“Người là cái miệng nhanh nhẹn một hai của thôn Tam Tuyền chúng đấy, cứ việc hỏi .”
Vợ lão Tam sợ hãi xua xua tay từ chối: “Không cần , cũng chỉ thể mắng chửi khác mà thôi, cái thể nào .”
Phóng viên cùng với dân của thôn Tam Tuyền xong đều nở nụ , phóng viên trấn an : “Không việc gì, hỏi cái gì cô cứ nghĩ kỹ một chút là .”
Sơn Trà cũng chuyển tới phía phóng viên, giơ ngón tay cái lên với vợ lão Tam : “Nghĩ cái gì thì cứ cái đó là , việc gì.”
May
Được Sơn Trà cổ vũ, lúc vợ lão Tam mới hít sâu một : “Được, cứ hỏi .”
Phóng viên hỏi mấy vấn đề gia công của xưởng nội y của Sơn Trà, vợ lão Tam mặt nở nụ thành thật đáp .
Lúc quả thật hề dối, Sơn Trà đối xử với như thế nào, trong lòng đều rõ ràng, cũng gì mà cần che giấu, đó chính là đấy, còn dùng dối cái gì nữa chứ?
Phóng viên bên kết thúc phỏng vấn, vợ lão Tam dẫn đầu vỗ tay.
Bà Lưu mời ở nhà ăn một bữa cơm, đài truyền hình liên tục xua tay, việc công xử theo phép công, đây chính là điều bọn họ nên .
“Như cũng chút kỳ cục, ở xa tới như thế mà ngay cả bát cơm cũng cho ăn.” Bà Lưu vẫn còn ở đó dong dài.
Quản Văn Hoa vỗ vỗ vai bà : “Không việc gì, ở đài quy tắc của đài, bọn họ so đo những cái đó.”
Bà Lưu lúc mới chịu từ bỏ.
Người đài truyền hình tới nửa ngày, khi đem chuyện nên tất cả đều xong cũng dự tính sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-240.html.]
Ra khỏi nhà Sơn Trà của thôn Tam Tuyền vây quanh, đều hỏi thăm xem báo chí khi nào sẽ xuất bản, và khi nào sẽ phát sóng TV.
Phóng viên kiên nhẫn trở về, lúc mới xua tay vui vẻ đưa tiễn rời .
Có thể đài truyền hình phỏng vấn, đây chính là chuyện vô cùng vinh quang, tuy rằng phỏng vấn chính là Sơn Trà, nhưng vẫn là cảm thấy chung vinh dự, tóm Sơn Trà cùng với Tạ Tri Viễn cũng đều là của thôn Tam Tuyền .
Các phóng viên của đài truyền hình rời , cuối cùng cũng nhịn nữa ai cũng nhiệt liệt chuyện với .
Đều đang chuyện Sơn Trà cùng với Tạ Tri Viễn phỏng vấn.
lúc , một chiếc xe trong thôn, theo phương hướng dòng hình như cũng là tới cửa nhà Sơn Trà.
Trong thôn phóng viên của một đài truyền hình rời , lúc tinh thần cao độ phấn khởi, thấy trong thôn tới một chiếc xe nhỏ nữa, còn tưởng rằng cũng là tới tìm Sơn Trà việc gì, thấy xe ngừng ở mặt, đang mở miệng chỉ đường cho thấy cửa sổ xe hạ xuống, bên trong tủm tỉm ló đầu hỏi: “Xin hỏi nhà của Chu Bình An ở ?”
Người hỏi ngây một lúc, đó mới : “Không tới tìm Sơn Trà đấy , Chu Bình An… nhà Chu Bình An ở bên .”
Người hỏi đường , đó cùng với bạn của lái xe .
Thôn dân hỏi đến vẫn còn sẽ phát sinh việc gì, còn lôi kéo quần áo bên cạnh : “Vừa lái xe nhỏ hỏi đường đến nhà họ Chu, mau xem là Chu Bình An cũng ở bên ngoài phát tài đấy chứ, nên đài truyền hình cũng phỏng vấn bọn họ.”
Nghe nọ thế nắm quần áo : “Không thể nào, nếu quả thật là phỏng vấn, vì đến cùng , nữa, Bình An cũng trở về , phỏng vấn thể phỏng vấn ?”
“Vậy thì ai mà , , mau gọi tới xem .”
Mọi rảnh rỗi việc gì , khi ở chỗ Sơn Trà mở mang kiến thức xong, đó đều vây quanh nhà Chu Bình An để hóng hớt, dù hai nhà cách cũng gần, chỉ cần hai bước chân là tới.