Sơn Trà khẽ gật đầu, bà hỏi: “Vậy dì thể hỏi một câu, của cháu tên là gì ?”
“Dì hỏi ruột là kế ạ?” Sơn Trà trả lời.
Quản Văn Hoa xong thì sửng sốt, đó chút vội vàng : “Mẹ ruột.”
“Bà tên là Lý Xảo Lan ạ.”
Cái tên rõ ràng cũng là tên của mà Quản Văn Hoa tìm, Sơn Trà xong, mặt bà lập tức chút mất mát.
Vương Mộng Quân thấy, an ủi : “Tình hình lúc loạn như , cũng đổi tên, chị cũng đổi thì .”
Quản Văn Hoa nghĩ thấy cũng .
Mà Sơn Trà đến đó, hiểu rõ, chắc chắn Quản Văn Hoa coi cô thành nào đó.
Cô ngẫm nghĩ hình như dù là trong nguyên tác là trong trí nhớ của nguyên , cũng đều họ hàng nào như thế thì , dứt khoát trực tiếp hỏi: “Dì , dì tìm cháu là vì nghĩ cháu là họ hàng bà con xa nào đó của dì ?”
Quản Văn Hoa thở dài: “Không họ hàng bà con xa, là cháu ngoại gái.”
Sơn Trà và Tạ Tri Viễn gì, Quản Văn Hoa thở dài, chuyện từ đầu đến cuối.
Thì lúc Quản Văn Hoa còn nhỏ, trong nhà cũng bởi vì tình cảnh thật sự quá , vì suy nghĩ cho tương lai của con nhỏ, cha bà gửi gắm bà lúc đó còn ký ức gì cho một bạn, để đó đưa tới nơi khác nuôi nấng.
May
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-187.html.]
Về khi nuôi mất mới sự thật cho bà , bà còn một chị gái, cho nên bà mới đến An Thành.
Sau đó bà hỏi thăm nhiều, nhưng vẫn tìm thấy , mà cũng thôi, qua nhiều năm như , năm đó chạy nạn đến vịnh Thanh Thủy nhiều như , bà nhớ gì cả, cũng chỉ một cái tên mà lẽ sớm đổi , thì thể tìm chứ.
Nói chừng chị gái đó của bà , cũng sớm còn sinh sống ở vịnh Thanh Thủy từ lâu nữa .
Thế là Quản Văn Hoa dần dần cũng từ bỏ chuyện tìm kiếm chị gái, mãi cho đến thời gian bà từ nơi khác trở về, Vương Mộng Quân trong lúc vô tình cho bà là quen một cô gái giỏi, dáng vẻ còn giống với bà , lúc bà mới đột nhiên nhớ tới việc , nhờ Vương Mộng Quân dù thế nào cũng dẫn Sơn Trà tới đây cho bà xem thử.
Sơn Trà bà xong, cũng chút thổn thức cho bà , điều cô vẫn đành lắc đầu, : “Dì , dì những chuyện , cháu cũng rõ lắm, cháu mất từ lâu , cháu cũng từng nhắc đến bao giờ.”
Trong ký ức của nguyên , đúng là lúc Lý Xảo Lan còn sống từng nhắc đến với nguyên là một dì nhỏ như thế, trong nguyên tác cũng thấy dì nhỏ xuất hiện, dĩ nhiên trong nguyên tác nguyên cũng vai chính, xuất hiện cũng là bình thường.
Tuy rằng Sơn Trà đồng cảm với cảnh ngộ của Quản Văn Hoa, nhưng mà với một chuyện khó xác nhận như thế , ai thể cam đoan với Quản Văn Hoa, ngộ nhỡ là bà nhận nhầm thật thì , dù năm đó những gia đình buộc chia cắt vì vấn đề khó khăn cũng là ít.
Sơn Trà như thế, Quản Văn Hoa cũng bình tĩnh , lúc bà thấy Sơn Trà đúng là kích động, cảm thấy dáng vẻ của Sơn Trà đúng là vẻ giống với , nhưng mà bây giờ kích động qua , thấy hình như cũng giống tới như , dù mấy cái mắt to mũi cũng tính là những đặc trưng gì đó rõ ràng, đường cũng bắt gặp ít.
Mà bản bà quả thật quá ít thông tin, chỉ dựa chuyện diện mạo giống , thật đúng là chứng minh vấn đề gì.
Bà thở dài : “Chắc là dì nhận nhầm .”
Lúc bà mới bắt đầu tìm chị gái, chuyện kiểu cũng từng xuất hiện ít , đó đều là do chính bà quá kích động, nhận nhầm , thế nên Sơn Trà như thế, bà cũng ôm thêm hy vọng.