Mấy thứ mấy cái bà cũng từng qua mà cũng mấy cái bà vẫn qua, càng đừng kà thấy, mà hiện tại nhờ phúc của Sơn Trà, khi bà còn sinh thời còn thể dùng thử tất cả chúng một , cũng thật là may mắn.
Bà Lưu đem cửa tủ lạnh mở đóng , sờ sờ TV, cầm cầm điện thoại, trong lòng vô cùng cảm thán.
Sơn Trà thấy biểu tình của bà liền bà đang suy nghĩ cái gì, cô : “Tủ lạnh đơn giản, TV cùng với điện thoại chờ thiện thì cháu sẽ chỉ cho bà cách dùng nó như thế nào.”
Bà Lưu xua xua tay từ chối: “Không cần chỉ , khi các cháu dùng nó tiện thể để bà chút cho cảm giác mới mẻ là .”
May
TV thì cần , điện thoại bà cũng gọi cho ai , cũng dùng .
Sơn Trà : “Không , bà học , trong xưởng cũng lắp đặt điện thoại, đến lúc đó nếu như bà xảy chuyện gì, cũng thể gọi qua đó tìm .”
Bà Lưu lay chuyển cô, gật gật đầu: “Được , nếu như cháu ngại bà già đầu óc thông minh thì cháu cứ đến dạy cho bà là .”
Sơn Trà hiện giờ cũng là hai mươi mấy tuổi , nhưng khi đối diện với bà Lưu vẫn là cô gái mười tám tuổi nhỏ nhắn giống như , cô kiêu ngạo : “Yên tâm , bà của cháu thông minh, nhất định thể học .”
Chuyển nhà qua tới mấy ngày, Sơn Trà tìm một ngày đều rảnh, ở nhà hai bàn đồ ăn lớn mời tới ăn “bữa cơm gia đình”.
Trong phòng tràn đầy hai cái bàn, Vạn Hồng Hưng cùng với chú nhỏ Phùng Uy Các cầm hai bình rượu ngon, đem tất cả những đàn ông tụ ở bên uống rượu cho thật .
Sơn Trà cùng với mấy phụ nữ bạn bè thích thì một bàn, bên trái là bà Lưu , bên là dì nhỏ Quản Văn Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-255.html.]
Nam uống rượu, các cô cũng ghé cùng uống đồ uống, là nước ga và nước Sơn Trà mà Vương Ái Hồng mang từ cửa hàng bách hoá về.
“Nước Sơn Trà chính là hàng mới của cửa hàng bách hoá, chua chua ngọt ngọt uống còn khá , nên mua thêm mấy bình mang đây, mau nếm thử .”
Vương Ái Hồng dậy rót đầy cái ly ở mặt , phát mỗi một ly.
Sơn Trà nhận lấy từ trong tay Vương Ái Hồng một ly, chỉ nếm một ngụm thì ánh mắt cô sáng lên, Sơn Trà vốn dĩ nay thích ăn chua, điều nước Sơn Trà thật đúng là uống khá , vị chua cùng với vị ngọt đều thực đủ, hơn nữa một chút cũng hề khó chịu, ngược còn vị.
Trong thời gian cô bận bịu, hôm nay tuy rằng là bữa cơm gia đình, nhưng khi cái bàn đồ ăn cô vẫn cảm thấy ăn uống gì, lúc khi uống một ly nước Sơn Trà xuống bụng, trong nháy mắt cô cảm thấy thoải mái ít, uống ba ngụm hết sạch ly , để cho Vương Ái Hồng rót thêm cho cô một ly, cô uống ba ngụm sạch ly .
Quản Văn Hoa ở mặt cô, thấy cô uống sạch hai ly thì : “Làm mà giống một đứa trẻ như thế chứ, để dì uống thử chút, chẳng lẽ uống ngon đến như ?”
Sau khi uống hai ly xong mấy đứa nhỏ ở ghế cũng liên tục gật đầu, cùng kêu lên : "Uống ngon.”
Sơn Trà cũng đầu : “Uống ngon thật, dì nhỏ dì cũng nếm thử .”
Cô xong cho Vương Ái Hồng rót cho thêm một ly, bà Lưu cũng nhanh chóng : “Có uống ngon cũng thể uống cái mãi , còn nhiều đồ ăn như thế, ăn một chút đồ ăn, uống mãi thì đợi chút nữa sẽ no bụng .”
Sơn Trà vô cùng lời bà Lưu , chút lưu luyến rời buông cái ly xuống.
Quản Văn Hoa lập tức nửa chủ nhà, tiếp đón nhanh chóng bắt đầu ăn, giơ tay gắp lấy một đũa cá Sơn Trà thích nhất đặt trong chén coi, Sơn Trà bưng chén lên đang chuẩn ăn, dày đột nhiên ập đến một trận sóng cuộn biển gầm ghê tởm, cô nhịn rốt cuộc vẫn là nhịn mà nôn hai tiếng.