Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:46:46
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện tới trong thôn tìm nhà Chu Bình An nhanh truyền tới tai Sơn Trà, khác chuyện là như thế nào, Sơn Trà nghĩ tới chuyện cô với Vương Ái Hồng cùng trong thành, kết quả ở cửa phòng nhảy trông thấy Chu Bình An.

Nếu là tình hình chung, sẽ khó mà tìm nhà để tới, còn nếu tới , thì chứng tỏ là chuyện lớn xảy .

Chu Bình An thật sự là kẻ tài cao gan cũng lớn, nhưng từ đến nay, phàm là chuyện cảm thấy thông minh mà thể chơi khác, mấy ai là chứ?

Sơn Trà tặc lưỡi một tiếng, càng thêm khó chịu cho Tưởng Ngọc Trân.

Cả nhà Quản Văn Hoa đang ở đây, cô cũng tiện bỏ bọn họ ở để mà xem kịch vui một , bèn gọi Trương Hỉ Muội tới mặt, nhỏ giọng hai câu với cô , Trương Hỉ Muội xong lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, : “Thật sự ? Vậy chị sẽ nhanh chóng xem thử.”

Một còn đủ, còn gọi theo cả vợ Lão Tam cùng nữa, hai cùng nhà họ Chu hỏi thăm tin tức cho Sơn Trà.

Bên Sơn Trà cùng với cả nhà Quản Văn Hoa bàn luận chuyện hôm nay TV phỏng vấn, bên , Tưởng Ngọc Trân giống như sét đánh cuồn cuộn bổ lên đầu, trong viện mấy tủm tỉm gì, cả đều trợn tròn mắt.

run rẩy cầm thứ mà nọ đưa cho cô , chữ ở bên , cũng hiểu gì.

“Anh mượn bao nhiêu cơ?”

“Không tính danh nghĩa của , tổng cộng cũng là năm nghìn đồng .”

Tay Tưởng Ngọc Trân đều run lên, năm nghìn đồng, cả đời cũng từng thấy qua năm nghìn đồng trông như thế nào nữa!

Tưởng Ngọc Trân trợn tròn mắt: “Anh thì ? Anh nợ bao nhiêu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-241.html.]

Người nọ móc một tờ nữa: “Anh nợ ít hơn cô một chút, nợ bốn trăm.”

Tưởng Ngọc Trân còn động tác gì, bà cụ Chu trong phòng trợn trắng mắt, lăn từ ghế xuống .

Chu Minh Quân kêu to một tiếng, nhanh chóng luống cuống tay chân dìu bà nội nó lên.

Người đòi tiền vẻ là quen cảnh tượng , tặc lưỡi một tiếng, mặt đổi sắc : “Bà cụ, bà cũng đừng nóng quá mà tăng xông nha, nếu như xảy chuyện gì thì cũng lắm đó, cũng , cũng chỉ là chuyện tiền nong thôi , nghĩ xem cách nào , cũng cách mà.”

May

Bà cụ Chu giống như trúng gió mà bắt đầu chửi bậy: “Anh thì nhẹ nhàng lắm, đấy chính là mười ngàn đồng đó! Kể cả bán bộ xương già của , thì cũng còn trả nổi !”

Thời buổi đừng là mười ngàn đồng tiền, kể cả là dư xấp xỉ một nghìn, là đủ để coi là nhà giàu một hai ở trong thôn , nhà nào mà cả chục ngàn đồng, thì chính là thể đăng báo khen ngợi đó, còn tình cảnh giống như trong nhà bọn họ bây giờ, kể cả ăn uống tích cóp mười năm, cũng chắc thể tích cóp nhiều tiền như thế !

Đây chẳng mạng của bà !

Bà cụ Chu thê lương thét lên, nhưng mà nhanh nghĩ đến gì đó, lập tức lau mặt: “ tin, Bình An nhà là một đứa thông minh hiểu chuyện như , thể loại chuyện , mấy là kẻ lừa đảo, nhất định là lừa tiền của chúng ! cho , !”

Người đòi nợ lời của bà cho nhíu mày, mặt cũng mất ý .

“Bà cụ, bà xem lời của bà , giấy nợ bà cũng thấy bên giấy trắng mực đen kìa, mỗi một khoản tiền mượn từ chỗ chúng đều ký tên đóng dấu, ngay cả tờ trong tay của con dâu bà, cũng đều rõ ràng tên của cô đấy, nếu như bà chữ, thì thể bảo con dâu bà cẩn thận xem cho.”

Bà cụ Chu thuận theo buông tha tiếp tục mắng: “Chắc chắn là nó với các cùng một phe, cố ý bày trò để lừa tiền của nhà chúng chứ gì! Cái đồ hổ , trong thôn ai giữ phụ đạo chứ, thấy con từ bộ đội xuất ngũ trở về cho nên ly hôn với nó, cái đồ đạp đạp hổ, lời của nó một chữ cũng tin! Không tin!”

Loading...