Chu Bình An xong, hơn nửa ngày cũng thêm câu nào, qua một hồi lâu, một bóng nhà họ Chu cũng đều , đột nhiên buông tay Tưởng Ngọc Trân , cũng tra hỏi cô nữa mà đẩy cô sang bên cạnh : “Không cô về nhà đẻ ? Đi thôi.”
Tưởng Ngọc Trân nhất thời hiểu ý tứ Chu Bình An là gì.
Cô lạnh mặt hỏi: “Không đồng ý ly hôn với ? Vậy khi nào sẽ ?”
Chu Bình An thẳng , khóe miệng dần dần nở nụ , sửa lời : “Yên tâm, ly hôn thì nhất định sẽ khả năng ly hôn với cô, cô cùng với cô phá hỏng chuyện của và Sơn Trà, mặt dày mày dạn gả cho , hiện giờ thấy xuất ngũ thì vứt bỏ ? Không cửa .”
Tưởng Ngọc Trân từng gặp qua dáng vẻ của Chu Bình An, trong lòng cô thế nhưng chút sợ hãi, nhưng cô nghĩ đến việc Chu Bình An xuất ngũ, bao giờ thể thăng chức phát tài bắt đầu lớn gan: “Vậy việc cũng một thể định đoạt , chính là ở cùng với nữa thể như thế nào?”
Chu Bình An cô , ánh mắt chút âm trầm: “ thể gì , nhưng mà dám cam đoan, cho dù cô ly hôn với thì cô cùng với của cô cũng sẽ sống , đời của cô cũng đừng nghĩ đến việc tái giá cho khác.”
“ là goá vợ, cô là đôi giày rách, dù hiện tại cái gì cũng , chỉ thời gian là nhiều, nếu như cô tin, chúng cứ từ từ thôi, nhiều thời gian đùa cùng với cô.”
Chu Bình An , duỗi tay sờ sờ mặt Tưởng Ngọc Trân.
May
Tưởng Ngọc Trân cảm giác giống như mặt rắn bò qua, cô nhịn mà run lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-199.html.]
Cô lao lực bỏ bao tâm tư mới thể đoạt lấy mối hôn sự của Sơn Trà, nhưng dường như nay cô cũng từng rõ bản rốt cuộc sẽ gả cho loại gì.
Chu Bình An trở về, hai ầm ĩ một trận, cãi đến ỏm tỏi, còn sắp tới mức ly hôn luôn , kết quả cũng Chu Bình An dỗ vợ như thế nào mà chỉ qua một buổi tối, dỗ cho cô yên.
Cuối cùng Tưởng Ngọc Trân vẫn trở về vịnh Thanh Thủy, nhưng mà là Chu Bình An đạp xe đạp đưa cô trở về, để cho cô ở nhà đẻ một ngày, buổi tối hôm hai chín, đến vịnh Thanh Thủy đón trở về.
"Lúc Chu Bình An đón Tưởng Ngọc Trân, chị còn thấy, còn với chị nữa chứ, một chút cũng gì . mà Tưởng Ngọc Trân ở phía thì sắc mặt lắm, cũng chẳng rốt cuộc Chu Bình An là nghĩ như thế nào, Tưởng Ngọc Trân với của cô chơi đầu cổ như thế, mà để bụng chút nào ?"
Trương Hỉ Muội tay chân thoăn thoắt giúp cán vỏ sủi cảo, nhỏ giọng với Sơn Trà.
Tuy rằng cô sớm Sơn Trà với Tưởng Ngọc Trân ưa , nhưng nghĩ tới giữa hai còn chuyện như thế, thì lúc mà Chu Bình An liếc mắt một cái coi trọng là Sơn Trà, còn đến nhà Sơn Trà xin cưới, hai con Tưởng Ngọc Trân hợp lừa.
Có điều Trương Hỉ Muội cảm thấy, tuy rằng trời xui đất khiến, nhưng mà Tưởng Ngọc Trân cũng coi như là chuyện , nếu Sơn Trà cũng sẽ gả đến thôn Tam Tuyền, cũng sẽ gả cho Tạ Tri Viễn.
Cô cũng cảm thấy chỉ Tạ Tri Viễn mới xứng với Sơn Trà, nếu như Chu Bình An còn trẻ hơn tầm mười tuổi tám tuổi thì còn đỡ, nhưng giờ tuổi con riêng còn cả một bà lắm mồm nữa, Sơn Trà gả nhà bọn họ, cũng coi như là may mắn tám đời .