“Hiện tại thì , con nhỏ đó hiếu thuận với cha ruột là ông mà hiếu thuận với một bà cụ goá bụa !”
Chuyện Tạ Tri Viễn ở bên ngoài ở nơi nào mà kiếm nhiều tiền, Tưởng Ngọc Trân sớm qua với bà .
Bà nghĩ đến việc hai vợ chồng là đích bà tác hợp, quả thực hối hận đến mức xanh cả ruột, mà cái đồ móng heo nhỏ còn cố tình loạn đoạn tuyệt quan hệ với Tưởng Vệ Quốc!
Sớm như thế, lúc bà nên đem đồ móng heo nhỏ Sơn Trà gả cho vợ góa vợ, cũng miễn cho hiện tại thấy ngày tháng của Sơn Trà cùng với Tạ Tri Viễn trải qua càng ngày càng , bọn họ còn vớt một chút chỗ nào.
“Lần Ngọc Trân trở về chuyện với ông ? Tạ Tri Viễn hiện tại ở bên ngoài kiếm ít tiền, trong nhà xây thêm phòng mới còn đặt mua đồ gia dụng, thật là khó lường mà, mà nó loạn đoạn tuyệt quan hệ với nhà chúng gì, thấy đấy mà là do con nhỏ đó sợ nhà chúng tiêu một phân tiền của nó thì !”
“Lúc đem con nhóc đó hứa gả cho Tạ Tri Viễn, trong thôn còn chúng cố ý khó nó, hiện tại mà xem, nếu như chúng , nó thể như ngày hôm nay ? Không cảm ơn chúng thì thôi , mà còn đoạn tuyệt quan hệ với nhà chúng ?”
“Suy cho cùng thì cũng ruột của nó, nhưng ông chính là ba ruột của con nhóc đó mà, Xuyên Tử cũng là em trai ruột của nó, con nhóc đó cầm tiền và những món đồ đó thà rằng hiếu kính một ngoài chứ cũng lấy chút đồ đó về đưa cho chúng ."
“Tình huống trong nhà Ngọc Trân là cái loại gì mà vẫn còn thường xuyên lấy chút đồ mang về đưa cho Xuyên Tử đấy, từ lúc con nhóc đó kết hôn cho đến bây giờ cho trong nhà một chút đồ nào ?”
Triệu Xuân Hoa miệng giống như pháo liên thanh , một khi mở miệng là ngừng , ngừng ở bên tai Tưởng Vệ Quốc châm ngòi thổi gió.
Tưởng Vệ Quốc càng càng vô cùng tức giận, bởi vì chuyện Sơn Trà khăng khăng cùng ông đoạn tuyệt quan hệ khiến cho ông ở trong thôn nhạo như thế nào , hiện tại mà còn trò ở mặt trong thôn đem bà Lưu đến thôn Tam Tuyền để sống cùng với bọn họ, đây là đang vả thẳng mặt của ông ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-144.html.]
Tưởng Vệ Quốc nghĩ đến đây tức giận thẳng dậy, khuôn mặt trầm xuống : “ cũng nhanh chân đến xem thử, rốt cuộc Tưởng Sơn Trà đang cái gì!”
Triệu Xuân Hoa xong vẻ mặt tức khắc trở nên vui mừng, đem đồ vứt sang một bên, cũng dậy theo .
“ , cũng nên đến đó một chuyến, thuận tiện để cho cho rõ, Tưởng Sơn Trà cô chính là cái đồ lương tâm, là đồ vong ân bội nghĩa.”
Vì để chuyển nhà cho bà Lưu, Tạ Tri Viễn còn mượn máy kéo từ trong đại đội đến, mới thả mấy cái ghế ở xe đấu, Sơn Trà mới đem bà Lưu đỡ lên đó xong, ngay lập tức xem náo nhiệt hô lên: “Sơn Trà, ba cô tới.”
Sơn Trà đầu , quả nhiên thấy Tưởng Vệ Quốc mang theo Triệu Xuân Hoa cùng tiến đến đây, Tưởng Ngọc Xuyên giống như con trùng bám đuôi theo ở phía , một nhà ba hùng hổ về phía bên .
Vương Ái Hồng nhíu mày chút lo lắng: “Bộ dáng hùng hổ là tới để tìm phiền toái đúng ?”
Sơn Trà một chút cũng sợ hãi: “Sợ cái gì chứ, giặc tới thì đánh, nước tới thì nâng nền lên.”
May
Đừng hiện tại cô cũng đoạn tuyệt quan hệ cùng với Tưởng Vệ Quốc , cho dù là thì cô một chút cũng đều sợ ông .
Chẳng lẽ còn tưởng rằng cô chính là một quả hồng mềm nắn thế nào thì nắn thế đó .