Trương Hỉ Muội liên tục xua tay: “Thôi bà ạ, bà với Sơn Trà ăn là , lúc cháu ngoài, ông chồng nhà cháu cũng chuẩn cơm , cháu trở về cũng là nóng hổi.”
Bà Lưu thấy khuyên , cũng bắt ép: “Thế để bà gói cho cháu mấy cái, cháu mang về mà ăn.”
May
Trương Hỉ Muội còn từ chối, Sơn Trà từ trong phòng bếp : “Chị cũng đừng khách sáo, bà chưng hành tây bánh bao thịt, vỏ mỏng nhân to thơm cực kỳ, nếu mà chị ăn, thì cứ cầm về cho Lưu ăn, khách sáo với bà cái gì?”
Trương Hỉ Muội lời của Sơn Trà, mới khách sáo nữa, : “Vậy chị gói mấy cái mang về ăn, nhà chị cũng lâu gói bánh bao thịt.”
Bánh bao thịt so với sủi cảo còn nhiều thịt hơn, tuy rằng bây giờ cô theo Sơn Trà kiếm ít tiền, nhưng cũng nỡ bỏ tiêu, luôn đem tiền tích cóp dùng ở lưỡi dao, bánh bao thịt để dịp Tết ăn thì còn , chứ ngày thường cô thật đúng là nỡ ăn.
Có điều thèm thì thèm, cô cũng mặt mũi xin nhiều, dù bà Lưu cũng là để cho Sơn Trà.
Để bà Lưu gói cho cô hai cái lấy nữa, lời tạm biệt với hai xong, liền bưng chén trở về.
Mà bên phơi lúa trong sân, còn ở thảo luận chuyện Sơn Trà tuyển công nhân.
“Vợ của lão tam , cô cũng dùng máy may mà nhỉ? Cô ?” Trong lòng chị dâu Hà cũng chút khó xử, con trai lớn nhà cô tuy rằng còn học nữa nhưng trong nhà vẫn còn hai đứa nhỏ nữa, nếu là còn thể phiền chồng trông giúp, nhưng năm bọn họ mới chia nhà với mấy em trong nhà, chồng theo chân bọn họ, cô cũng ngượng ngùng để cho chồng trông con tiếp, nếu mà ở chỗ Sơn Trà thì chuyện trong nhà đều sẽ rơi hết lên đầu của chồng cô .
Như , như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-153.html.]
Người cô gọi là vợ của lão tam chính là vợ của Trần Tam Oa mà lúc dẫn Sơn Trà thành phố, thật cô chính là một trong hai mà Trương Hỉ Muội giới thiệu cho Sơn Trà, cũng nội tình, cô là một thông thấu, thấy Sơn Trà với các cô chuyện tiền lương, cô cũng tự chủ trương rêu rao chuyện cho khác, thấy chị dâu Hà hỏi , bèn trả lời : “Đi chứ, ?”
Chị dâu Hà hỏi: “Chẳng thằng nhóc nhà cô mới chỉ hơn một tuổi thôi ? Cô thì chẳng sẽ bỏ con cho chồng cô ? Mẹ chồng cô đồng ý ?”
Vợ của lão tam thầm nghĩ: Vậy thì còn thích ? Nếu như cô , một tháng kiếm chính là tiền công vài tháng của cả gia đình bọn họ đấy.
Cô giữ chút tư tâm, cũng con chính xác với chồng, chỉ một tháng khả năng là ba bốn mươi đồng tiền, chỉ mà chồng cô xong thấy mắt , liền hỏi cô cả đêm là thật là giả, nếu hai vợ chồng bọn họ khuyên mãi, bà hận thể ngay lập tức tìm Sơn Trà hỏi cho rõ ràng.
Mấy ngày nay đối với cô cũng cực kỳ đổi, con cần cô chăm lo, chiếu cố thoả đáng , còn sớm rời giường cơm xong xuôi, hận thể bưng đến giường cho cô ăn.
Vợ của Lão tam gả chồng cũng hai năm, tuy rằng mâu thuẫn gì lớn với chồng nhưng nay cũng từng cảm nhận ân cần nhiệt tình từ chỗ của chồng tới mức như thế.
Trong lòng cô vô cùng ơn Sơn Trà đồng ý cho cô cơ hội , cũng từ đó cân nhắc chút mùi vị khác biệt.
Lúc cô chỉ nghĩ quán xuyến chuyện trong nhà cho thật , mỗi ngày bưng đổ nước hầu hạ chồng là thể đực chồng xem trọng mà liếc mắt một cái.
Hiện tại mới phát hiện cũng giống như là như thế , chỉ cần cô thểkiếm tiền, thì kể cả là ở nhà cái gì cũng , vẫn thể khiến cho cả gia đình đều xem trọng cô .