hôm nay thời thế đổi, đều chuyện cần nhờ Sơn Trà, chỉ còn chờ nếu bên của cô còn cần , thì thể nhận con gái hoặc con dâu của nhà , cho nên chẳng ai dám nhiều lời một câu gì.
Ngay cả lúc bà Lưu mời cửa, trong miệng vẫn còn nhắc mãi, Sơn Trà là phúc khí, bây giờ trời đang lạnh, nên trong ổ chăn ngủ đủ giấc hẵng dậy.
Lúc cần nhiều , đều , bây giờ chỉ còn trống một chỗ, chen vỡ đầu, hận thể lấy mười tám loại võ nghệ cho Sơn Trà chọn lựa, Sơn Trà cũng sợ đắc tội với khác, ở trong cả đống chọn một tay chân nhanh nhẹn nhất.
Đám còn hy vọng rơi , chỉ thể ủ rũ cụp đuôi mà trở về.
Con dâu của nhà Tôn Vượng Gia vẫn chọn, nhưng của cô cũng hề tiếp tục thở ngắn than dài oán trách , mà hướng lửa giận về phía Tưởng Ngọc Trân, mỗi ngày ăn xong việc gì liền qua cửa nhà cô chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
Mắng chửi liên tục mấy ngày, mãi cho đến khi cuối cùng là ai nổi nữa, gọi đại đội trưởng tới chủ xử lý một chút, bà mới cuối cùng cũng dừng trò .
Thời gian cứ thế yên bình trôi qua từng ngày, mắt thấy tới tháng chạp, nếu thì bao lâu nữa là sẽ ăn tết, Tạ Tri Viễn cuối cùng mới xong chuyện buôn bán lá thư báo với Sơn Trà hai ngày nữa sẽ về nhà.
Tuy rằng sắp ăn tết, nhưng đồ ở trong nhà Sơn Trà cũng đều bắt đầu chuẩn , đang chờ Tạ Tri Viễn về sẽ chọn mua nữa, cũng sắp trở , ngoài mặt gì, trong lòng vẫn là cao hứng.
Bà Lưu lớn tuổi cũng còn khỏe nữa, cơm chiều ăn một nếu tới một lát là sẽ mệt nhọc, Sơn Trà để cho bà về phòng ngủ , còn thì ôm cái túi nước ấm tiếp tục ghé bên cạnh bàn vẽ sơ đồ phác thảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-165.html.]
Người trong thôn tay tuy rằng năng lực mạnh, nhưng mà năng lực lý giải thật sự là quá , ngoại trừ Trương Hỉ Muội một thời gian dài với Sơn Trà, thể hiểu thiết kế của cô, những còn đều chỉ thể từng bước một mà theo bản vẽ, những thứ Sơn Trà đều chuẩn thật từ , tuy rằng cô quá nhiều việc dồn lên đầu, nhưng thật đúng là hề nhàn rỗi chút nào.
Từ lúc bắt đầu mùa đông, Sơn Trà mới phát hiện mùa đông ở đây so với trong tưởng tượng của cô còn lạnh hơn, hất một ít nước lên mặt đất ban đêm là thể đông lạnh thành lớp băng thật dày, điều hòa máy sưởi, nếu Tạ Tri Viễn xây cái giường đất cho phòng mới, thể đốt củi sưởi ấm, Sơn Trà thật đúng là mùa đông sẽ chịu như thế nào.
Có điều Sơn Trà cũng thể suốt ngày mãi ở giường, ví dụ như lúc , cũng chỉ thể quấn quanh chăn mà cố ở ghế, bởi vì ở giường thì sẽ vẽ , chỉ thể vẽ ở .
Sơn Trà trong chốc lát liền cảm giác tay chân đều lạnh lẽo lên, túi nước ấm trong lòng cũng còn nhiệt độ nhưng cô cũng dậy đổi, đồ liền thừa một chút, xong là thể ngâm chân ngủ, cô lười di chuyển.
Bên cô đang cố chịu tay chân lạnh lẽo mà tiếp tục vẽ, đột nhiên thấy ngoài cửa truyền đến một tiếng động.
Sơn Trà lập tức ngẩng đầu lên, dựng lỗ tai lên thử, cửa kẽo kẹt một tiếng, mở .
Cô lập tức trở nên cảnh giác, lên túm lấy một cái gậy chèn cửa ở gần đấy định ngoài một cái.
Không đợi , cửa bên của cô một bước mở , Sơn Trà trốn ở cạnh cửa giơ gậy gỗ lên định đánh, nọ tay mắt lanh lẹ nhanh chóng đỡ cây gậy.
May
“Vợ , là .”
Sơn Trà tập trung , thật đúng là Tạ Tri Viễn, lập tức nhịn mắng: “Anh về nhà của cứ như ăn trộm !”