Người trong thôn vốn dĩ từng tiếp xúc với mấy thứ , trong lòng mới bốc lên hứng thú từng điều kiện tuyển nhân viên của Sơn Trà dọa sợ.
Những còn nghĩ gần như thế thì thể kiếm tiền thể thuận tiện việc trông con nữa, kết quả nghiêm khắc như thế, phàm là nhà nào con nhỏ thì rõ ràng là , thế thì còn ăn gì nữa chứ?
“Em dâu Sơn Trà , điều kiện thể sửa ? Thời gian thế cũng quá dài, công việc đồng áng lấy ai bây giờ?”
Sơn Trà tủm tỉm cự tuyệt.
“Chị dâu, điều kiện chính là điều kiện như thế, sửa thì chắc chắn là sửa , thể trở về thử thương lượng xem , cũng nóng vội, thương lượng xong trong hai ngày là .”
Sơn Trà như thế xong, cũng lập tức phá vỡ tính toán trong lòng , rằng Sơn Trà chắc chắn sẽ sửa điều kiện tuyển nhân công , do dự lập tức càng nhiều thêm.
“Nhà em còn chút chuyện nữa, các chị cứ thương lượng, nếu như thì bớt chút thời gian tới đây với em một tiếng, chúng em đây.”
Sơn Trà cũng để bụng vẻ mặt của đều từ hưng phấn biến thành do dự, cùng chào hỏi xong thì dẫn theo Trương Hỉ Muội rời .
Trên đường trở về, Trương Hỉ Muội mới nhịn hỏi: “Sao em về chuyện tiền công với bọn họ chứ? Tuy rằng điều kiện của em chút nghiêm khắc nhưng tiền lương cao mà, ngày đó chị với hai cô chị em xong, tụi nó lập tức phấn khích cực kỳ, trở về mới mở miệng , trong nhà liền thúc giục tụi nó nhận lời chị, là đều đồng ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-152.html.]
Phải rằng Sơn Trà một tháng trả sáu mươi đồng tiền lận đó, còn tiền thưởng chuyên cần cùng với trợ cấp gì gì đó nữa, thật cô cũng hiểu lắm, chỉ lung tung rối loạn tính toán một tháng thể bảy tám chục đồng tiền đó!
Bây giờ trong thành phố một công nhân thể kiếm bao nhiêu tiền? Đó quả chính là bát sắt quốc gia mà! Phải sách bao nhiêu năm mới thể tiền đồ lớn như thế, kiếm nhiều tiền như thế. Mà bây giờ bọn họ chỉ cần ở cửa nhà, là thể kiếm tiền lương bằng với công nhân ở thành phố, thậm chí còn kiếm nhiều hơn một chút, đây chính là cơ hội trời cho đó, nếu như với bọn họ, chắc chắn sẽ tranh giành đến vỡ đầu, chứ sẽ còn do do dự dự giống như bây giờ ?
Sơn Trà dẫn cô phòng, : “Là em cố ý đấy, nếu như bọn họ đến thì tiền công bao nhiêu cũng sẽ đến thôi, còn nếu như , tới vì tiền thì về cũng sẽ bởi vì chuyện trong nhà mà phát sinh phiền toái.”
Thời gian cô như hà khắc, thật cực kỳ lương tâm, mỗi ngày đúng giờ xác định địa điểm chỉ cần việc tám tiếng, nếu như thời gian tám tiếng chỉ bởi vì mấy chuyện như mà , thì về thật cũng là một sự phiền toái.
Hơn nữa nếu như trong nhà thật sự ủng hộ, điều kiện của cô lu mờ, cũng khá , tránh cho đến lúc đó đông xả tây xả cho cô tìm phiền toái.
Cô tuyển chính là công nhân việc chứ từ thiện, nếu là tới vì tiền thì xảy chuyện nọ chuyện , càng rắc rối .
Trương Hỉ Muội cũng đầu óc, Sơn Trà , cô lập tức liền hiểu , gật đầu lời khen ngợi với bà Lưu ở trong sân: “Sơn Trà đầu óc quả nhiên thông minh, ngay cả cháu đây, cũng thể nghĩ nhiều như .”
May
Bà Lưu chỉ nửa lời , rõ nguyên do nhưng Trương Hỉ Muội khen Sơn Trà thông minh, cũng nhanh chóng phụ họa : “ , con nhóc Sơn Trà đúng là thông minh.”
Khen xong đầu về phía Sơn Trà: “ngày hôm qua cháu ăn bánh bao ? Bà chưng trong nồi , bây giờ chắc cũng chín , Hỉ Muội cháu cũng đừng vội, bà chưng nhiều, ở cùng ăn .”