Điều cho Sơn Trà vô cùng tức giận.
Nhìn thấy ánh mắt Tưởng Ngọc Trân nhận thể biến cô thành tro cốt.
May
Cô đầu, thấy Lý Quốc Đống đang há hốc mồm, : “Phiền giúp liên hệ cho Cục Công An, đầu óc vấn đề, để công an tới đây dẫn , thuận tiện cho Cục Công An cô dùng tên giả và phận giả, thực tế cô là ở thôn Tam Tuyền, huyện Ninh Thủy, thành phố An Thành, là do thiếu tiền trả nên mới chạy tới đây.”
Trước mặt chỉ một Lý Quốc Đống đang , còn một thấy tiếng cãi vã thì tới xem, đều là tới tuyển dụng, một thì là công nhân trong xưởng.
Vừa Sơn Trà , sắc mặt lập tức đổi, hoài nghi sợ hãi Tưởng Ngọc Trân.
Sắc mặt của Lý Quốc Đống càng kinh sợ hơn, chú ý tới bên , cho nên cũng thấy chuyện xảy , lúc đó hô lên, mới đầu thì đúng lúc Sơn Trà sắp ngã xuống đất.
Lúc đó sợ đến mức chạy nhanh về phía , chạy hai bước, liền thấy Tạ Tri Viễn chạy tới ôm Sơn Trà lòng, hai cùng ngã xuống đất.
Lúc mới thở phào nhẹ nhõm, chạy nhanh tới đó hỏi xem hai thương , kết quả là thấy Sơn Trà dậy, lời nào mà hung hăng cho Tưởng Ngọc Trân mấy bạt tay.
Lý Quốc Đống quen Sơn Trà cũng lâu nhưng từng thấy cô tức giận như , cũng tính tình Sơn Trà hiền lành nhưng cũng cô là vô duyên vô cớ đánh khác để xả giận. Quả nhiên, cái tự xưng là Triệu Quế Trân, thế mà cố ý đả thương khác và là một kẻ lừa đảo!
Anh lập tức gật đầu theo, Tưởng Ngọc Trân là lớn tiếng về phía Sơn Trà.
“Cô hươu vượn, Phó xưởng trưởng Lý, đừng cô hươu vượn, cô mới là kẻ lừa đảo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-264.html.]
Tưởng Ngọc Trân Sơn Trà thì vô cùng hoảng sợ.
Cô căn bản ngờ Sơn Trà như , cô cho rằng Sơn Trà sẽ cuồng loạn như cô , nghĩ kỹ lời để phản bác cô . Kết quả ngờ rằng Sơn Trà quan tâm cô , trực tiếp kêu công an tới bắt cô ?
Tưởng Ngọc Trân từ đất dậy, chỉ Sơn Trà và : “Cô cho rằng cô là ai chứ? Chỉ huy Tạ Tri Viễn thì , cô còn chỉ huy cả khác , dựa mà cô? Cô đầu óc của vấn đề, thôi cô hươu vượn!”
Sau một lúc càn quấy, Tưởng Ngọc Trân ý đồ thu hút sự chú ý của khác.
Cô cũng tại Sơn Trà và Tạ Tri Viễn tới chỗ , cô Sơn Trà trắng về phận của cô cô hoảng sợ, nhưng nhanh cô trấn an .
, nơi là Trung Bình, thôn Tam Tuyền, nơi trừ Tạ Tri Viễn thì ai tin lời Sơn Trà cả, chỉ cần cô c.h.ế.t cũng thừa nhận là Tưởng Ngọc Trân, thì cô theo để thừa nhận phận của cô chứ?
Cô cho rằng cô kêu là ai chứ đó chính là Phó xưởng trưởng, dựa mà cô ? Cô cho rằng khác cũng như Tạ Tri Viễn ?
Tưởng Ngọc Trân nghĩ thì liền thấy Lý Quốc Đống Sơn Trà xong, lời cô giống như lãnh đạo, lập tức ánh mắt của cô đổi, một bên tìm gọi báo công an, một bên thì nhóm xem trò vui, lập tức vây quanh cô .
Tưởng Ngọc Trân há hốc mồm, gương miệng hỏi: “Phó xưởng trưởng Lý, gì ? Chẳng lẽ tin những gì cô , mà tin ?”
Ánh mắt Lý Quốc Đống cô như kẻ ngốc, vô nghĩa, đương nhiên là tin bà chủ của , chẳng lẽ tin một rắp tâm hại khác ?
Trọng điểm là lời cô , làn như và cô quan hệ lắm , khiến nhiều hiểu lầm.