Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:38:32
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Xuân Hoa tới phía máy kéo, xem xét đồ đạc ở xe một , thấy xe chất ít gạo và mì lương thực, lập tức đầu Tưởng Vệ Quốc âm dương quái khí mở miệng : “Sơn Trà thật đúng là hào phóng quá nhỉ, xem kìa tặng cho nhà bà Lưu bao nhiêu là lương thực, nhà chúng ba miệng ăn cũng còn nhiều lương thực dư thừa như thế đó.”

Sơn Trà khoanh hai tay ngực: “Đó thì chỉ thể chứng tỏ là bà nghèo, trải sự đời.”

Triệu Xuân Hoa cô vặc cho sắc mặt đổi, Tưởng Vệ Quốc nổi giận.

Có điều đợi ông chuyện, Sơn Trà một bước cắt ngang lời ông : “Đừng hô to gọi nhỏ với , bây giờ cũng còn là họ Tưởng nữa.”

Sơn Trà xong thì móc một tờ giấy từ trong túi giũ : “Quên với ông, lúc lên trấn đăng ký để tiện thể sửa tên, bây giờ tên là Sơn Trà họ Tưởng.”

Người trong thôn xong, đều khiếp sợ lời.

Làm thế cũng quá tuyệt tình , nào ai giận dỗi với cha ruột của đến nỗi mà ngay cả tên cũng sửa nữa chứ?

Tưởng Vệ Quốc thì càng thể tin , Sơn Trà thể đến loại tình trạng , ông vươn tay, chỉ Sơn Trà nửa ngày lời.

“Được, mày giỏi lắm, mày khó lường lắm, bây giờ mà tiền đồ cánh cứng, những đoạn tuyệt quan hệ với tao, mà còn sửa cả tên nữa. Tao cực cực khổ khổ nuôi mày đến lớn như thế, nuôi một con sói mắt trắng giống như mày, sớm mày là loại như , thì lúc tao quẳng mày xuống hầm cầu cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-145.html.]

Hành động của Sơn Trà, thể nghi ngờ là cắm mạnh một d.a.o trong lòng ông , khiến cho ông tức giận đến nỗi lý trí mất hết, ngay mặt chửi ầm lên.

Tuy rằng cảm thấy ông mắng đến khó , nhưng cũng nghi hoặc vì Sơn Trà đến tuyệt tình như thế, chẳng lẽ thật giống như lời Triệu Xuân Hoa , phát đạt thì nhận cha nữa?

May

Triệu Xuân Hoa vẻ mặt của ý hướng về bọn họ, trong lòng nhịn âm thầm đắc ý, đang chuyện, bà Lưu vẻ mặt vẻ mặt phẫn nộ lên, trách mắng: “Con bé là đồ vong ân bội nghĩa ư? Vì con bé đoạn tuyệt quan hệ đổi tên với ông chẳng lẽ ông thật ? Từ lúc Triệu Xuân Hoa cửa cả nhà các đối xử với nó như thế nào trong lòng các rõ nhất ?”

“Lúc khi con bé lập gia đình, ở nhà các sống cuộc sống như thế nào? Việc cày bừa cuốc đất của con bò còn nhẹ nhàng hơn cả con bé nữa.”

“Giặt quần áo nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, việc nào mà con bé chứ? Ông bảo Triệu Xuân Hoa để tay lên n.g.ự.c tự hỏi , hai con bọn họ ở nhà từng một chút việc nhà nào ?”

“Mùa đông khắc nghiệt cái chăn chỉ một tầng bông mỏng của con bé cũng chỉ là của con gái ruột của Triệu Xuân Hoa dùng xong để cho nó, nó chịu lạnh đến phát run còn , Triệu Xuân Hoa còn xách nó bắt nó dùng nước lạnh để giặt quần áo của cả nhà, quả ngày hôm liền bệnh đến nỗi nóng cháy cả suýt nữa thì cứu nổi, thời tiết mà hất một chậu nước còn thể đóng băng, đó là chuyện mà một con thể ?”

“Lúc con bé mới chỉ mười tuổi, đầy tay đều là vết da nứt nẻ, Triệu Xuân Hoa cửa còn là do con bé tự nghịch nước đông lạnh mà .”

“Từ lúc con bé bảy tuổi Triệu Xuân Hoa cửa, kê băng ghế bệ bếp nấu cơm cho cả gia đình các , chỉ bởi vì lúc rửa chén cẩn thận cầm chén nứt một vết ở miệng, Triệu Xuân Hoa bắt con bé quỳ gối ở trong sân cho ăn cơm, bắt quỳ cả một buổi trưa, lúc lên hai đầu gối đều là xanh tím, sợ , mà ngày mùa hè bắt nó mặc áo dài quần dài, nóng đến rôm cả .”

Loading...