Sơn Trà Tạ Tri Viễn từ xuống một , cực kỳ lòng.
Tạ Tri Viễn cô mà n.g.ự.c nóng lên, chỉ lập tức ôm tới, hôn lên hai cái.
Có điều cũng chỉ nghĩ mà thôi, dù đây là ở trung tâm mua sắm, cũng là ở nhà, như thế thật, nếu Sơn Trà giận , một tháng đó cũng cho lên giường ngủ, thì là mệt quá độ .
Sơn Trà thấy Tạ Tri Viễn cũng chằm chằm chớp mắt, cũng trong đầu chắc chắn nghĩ gì , cô trừng mắt liếc mắt một cái, đang với bán hàng gói hết quần áo cho cô, thấy phía hai giọng cho cô cực kỳ thấy quen mà cũng cực kỳ thấy ghét.
"Ngọc Trân , con mau chỗ đó , bộ đồ mặc con trai thấy thế nào? Mẹ thấy mặc tồi, Bình An mặc chắc chắn cũng kém!"
Triệu Xuân Hoa lôi kéo Tưởng Ngọc Trân, liếc mắt một cái là thấy Tạ Tri Viễn đưa lưng về phía bọn họ, bà còn nhận là ai, đầu tiên là quần áo thu hút ánh mắt, lôi kéo Tưởng Ngọc Trân tới mặt.
Tưởng Ngọc Trân ngẩng đầu lên theo lời cô , chỉ cảm thấy mắt hình như chút quen mắt.
Chờ hai cùng đến mặt, Tưởng Ngọc Trân cuối cùng mới thấy rõ gương mặt của mắt, lập tức giật thôi: Đây chẳng là Tạ Tri Viễn !
Tưởng Ngọc Trân thấy Tạ Tri Viễn thì cô liền nhất định Sơn Trà cũng ở mặt, lúc hai như chim liền cánh, như cây liền cành, hiện tại Tạ Tri Viễn còn kiếm nhiều tiền đến như thế, đồ móng heo nhỏ Sơn Trà nhất định sẽ càng yên tâm để cho ngoài một .
Tưởng Ngọc Trân nghĩ như thế, quả nhiên đầu thấy bóng dáng Sơn Trà ở một bên, chỉ liếc mắt một cái lập tức Sơn Trà hấp dẫn tầm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-180.html.]
Đồ móng heo nhỏ cũng thật là trắng, khi còn ở nhà cô cùng với ức h.i.ế.p đồ móng heo nhỏ việc mỗi ngày, do dãi nắng dầm mưa còn thể đen một chút, hiện tại khi gả cho Tạ Tri Viễn, Tạ Tri Viễn cung phụng đồ móng heo nhỏ giống như là tổ tông, việc gì thì thôi còn cho ăn ngon uống hầu hạ chu đáo, dưỡng đến mức cho nét mặt của móng heo nhỏ càng ngày càng toả sáng.
Áo khoác màu trắng tươi sáng thế mặc ở cô trông cũng chút đột ngột gì.
May
Tưởng Ngọc Trân từ xuống đánh giá Sơn Trà một chút, trong ánh mắt càng thêm ghen ghét.
Từ lúc bắt đầu khi cô mang cô , con của chồng , gả cho Tưởng Vệ Quốc, cô thể luôn thấy việc khác lấy cô so với Sơn Trà, Sơn Trà giống cô thật xinh .
Mà khi tới cô bọn họ chỉ khen cô một câu đoan chính lấy lệ.
Sau đó cô cùng với hợp tác thanh danh của Sơn Trà, tuy rằng đều thích Sơn Trà, nhưng cứ hễ nhắc tới cô thì vẫn sẽ Sơn Trà lớn lên hơn cô nhiều.
Tưởng Ngọc Trân lúc luôn âm thầm nghĩ, lớn lên thì thể gì, về gả cho nhà mới thể xem như là .
Cho nên khi mộng về cảnh của Chu Bình An lúc xong cô mới thể dùng trăm phương nghìn kế đem Chu Bình An đoạt đến tay, đem Sơn Trà hứa gả cho một tên Tạ Tri Viễn ngoài diện mạo thì nghèo đến mức chỉ hai bàn tay trắng.
Vốn dĩ cô cứ nghĩ chờ đến khi cô cuộc sống sẽ để cho Sơn Trà cô lớn lên xinh hơn cô thì cái gì để dùng, còn cô giẫm chân .
còn bây giờ thì ? Sơn Trà chẳng những càng ngày càng xinh , ngày tháng trải qua cũng càng ngày càng hơn, bò lên đầu cô .