Lúc mới gặp chuyện bọn chúng đoạt kem que của Thuận Tử như thế .
Vợ của lão Tam cô mua nổi tủ đông và chỉ khoác lác, cô tức giận đến mức mạng vợ lão Tam, nhưng suy nghĩ cũng cảm thấy là sự thật, tuy rằng cô trò ở mặt trong thôn Chu Bình An cũng ngoài ăn buôn bán kiếm tiền , nhưng thực tế đến khi Chu Bình An cũng chỉ để một ít tiền cho cô dùng, thật vất vả từ trong thành trở về, cô còn hỏi nhiều thêm một chút tiền, nhưng mà tiền đều đầu tư trong hàng hóa nên tiền.
Tưởng Ngọc Trân ở bên ngoài mặc năm sáu bộ đồ, mà thực tế trong túi tiền nhiều tiền giống như vợ lão Tam , rốt cuộc thì một tháng vợ lão Tam thể nhận tiền lương nhiều đến như , mà cô thì đây, một chút tiền cũng , cũng chỉ thể dựa tiền Chu Bình An đưa cho cô mà thôi.
Lúc cô kiên định ly hôn với Chu Bình An nhưng mắt ăn kiếm tiền, cô còn nghĩ nếu thể kiếm tiền, cuộc hôn nhân cô sẽ ly hôn, dù cô vẫn sống những ngày tháng lành, chỉ cần Chu Bình An thể kiếm tiền, cô cũng cảm thấy thật chướng mắt như .
hiện tại Chu Bình An nhập hàng đầu tư nơi nơi đều cần tiêu tiền, hai ngày trở về còn thêm cái hợp đồng gì đó, cầm món đồ bảo cô ký tên, về kiếm tiền sẽ chia tiền với cô .
Nghe thể chia tiền, vì mà hợp đồng cô cũng kỹ, lướt qua một chút ký xuống, ký xong còn dựa theo ý Chu Bình An mà ấn xuống dấu tay, lúc cô mấy chị dâu trong thôn móng heo nhỏ Sơn Trà khi cái hợp đồng lao động gì đó cũng ký tên ấn dấu tay, cảm thấy cái của Chu Bình An nhất định khác gì với của Sơn Trà lắm, nên cô cũng nghĩ nhiều, cứ mà ấn xuống, bắt đầu chờ Chu Bình An chia tiền cho cô .
Tưởng Ngọc Trân nghĩ , cuối cùng cảm thấy chính tìm chỗ để thể phản nên cũng chống eo mà : “Còn là chỉ là một cái tủ lạnh , như cái gì mà ghê gớm lắm , đợi hai tháng cũng sẽ mua, chúng cứ chờ xem.”
May
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-236.html.]
Vợ lão Tam thế căn bản tin lời cô , từ trong lỗ mũi phát tiếng hừ lạnh: “Chờ xem thì cứ chờ xem, đừng chờ đến mùa đông khắc nghiệt cái tủ lạnh của cô vẫn , đến lúc đó ném mất mặt mũi nữa đấy.”
Vợ lão Tam khinh thường Tưởng Ngọc Trân, lôi kéo Thuận Tử cửa, tới cửa dường như nghĩ tới cái gì, đầu vươn tay về phía Tưởng Ngọc Trân mà : “ , hỏi qua Thuận Tử, hai tên nhãi ranh của nhà cô tổng cộng đoạt que kem của Thuận Tử chúng năm ngày, hai hào một cây, tổng cộng là một đồng tiền, đem tiền đưa cho .”
Tưởng Ngọc Trân trừng mắt: “Que kem của cô vốn dĩ cần tiền , cô hai hào của ?”
Vợ lão Tam “Ha ha” một tiếng: “Que kem của , trả tiền trả tiền liên quan gì đến cô ? để hai tên nhãi ranh của nhà cô đến đoạt ? hai đứa bọn chúng cũng là do lòng nhưng cô là một kế, thể giáo dục trẻ nhỏ, mỗi ngày trong nhà tiền, mà chỉ mấy cây que kem mà cũng bỏ tiền trả cho thế hả?”
Tưởng Ngọc Trân: “Cô thật đúng là đòi tiền hổ, đừng cho là , trong thôn mua đều chỉ một hào rưỡi.”
Vợ lão Tam tức khắc càng hăng hái: “Đó là Sơn Trà bụng nên mới đưa giá đó cho trong thôn, nhưng mà cũng cần xem chứ, cô xem cô xứng đáng để bán cho cô một hào rưỡi ? sợ ngay cả cửa lớn của nhà Sơn Trà cô còn thể nào !”