Có điều Sơn Trà đau lòng , nếu nãy sẽ tức giận đến mức tát Tưởng Ngọc Trân vài cái.
"Được , vợ đừng giận, việc gì."
Anh nhỏ giọng cùng Sơn Trà nũng, rốt cuộc chân mày cô cũng dấu hiệu giãn .
"Sao việc gì, một mảng trầy da to đùng, còn bảo việc gì."
May mắn là chỉ ném trúng tay, nếu thương chỗ nào khác, hoặc ngay bụng, hôm nay cô sẽ cho Tưởng Ngọc Trân ăn đủ, đóng gói vứt .
Từ lúc Sơn Trà đến đây, Tưởng Ngọc Trân như một con ruồi bọ ghê tởm vây xung quanh cô, đuổi bắt , bây giờ giải quyết xong, cũng hẳn là chuyện .
May
Trong lòng Sơn Trà cao hứng, buổi tối cũng ăn nhiều hơn hai chén, Lý Quốc Đống tâm treo cao cả đêm rốt cuộc buông xuống.
Chuyện nhắc một hồi chuông cảnh báo, bèn với Tạ Viễn Tri, đem công nhân trong xưởng họp mặt giải quyết một , khẳng định sẽ xảy trường hợp giống Lý Trường Căn.
Sơn Trà chuyện của , bởi cũng cố ý truy cứu, chỉ bảo nên cái gì thì cái đó.
Lý Quốc Đống Sơn Trà , lòng cũng cảm động, tuy rằng hai vợ chồng Tạ Viễn Chi nhỏ tuổi hơn , nhưng thể thấy bọn họ là tầm xa trông rộng, xảy chuyện , hai vợ chồng họ trách cứ , ngược còn tín nhiệm , cảm xúc Lý Quốc Đống thả lỏng, lên tinh thần sửa trị công nhân trong xưởng.
Lý Quốc Đống đối với đôi vợ chồng son vô cùng cảm kích, bội phục thôi, hạ quyết tâm việc thật , cống hiến hết , tuyệt đối phụ tín nhiệm bọn họ dành cho .
Sơn Trà cùng Tạ Viễn Chi hai lung lạc Lý Quốc Đống, thêm tận tâm giúp họ việc, bọn họ nghỉ ngơi một đêm trong xưởng, ngày hôm liền xuất phát đến rừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-268.html.]
Rừng cách xưởng xa, xe cũng chỉ mất hai giờ, Sơn Trà còn tới nơi, thấy một cánh đồng xanh um, tươi , hương từ đỉnh núi thoang thoảng bay xuống chân núi, mùi vị mát rượi thấm tận ruột gan.
Dưới rừng một ruộng lúa nước, Tạ Tri Viễn ngoại trừ lúa nước, còn cá, hiện tại là thời điểm cá mập mạp, đúng là lúc thể ăn.
Vì thế Sơn Trà đến nơi, ngay lập tức vứt cái tên Tưởng Ngọc Trân đáng ghét đầu, cùng Tạ Tri Viễn đường nhỏ trong núi.
Sơn Trà cùng Tạ Tri Viễn ở rừng hơn nửa tháng, sinh hoạt cần cũng bao nhiêu thoải mái, mỗi ngày cái gì cũng cần , suy nghĩ quá nhiều, giống những ẩn cư trong rừng sâu.
Có điều thoải mái thì thoải mái, nhưng cũng thể ở chỗ ngây ngốc lâu dài, qua ba tháng hơn, bụng Sơn Trà bắt đầu nhô lên, định đến bệnh viện kiểm tra.
Chuyện chỉ riêng Sơn Trà để ý, Quản Văn Hoa cũng quan tâm, bởi lúc Sơn Trà chuẩn bệnh viện kiểm tra, cũng dặn dò kỹ lưỡng, ở bệnh viện An Thành nhớ chú ý bảo vệ , nhắc cô ở đó chơi mấy ngày mau chóng về nhà, kiểm tra đầy đủ để yên lòng.
Vì thế khi trải qua thế giới hai trong mười ngày, Sơn Trà liền thúc giục Tạ Tri Viễn chuẩn về.
Lúc luyến tiếc thành Tạ Tri Viễn.
Từ xưởng nội y phát triển thành xưởng quần áo, cùng Sơn Trà vội thì chính là em vội, liền tính là ở bên , cũng khó khăn, lâu trải qua sinh hoạt như .
Có điều về mặt tình cảm tuy luyến tiếc nhưng cũng nặng nhẹ, bụng Sơn Trà ngày một lớn, thời gian còn bằng phẳng lộ chút tung tích, bây giờ buổi tối khi ngủ, bàn tay sờ bụng cô, thể cảm giác .
Sinh con chuyện dễ dàng, tuy từng tận mắt thấy, nhưng ít nhiều cũng từng qua.
Hơn nữa, từ khi Sơn Trà mang thai, liền trộm sách, càng , càng hiểu thì trong lòng càng nặng nề.