi kéo tay Kim Tuệ Tuệ thuận theo, buông tha la loạn.
“Khóc gì mà , tiếp tục gõ, cũng tin hôm nay cô còn thể mở cửa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-137.html.]
Nói xong gõ đến càng thêm hăng say, cho cửa gõ đến rung trời, gõ hướng trong hét lên: “Tri Viễn , ở nhà ?”
Ở phía cửa, Sơn Trà cùng với Tạ Tri Viễn phản ứng chị , mãi cho đến khi Sơn Trà ăn hết một chén cơm nhỏ, Tạ Tri Viễn cũng buông đũa xuống, lúc Sơn Trà mới dậy định ngoài xem.
Sơn Trà mở cửa một cái, kim tuệ tuệ ngay lập tức , : “Trong phòng thật thơm nha, hai vợ chồng son các ở trong nhà ăn cái gì thế?”
Chị tiến sân khắp nơi, quả nhiên thấy một chiếc xe đạp mới đặt ở một góc sân.
Sơn Trà thấy chị giống như chó đánh giá khắp nơi, khóe miệng nổi lên ý : “Trời lạnh, Tri Viễn hầm cho chút thịt dê, thế? Chị dâu cũng ăn ?”
Kim Tuệ Tuệ nhịn nuốt một ngụm nước miếng, : “Dì hai , dì cũng đủ keo kiệt đấy, nấu chút thịt dê mà còn đóng cửa, giống như đang đề phòng ai .”
Sơn Trà thẳng chút cố kỵ: “Nhìn ? Phòng chị đấy.”
Kim Tuệ Tuệ cô đến nghẹn, sắc mặt tái xanh hai phần, nhịn xuống tiếp tục : “Cô xem lời mà cô cũng , là một lớn, thể thèm đến , nhưng mà Kim Bảo, Ngân Bảo gì cũng là cháu trai Tri Viễn, cô cho hai đứa nhỏ ăn chút cũng quá mức .”
“Quá mức, mua thịt dê, dựa cho con của các ăn? Muốn ăn thì chị cũng mua ?”
Kim Tuệ Tuệ nghĩ tới Sơn Trà chuyện ngay cả một chút tình cảm cũng đều , sắc mặt tức khắc càng thêm khó coi, cũng giả vờ nữa, xé rách da mặt : “Cô mua? Cô ở chỗ nào mà tiền! Đó còn là do Tri Viễn nhà kiếm !”
May
Sơn Trà sớm chị sẽ như thế, biểu tình càng thêm châm chọc: “Hai chúng là vợ chồng, cho dù là kiếm tiền thì đó cũng là tiền của , với Tri Viễn nhà cùng với chị một chút quan hệ nào ?”
Tưởng Ngọc Trân tránh ở chỗ đến đó vèo một chút dựng lỗ tai lên, cô quan tâm Kim Tuệ Tuệ như thế nào, cô chỉ Tạ Tri Viễn rốt cuộc mà thể kiếm tiền!
Quả thật Kim Tuệ Tuệ lời của Sơn Trà chọc cho giận đến nỗi mắt nổ đom đóm, lớn tiếng thét to: “Mọi mau mà thử xem, xem cô đang cái gì thế , hả? Cô với Tri Viễn là hai vợ chồng, chẳng lẽ chúng cũng quan hệ gì với Tri Viễn chắc?”